BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Trong một tòa nhà ở trung tâm thành phố Giang Thiên đang có một buổi tiệc rất lớn.

Đây là nơi diễn ra cuộc trao đổi kinh doanh do các quan chức quận Nam Thiên tổ chức.

Lúc này, tất cả những người có tên tuổi trong giới kinh doanh đều đang tụ tập ở đây, các CEO của các công ty có tên tuổi ở quận Nam Thiên cũng có mặt, bao gồm cả các lão đại trong giới cũng xuất hiện.

Có thể thấy tiêu chuẩn của cuộc trao đổi kinh doanh này cao đến mức nào, người thường căn bản không có tư cách tham gia!

Trong bữa tiệc, Đường Sở Sở đang trao đổi với vài vị lãnh đạo có tiếng trong giới kinh doanh của quận Nam Thiên.

Tuy Đường Sở Sở được coi là hậu bối trong giới, nhưng hiện giờ tập đoàn Đường Thị đã trở thành một công ty có tiếng ở Long Quốc nhờ đan Trú Nhan.

Những người này cũng không thể không nể mặt Đường Sở Sở mấy phần, nếu đổi thành người khác thì không có tư cách nói chuyện với họ!

"Hải thiếu gia!"

"Hải thiếu gia!"

Lúc này, mọi người nhìn thấy một thanh niên mặc vest trắng, tóc bóng mượt, đều cung kính gọi.


“Thật là một cô gái xinh đẹp!"

Người này đang đi dạo xung quanh, ánh mắt chú ý đến Đường Sở Sở, hai mắt lập tức sáng ngờ, đi tới bên cạnh Đường Sở Sở.

"Hải thiếu gial"

Mấy người đang nói chuyện với Đường Sở Sở thấy thanh niên này tới vội vàng kêu lên.

"Người đẹp, cô là người của công ty nào vậy? Sao trước kia tôi chưa từng gặp cô!"

Chàng trai này nhìn chằm chằm Đường Sở Sở bằng ánh mắt xấu xa, đảo mắt từ trên xuống dưới một vòng, còn chậc lưỡi thành tiếng.

Đường Sở Sở lộ vẻ khó chịu, nhưng vẫn giữ bình tĩnh nói: "Tôi là chủ tịch tập đoàn Đường Thị ở quận Giang Nam, thiếu gia chưa gặp tôi cũng bình thường!"

"Ồ, hóa ra là tập đoàn Đường Thị đang nổi tiếng gần đây sao, không ngờ chủ tịch của Đường Thị lại trẻ trung xinh đẹp

như vậy!"


"Không biết chủ tịch Đường có rảnh không, tôi muốn mời chủ tịch Đường một ly!"

Thanh niên nhìn Đường Sở Sở, nở nụ cười mờ ám. "Xin lỗi, tôi không rảnh!" Đường Sở Sở lập tức từ chối, muốn rời đi.

"Chủ tịch đường làm vậy là không muốn nể mặt Hải Phong tôi sao?"

Thanh niên kia lạnh lùng nhìn Đường Sở Sở: "Tôi vừa nghe mọi người trò chuyện, chủ tịch Đường đang muốn tìm kiếm đối tác ở quận Nam Thiên để phát triển Đường Thị đúng không?"

"Đúng vậy!"

Đường Sở Sở liếc nhìn đối phương rồi nói.

"Nếu hôm nay chủ tịch Đường dám không nể mặt tôi, vậy tôi có thể cam đoan, cô chắc chắn không thể tìm được một đối tác nào ở quận Nam Thiên, thậm chí tập đoàn Đường Thị của cô cũng sẽ không có chỗ đứng ở quận Nam Thiên!"

Hải Phong nhìn Đường Sở Sở, tự tin nói.

Mà lời nói của hẳn ta khiến Đường Sở Sở biến sắc, nhìn về phía những người đứng đầu trong giới kinh doanh của quận

Nam Thiên.

Bọn họ đều cúi đầu, như thể đang ngầm thừa nhận lời nói của Hải Phong.

Đến cả những lão đại của quận Nam Thiên cũng im lặng, không hề phản đối lời nói của Hải Phong.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi