BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Hôm saul

Ở thục Châu, Hoa Hồng Đỏ chuẩn bị nơi ở cho Diệp Phàm và Đường Sở Sở.

“Anh Tiểu Phàm, hôm nay chúng ta trở về à?”

Đường Sở Sở hỏi.

Diệp Phàm đang định nói chuyện thì điện thoại vang

“Alo, Diệp công tử đúng không? Tôi là Hoa ni Đầu bên kia vang lên giọng của Hoa _n.

“Có chuyện gì không?”

Diệp Phàm hỏi.

“Diệp công tử, cậu có thể đến chỗ chúng tôi một chuyến không, Vân Hi gặp phải rắc rối!”

Hoa n cầu xin. Diệp Phàm nhíu mày, nói: “Được!”

“Sở Sở, anh đi ra ngoài một chuyến, em và đám Tiểu Manh đi chơi đi, anh bảo Hoa Hồng đi cùng bọn eml”


Diệp Phàm dặn dò xong rời đi. Hản đi thẳng đến nơi ở của Hoa n. Lúc này ở trong nơi ở của Hoa_n, Khương Vân Hi.

Khương Vân Hi ôm chặt một quyển sách cổ, tức giận nhìn chằm chằm đám người trước mặt.

Đám người này chính là người của ba thế gia y đạo. Tôn, Lý, Tiết của Hạnh Lâm Giới Long quốc.

Lúc này bọn họ đang nhìn chằm chằm quyển sách cổ trong tay Khương Vân Hi với ánh mắt cực kỳ tham lam.

Quyển sách cổ này chính là Thần Nông Y Điển.

“Khương tiểu thư, biết điều thì giao ra Thần Nông Y Điển, trân bảo y học không phải loại người như cô có thể có được, nó ở trong tay cô là phí phạm của trời!”

Một nam tử người nhà họ Tôn nói.

“Mấy người còn muốn động tay động chân, không biết xấu hổ hả?”

“Tôi xem ai dám!"

Lý Tử Huyên vén tay áo, tức giận nhìn đám người này.

“Các vị làm như vậy không sợ làm mất mặt gia tộc mấy người sao? Nếu loại hành vi này của mấy người truyền đến Hạnh Lâm Giới, sợ rằng sẽ bị mắng trơ trến!”

Hoa n gẵn giọng nói.

“Chúng tôi chỉ không muốn Thần Nông Y Điển bị mai một trong tay một kẻ vô dụng, chỉ có ở trong tay chúng tôi nó mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất của mình!”

Người nhà họ Tôn giả nhân giả nghĩa nói.

“Vân Hi là đại tiểu thư nhà họ Khương, một trong mười thế gia lớn nhất Đế Đô, mấy người không sợ đắc tội nhà họ Khương hả?”

Hoa n nói.

“Một nhà họ Khương cỏn con cũng dám tự xưng thế gia trước mặt ba thế gia y đạo? Quá buồn cười!”


Người nhà họ Lý lạnh lùng nói. “Không cần nhiều lời với bọn họ, ra tay luôn đi!” Người nhà họ Tiết không kiên nhẫn quát.

Bọn họ đang định ra tay cướp thì một tiếng quát lạnh băng truyền đến.

“Đường Môn muốn Thần Nông Y Điển này!” Sau tiếng quát này, mấy trăm người xông vào, tay. cầm vũ khí, đều là cao thủ từ Nhân cảnh lục trọng trở lên.

Bọn họ mặc trang phục Đường Môn, trong đó có hơn 10 cao thủ Huyền Cảnh.

Nhị thiếu gia Đường Môn Đường Thiên Thần và tam thiếu gia Đường Môn Đường Thiên Phong đi đến.

Theo sau bọn họ là hai cao thủ Địa cảnh!

“Đường Môn muốn quyển Thần Nông Y Điển này, ai dám cướp, giết không tha”

Đường Thiên Phong quát to.

Các đệ tử Đường Môn chĩa lưỡi dao sắc bén về phía đám người Khương Vân Hi và ba thế gia y đạo!

“Đường Môn muốn trở thành kẻ địch với Hạnh Lâm Giới sao?”

Người nhà họ Tiết nói.

“Hạnh Lâm Giới chó má chẳng là gì với Đường Môn cải

Đường Thiên Phong kiêu ngạo nói. “Thiên Phong, lui ra!”


Đường Thiên Thần lên tiếng, Đường Thiên Phong ngoan ngoãn lùi về sau.

“Tại hạ chỉ muốn có được Thần Nông Y Điển, không muốn đối địch với ai cải”

Đường Thiên Thần lạnh nhạt nói. Nói xong anh ta đi về phía Khương Vân Hi.

“Tiểu thư, tôi ra giá 1 tỷ mua Thần Nông Y Điển trong tay cô”

Đường Thiên Thần nói.

“Anh trả bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ không bán!”

Khương Vân Hi kiên quyết nói. “Vậy đừng trách tôi không khách khí!”

Đường Thiên Thần ra tay muốn cướp Thần Nông Y Điển trong tay Khương Vân Hi.

Người của ba thế gia y đạo thấy vậy cũng ra tay muốn cướp Thần Nông Y Điển.

“Đồ của tôi, mấy người cũng dám cướp?” Đột nhiên một giọng nói lạnh băng vang lên như sấm sét đánh, làm những người có mặt ở đây bị chấn động, suýt nữa không đứng vững!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi