BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Khi tin tức kia được lan truyền tới Đế Đô, trong Đế Đô, các nhà giàu có, nhà làm quan, các đơn vị quyền lực lớn, tam tỉ, nội các, người trong Chiến Bộ, ai ai cũng khiếp sợ.

Bọn họ không tài nào tin nổi đến tột cùng lên tên nào dám ra tay với ba ông lớn này, mà sau khi một tin tức khác được truyền ra thì lại càng chấn động hơn!

Cả ba người gồm tân tổng chỉ huy của chiến khu Tây. Bộ, quận trưởng quận Thiên Thục và Xuyên Vương đều chết dưới tay một người!

Người này tên là Diệp Phàm, chính là người trước đây đã giết chết quận chúa của phủ Xuyên Vương!

Tin tức này vừa lan ra thì đã gây rúng động khắp nơi một lần nữa.

Trước đó chuyện quận chúa của phủ Xuyên Vương bị giết đã gây huyên náo sôi sùng sục.

Trong Đế Đô thì lại phái cả tam tỉ và người của quân Ngự Lâm tiến đến bắt hung thủ, nhưng cuối cùng lại quay về tay trắng, thế mà bây giờ tên hung thủ này gan lại càng lớn hơn, dám giết cả ba ông lớn này, hắn điên rồi chắc?

Như này cũng quá điên cuồng, quá không e dè rồi? "Vô liêm sỉ!"

Mà trong nội các,lúc này các vị trưởng lão nội các nghe được tin tức thì tức giận đến đập bàn, những quan chức cấp một và cấp hai đó thậm chí còn yêu cầu trừng trị nghiêm khắc hung thủ!

Rất nhanh, các trưởng lão trong nội các đã ra lệnh cho chiến khu Tây Bộ, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải bắt được hung thủ, nếu hắn phản khác thì giết chết không cần luận tội, thậm chí nội các còn phái một vị quan chức cấp một đích thân tiến đến Tây Nam phụ

trách chuyện này.

Sở giám sát, sở tuần tra và sở Hộ Long thì lại còn phái hàng chục hàng trăm Huyền cảnh và cao thủ Địa Cảnh tiến về Tây Nam, do đó có thể thấy phía trên rất xem trọng và phẫn nộ về chuyện này!

Cùng lúc đó, trong Chiến Bộ, Long Chiến Thiên đứng đó, vẻ mặt nghiêm nghị cau mày, mấy người Quân Đao,


Hắc Uyên và Thiết Thủ đều đang đứng trước mặt.

"Thằng khốn này đúng là làm loạn rồi, chỉ trong một đêm mà giết chết nhiều người như thế!"

Long Chiến Thiên nói với giọng điệu trầm trọng.

"Long soái, bây giờ nên làm gì đây?"

Quân Đao mở miệng nói.

"Trước đây tôi muốn dùng công lao cậu ta đối chọi với cường giả tám nước, bảo vệ căn cứ quân sự Tây Nam để bù đắp tội ác giết chết quận chúa Xuyên Vương, nhưng không ngờ rằng cái thằng nhóc này lại giết chết cả Mục Chiến, Lý Nguyên, Xuyên Vương, lần này thì có công lao gì cũng vô ích cả!"

"Rốt cuộc là tên Thiên Tiêu này sao lại bồi dưỡng ra được một tên đồ đệ coi trời bằng vung như thế?”

Long Chí Thiên bất đắc dĩ nói.

"Long soái, chẳng lẽ không có cách gì thật sao?"

"Nếu ông không ra tay cứu cậu ta thì cậu ta toi thật rồi.

"Lần này không chỉ có cậu ta mà e rằng cả căn cứ quân sự Tây Nam cũng sẽ bị phá hủy, nhưng cậu ta lập công lớn mà, chúng ta không thể không cứu được!"

Quân Đao vội vàng nói.

"Long soái, với thiên phú và thực lực của thằng nhóc. này thì tương lai thành tựu sẽ nhiều vô kể, nếu chúng ta cứu nó, đối với Long Quốc mà nói thì cũng là một chuyện rất tốt."

"Với lại liên quân tám nước sắp bị đột kích, chúng ta muốn chống cự cũng phải dựa vào chiến thần Thiên Tiêu, nếu lúc này chúng ta giết đệ tử của hắn ta, vậy e rằng..."

Hắc Uyên nhìn Long Chiến Thiên, nhỏ giọng nói.

“Hắc Uyên, cậu theo tôi vào cung!”

Long Chiến Thiên nói thẳng.

Cùng lúc đó, trong số cửu phiệt ở Long Quốc.

Đông Phương Phiệt, Lâm Phiệt, Võ Phiệt, Tam Phiệt Phiệt chủ biết được chuyện tối hôm qua đều cực kì tức. giận.

“Lập tức chém chết tên này, giành lại Long tỷ!”

Tam Phiệt Phiệt chủ này lập tức ra lệnh, phái ra một lượng lớn cường giả đi vào, muốn giết luôn Diệp Phàm, đoạt lại Long tỷ.

Cùng lúc đó ở Đoan Mộc Phiệt.


“Phiệt chủ, hôm nay chúng ta không lấy được Long tỷ, vậy phải đối phó thế nào với mấy lão già kia đây?”

Đoan Mộc Cẩn ngồi ở đó, trước mặt cô ta là một cô gái khác đang có vẻ rất lo lắng.

“Ai da, có lẽ là ý trời rồi, nhất định phải khiến tôi chạm mặt một yêu nghiệt tuyệt thế như thế!”

Tâm trạng Đoan Mộc Cẩn phức tạp, đáp lời. “Khởi bẩm Phiệt chủ, có tin tức báo lại!”

Lúc này, một người làm vội vàng đi vào nơi này, quỳ xuống nói với Đoan Mộc Cẩn.

“Tin tức gì?”

Đoan Mộc Gẩn nhìn đối phương hỏi.

Người này báo lại từng tin tức Diệp Phàm chém giết ba vị đại lão, Nội Các đang giận dữ muốn bắt giữ hắn lại cho Đoan Mộc Cẩn.

Hả.

Nghe thấy tin tức này, ánh mắt Đoan Mộc Cẩn sáng ngời, trong mắt như lóe ra ánh sáng, khóe miệng nhếch lên cười cười: “Xem ra hôm nay muốn canh giữ ở ngoài chỗ này của mình rồi!”

“Lập tức liên hệ Nội các Long Quốc giúp tôi!”

Đoan Mộc Gẩn kêu lên.

Lúc này ở nhà họ Tô ở Đế đô.

“Cái gì? Ba, lời ba nói là thật sao?”

Khi Tô Nhược Tuyết vừa biết được những chuyện Diệp Phàm đã làm ở Tây Nam từ miệng ba mình là Tô Uy, vẻ mặt hoảng hốt hỏi.

“Đúng vậy, không ngờ rằng thằng nhóc đó lại to gan làm loạn tới mức ấy, trong một đêm đã dám giết luôn một vị Tướng quân, một vị Quận chủ và một Vương gia như thế, nó thật sự cho rằng mình là con hồ ly có chín cái mạng sao?”


“Lần này cho dù nó có chín cái mạng cũng không đủ thoát chết!"

Tô Uy lạnh lùng hừ một tiếng. “Ba, ba mau cứu anh ấy đi!”

“Anh ấy chính là ân nhân cứu mạng của con, ba không thể ngồi im mặc kệ được!”

Tô Nhược Tuyết kêu lên với Tô Uy.

“Chuyện mà nó làm bây giờ đủ để nó chết cả trăm lần rồi, con bảo ba cứu thế nào được?”

Tô Uy lắc đầu.

“Không được, anh ấy không thể chết được, ba không cứu thì con đi xin ông nội, nhất định là ông nội có thể cứu anh ấy!”

Tô Nhược Tuyết nói xong thì lập tức chạy đi tìm ông nội.

“Aiz, con nhóc này...” Tô Uy nhìn theo con gái, bất đắc dĩ lắc đầu.

Lúc này ở Đế Đô, có người lo lắng vì việc Diệp Phàm làm, nhưng cũng có người vì chuyện này mà vui vẻ, ví dụ như Hoàng Bộ Quyền, Công Tôn Hằng, người của Âu Dương thế gia và Mộ Dung thế gia.

Sau khi biết những chuyện Diệp Phàm đã làm, bọn họ đều có vẻ hả hê nói: “Thằng oắt con này, lần này chết chắc, không ai cứu được nó nữa rồi!"

Cùng lúc đó, trong một sơn trang thần bí ở Long Quốc.

Một giọng đầy ngạc nhiên vang lên: “Vậy mà lại thất bại ư?”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi