BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

"Để tôi xem ai dám chạm vào thiếu quân chủ?"

Ngay lúc Vương Man chuẩn bị huy động toàn bộ lực lượng của nhà tù Tây Nam để tiến hành chế tài Diệp Phàm thì cổng nhà tù đột nhiên ầm ầm sập xuống.

Một tiếng hét lạnh lùng và tàn nhãn truyền từ bên ngoài vào.

Ầm ầm ầm!

Những tiếng bước chân nặng nề như sấm vang lên, trực tiếp làm rung chuyển mặt đất của toàn bộ nhà tù.

Ngay lập tức, một luồng sát khí khiến người ta nghẹt thở tràn vào như lũ lụt vỡ đê, bao trùm toàn bộ nhà tù Tây Nam!

Vào lúc này, trong nhà tù Tây Nam, những tên tử tù, tội phạm nghiêm trọng, trên tay đã tước đoạt mạng sống của vô số sinh mạng, bao gồm cả những những tên ngang ngược có dã tâm hay bá chủ một vùng đã giết chóc vô số thì đều phải sợ hãi trước luồng sát khí đáng sợ này!

Bọn họ tự thấy rằng mình đã giết rất nhiều người, trên người bọn họ đều có sự thô bạo và sát khí.

Nhưng so với luồng sát khí này thì còn kém quá xa, căn bản là không thể so sánh được!


Lúc này, tù nhân, cai ngục, binh lính đóng quân trong nhà tù Tây Nam đều liếc nhìn về phía cửa nhà tù, bọn họ. lập tức lộ ra vẻ mặt vô cùng chấn động, hoàn toàn choáng váng!

Chỉ nhìn thấy những nhóm bính lính được trang bị vũ khí đầy đủ đang bước vào cổng nhà tù.

Trên người bọn họ nhuốm đầy máu, thậm chí nhiều người còn có nhiều vết thương khác nhau trên cơ thể.

Nhưng lúc này, bọn họ tựa hồ đã quên mất những đau đớn này, trong mắt mỗi người đều mang theo một ý chí chiến đấu lạnh lùng và kiên quyết, trên người toát ra sát khí ngút trời, giống như một đám sát thần đến từ địa ngục!

Và họ đúng là quân Thiên Sách!

Những người dẫn đầu là Hoàng Bộ Thương, Mộ Bạch, Đồ Phu, Thẩm Thanh Y, Đoạn Thiên Bằng, Mục Kình Thiên và Đoàn Đao, bảy vị quân đoàn trưởng của quân Thiên Sách!

Bảy người bọn họ cầm trên tay các loại vũ khí khác nhau, trên người nhuốm đầy máu, thậm chí có vài người trên cơ thể còn có nhiều vết thương khác nhau, như thể họ vừa trải qua một trận chiến lớn!

Quân Thiên Sách thực sự đã trải qua mộ: lớn.

Họ đã chiến đấu quyết liệt với chiến khu Tây Bộ và quân Thiên Lang suốt một đêm.

Tổng số người của chiến khu Tây Bộ và quân Thiên Lang là gần 30 vạn, gấp đôi quân Thiên Sách!

Nhưng cuối cùng, chiến khu Tây Bộ và quân Thiên Lang đã bị quân Thiên Sách đánh đến không còn manh giáp và chịu tổn thất nặng nề, không thể ngăn cản được nữa mà để quân Thiên Sách vượt qua rào cản của mình, tiến đến nhà tù Tây Nam.

Về phần 500 nghìn quân ban đầu đóng quân bên ngoài nhà tù Tây Nam thuộc chiến khu Tây Bộ, cũng được điều động để ngăn chặn quân Thiên Sách, nhưng vẫn không thể ngăn chặn được quân đoàn này!

Trong mười mấy năm qua, danh tiếng và sức mạnh của quân Thiên Sách ngày càng suy giảm, hơn nữa còn bị các quân đoàn lớn chèn ép khắp nơi.

Nhưng trong một đêm này, dưới sự lãnh đạo của bảy vị quân đoàn trưởng, hơn nữa để nghĩ cách giải cứu vị thiếu quân chủ trong lòng họ, quân Thiên Sách đã trực tiếp bộc lộ tinh thần chiến đấu và sức mạnh thực sự của mình, áp đảo một trong năm chiến khu lớn của Long Quốc, chiến khu Tây Bộ và quân Thiên Lang, một trong chín quân đoàn lớn.

Chính vì trận chiến này mà trên người của những binh lính của quân Thiên Sách mới có thể tràn ngập sát khí đáng sợ như vậy!

Giờ phút này, quân Thiên Sách giống như một con sư tử đã ngủ say nhiều năm, vừa tỉnh dậy là lần nữa khiến người khác thấy được sự khủng bố của bọn họ!


"Các... Các người..."

Lúc này, Vương Man trợn to hai mắt nhìn quân Thiên Sách trước mặt mình, kinh hãi đến không nói nên lời.

"Quân đoàn trưởng số 2 của quân Thiên Sách, Hoàng Bộ Thương, kính chào thiếu quân chủ!"

"Quân đoàn trưởng số 3 của quân Thiên Sách, Mộ Bạch, kính chào thiếu quân chủ!"

"Quân đoàn trưởng số 4 của quân Thiên Sách, Đồ Phu, kính chào thiếu quân chủ!"

"Quân đoàn trưởng số 5 của quân Thiên Sách, Thẩm Thanh Y, kính chào thiếu quân chủ!"

"Quân đoàn trưởng số 6 của quân Thiên Sách, Đoạn Thiên Bằng, kính chào thiếu quân chủ!"

"Quân đoàn trưởng số 7 của quân Thiên Sách, Mục Kình Thiên, kính chào thiếu quân chủ!"

"Quân đoàn trưởng số 8 của quân Thiên Sách, Đoàn Đao, kính chào thiếu quân chủ!"

Lúc này, bảy vị quân đoàn trưởng của quân Thiên Sách trực tiếp quỳ xuống và đồng thanh hô lên với Diệp. Phàm.

"Kính chào thiếu quân chủ!"


Ngay lập tức, tất cả các binh lính của quân Thiên Sách đi theo ở bảy vị quân đoàn trưởng cùng đồng loạt quỳ xuống và hô lên với Diệp Phàm.

Âm thanh của bọ họ to lớn vang dội, lan rộng khắp nhà tù Tây Nam, khiến không ít người có mặt ở đây phải ù màng nhĩ.

Lúc này, tất cả những người trong nhà tù Tây Nam đều sửng sốt đến ngẩn người!

Bọn họ không thể ngờ được quân Thiên Sách lại đột nhiên xuất hiện ở đây, thậm chí còn gọi Diệp Phàm là thiếu quân chủ!

Người này thực chất là thiếu quân chủ của quân Thiên Sách sao?

Làm sao có thể?

Vương Man lập tức sửng sốt đến ngớ người! "Đứng lên đi!"

“Tại sao các người đều tới đây?”

Lúc này, Diệp Phàm mở miệng nói.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi