BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

“Ýgì?

Diệp Phàm nhíu mày.

“Lúc trước tôi đã nói, sự tồn tại của tôi chính là để kéo dài huyết mạch cho Huyết Hoàng, nếu tôi yêu người khác, người kia sẽ bị cả Huyết tộc truy sát, chết là điều không phải nghỉ ngời”

Huyết Cơ thản nhiên đáp.

“Thế sao? Tôi lại không thấy vậy!”

“Chi bằng cô thử yêu tôi, xem xem tôi có chết không?”

Diệp Phàm đột nhiên ôm lấy Huyết Cơ, thân thể hai người dán chặt, bốn mắt nhìn nhau!

Lúc này, bầu không khí giữa bọn họ trở nên mập mờ.

Vẻ mặt Huyết Cơ thay đổi, cô đẩy Diệp Phàm ra rồi xoay người rời đi!

Diệp Phàm nhếch miệng cười.

Lúc này, U Ảnh xuất hiện nói với Diệp Phàm: “Thiếu chủ, Khương Uyên tới rồi

“Bảo ông ta vào đây!”

Diệp Phàm ngồi xuống sofa, Khương Uyên - chủ phân điện Long Vương ở huyện Giang Nam bước vào.


“Tham kiến thiếu chủ!”

Khương Uyên cung kính gọi Diệp Phàm. “Sao ông lại tới đây?”

Diệp Phàm hỏi.

“Thiếu chủ, ngày mốt điện Long Vương sẽ tổ chức đại hội ở Đế Đôt"

“Hiện tại chủ các phân điện và thành viên cấp cao đang tiến về Đế Đô, chuẩn bị tham gia đại hội Long Vương!”

“Tôi cũng nhận được thông báo đi Đế Đô, cho nên mới tới đây báo cho thiếu chủ!”

“Tiếp theo nên làm thế nào?”

Khương Uyên nhìn Diệp Phàm nói.

“Đại hội Long Vương ~”

Ánh mắt Diệp Phàm sáng lên: “Ông cứ đi tham gia như thường, đến khi đó gửi địa chỉ và thời gian tổ chức đại hội cho tôi là được, những thứ khác thì không cần phải quan tâm!”

“RõI"

Khương Uyên gật đầu.

Vụt!


Đột nhiên, hai mắt Diệp Phạm nheo lại, hắn trực tiếp đi ra khỏi biệt thự.

Lúc này, một ông già mặc thường phục đang đứng bên ngoài.

Vị này gọi là Ninh lão, bên cạnh người đàn ông mặc lễ phục thời nhà Thanh.

U Ảnh đang đứng trước mặt ông ta, cơ thể không ngừng run rẩy, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.

Diệp Phàm đi tới, hắn nhíu mày nhìn lão giả: “Ông là ai?”

“Cậu rất giống với Diệp Thiên Long!”

Lão giả cảm khái nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm nghe đối phương nói vậy, ánh mắt hắn khựng lại, lạnh lùng hỏi: “Rốt cuộc ông là ai?”

“Cậu không nên còn sống, cậu nên chết cùng với cha mình vào mười tám năm trước!”

Lão giả thản nhiên nhìn Diệp Phàm.

“Lã nào ông chính là người đứng sau Thiên Phạt chi chủ?”

“Nói, ông là ai?”

Diệp Phàm nhìn đối phương với vẻ mặt lạnh lẽo. “Người chết không cần phải biết nhiều như vậy!” Vừa nói ông ta vừa đi về phía Diệp Phàm.

Trên người ông ta không hề tản ra bất kỳ hơi thở nào, điều này khiến Diệp Phàm sinh ra cảm giác nghẹt thở!

Thậm chí lúc này, không khí xung quanh hoàn toàn ngưng đọng lại, ngay cả không gian cũng trở nên tĩnh lặng!

Vút!

Ngay sau đó, lão giả đứng ngay trước mặt Diệp Phàm, đánh một chưởng về phía hắn!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi