BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Lúc này ở ngoài cổng tập đoàn Đường Thị tụ tập một đám người bao vây nơi này tới mức con kiến cũng không chui lọt.

Trong đại sảnh tầng một của công ty, một người phụ nữ nằm dưới đất, sắc mặt xanh tím, hai mắt nhắm nghiền, trong miệng không ngừng sùi bọt trắng. Bên cạnh cô ta có một người đàn ông vẻ mặt đau đớn, phẫn nộ chỉ Đường Sở Sở đứng trước mặt, gào lên: “Mày trả mạng cho vợ tao, đồ hung thủ giết người này, người của Đường Thị bọn mày đều là hung thủ giết người!”

“Chủ tịch Đường, cô muốn nói gì về chuyện bôi sản phẩm kem trị sẹo mới của Đường Thị khiến người ta trúng độc không?”

“Chủ tịch Đường, sản phẩm mới của các cô có nhận được giấy chứng nhận phù hợp an toàn không?”

“Chủ tịch Đường...”

Một đám phóng viên cầm micro liên tục ép hỏi Đường Sở Sở, không hề cho cô có cơ hội nghỉ ngơi!

Xung quanh còn có không ít camera quay chụp cô và phát sóng trực tiếp hiện trường!

Chuyện này đã nhanh chóng dẫn tới một đợt sóng to gió lớn trên mạng, khiến cho vô số dân mạng chửi rủa

Đường Thị!

Giá cổ phiếu của Đường Thị liên tục giảm mạnh!

“Các vị, tôi cảm thấy vẫn là nên lập tức đưa người đến bệnh viện, tra rõ ràng nguyên nhân trúng độc trước, nếu thật sự là vì kem trị sẹo của Đường Thị tôi gây ra, Đường Thị tôi nhất định sẽ gánh vác trách nhiệm!”

Đường Sở Sở nhìn phóng viên có mặt, nói.


“Vợ tao chính là vừa bôi kem trị sẹo của bọn mày đã trúng độc, mọi người đều nhìn thấy, mày lại còn không thừa nhận. Người phụ nữ lòng dạ hiểm độc này, mày. không được chết yên!”

Người đàn ông bên cạnh người phụ nữ trúng độc kia phẫn nộ chửi Đường Sở Sở.

Bốpl!

Đột nhiên, một bàn tay vả lên mặt người đàn ông, khiến hắn ta ngẩn người.

“Còn dám nói lung tung về vợ tôi, cẩn thận cái mạng của anh!”

Diệp Phàm xuất hiện, nhìn đối phương, lạnh lùng nói.

“Mày...”

Người đàn ông kia ôm má, tức giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm, gào lên: “Mọi người mau đến mà xem, tập đoàn Đường Thị đánh người rồi!”

“Câm miệng!”

Mặt Diệp Phàm đầy sát khí quát, sát khí kia trực tiếp. chấn nhiếp người đàn ông không dám nói chuyện nữa.

“Anh Tiểu Phàm!”

Lúc này, Đường Sở Sở chen ra khỏi đám phóng viên, bước tới bên cạnh Diệp Phàm.

“Nơi này xảy ra chuyện gì?” Diệp Phàm hỏi.

“Hôm nay là ngày sản phẩm kem trị sẹo mới của Đường Thị công bố đưa ra thị trường, em đang mở buổi họp báo tin tức. Sau đó vợ chồng bọn họ đến nói muốn thử hiệu quả kem trị sẹo, vì hiệu quả tuyên truyền, nên em đã cho bọn họ thử, kết quả vợ hắn ta đang bôi kem trị sẹo thì trúng độc biến thành như vậy rồi!”

Đường Sở Sở nói giản lược.

Ánh mắt Diệp Phàm liếc nhìn người phụ nữ năm dưới đất, hắn ngồi xổm xuống, vung từng cây châm bạc đâm lên người cô ta.

“Mày làm cái gì? Không lẽ mày muốn giết người diệt khẩu à?”

Thấy Diệp Phàm đâm châm bạc vào vợ mình, người đàn ông kia lập tức ngăn cản, nói.

Kết quả hắn ta vừa muốn ngăn cản, người phụ nữ đang hôn mê chợt ho khan, phun ra máu đen, rồi tỉnh lại.

“Tỉnh rồi!"


Thấy người phụ nữ kia tỉnh lại, phóng viên có mặt đều kinh ngạc nói.

“Vợ anh hoàn toàn không phải trúng độc vì bôi kem trị sẹo, mà là cô ta đã dùng một loại dược liệu có thể biểu hiện giống hiện trường trúng độc từ trước đó!”

Diệp Phàm nhìn người đàn ông này, lạnh lùng quát.

Ngay sau đó, sắc mặt của người đàn ông và người phụ nữ đều thay đổi.

Người đàn ông kêu lên: “Mày ăn nói lung tung cái gì? Rõ ràng là sản phẩm của bọn mày hại vợ tao trúng độc!”

“Bây giờ, anh tốt nhất nên nói thật, nếu không...”

Cặp mắt của Diệp Phàm hiện lên sát cơ khiếp người, nhìn chằm chằm đối phương.

Người đàn ông nhìn ánh mắt của Diệp Phàm, trong lòng run lên, một sát ý khủng bố xâm nhập xương tủy, khiến cả người hắn ta rét lạnh, sinh ra cảm giác sợ hãi trước giờ chưa từng có, giống như một giây sau sẽ bước vào Địa Ngục tử vong!

“Tôi nói, tôi nói!” Người đàn ông này lập tức bị hù dọa, vội vàng nói:

“Có người tìm chúng tôi, bảo chúng tôi ra vẻ bôi sản phẩm của công ty các người rồi giả vờ trúng độc, để bôi nhọ Đường Thị của các người. Đối phương còn cho tôi ba mươi vạn!”

Nghe vậy, các phóng viên có mặt đều giật mình! “Tiên sinh, lời anh nói đều là thật sao?”

Những phóng viên kia vội vàng hỏi người đàn ông. “Là... là thật.”

“Không tin các người có thể xem lịch sử đối phương chuyển khoản cho tôi, hơn nữa người kia còn là cậu ta”

Trán người đàn ông đổ mồ hôi lạnh, run rẩy nói, đồng thời ngón tay của hắn ta còn chỉ về phía một chàng trai để tóc dài, mặc đồ màu xám trong dòng người.


Sau khi chàng trai bị chỉ, ánh mắt của mọi người có mặt đều tập trung trên người cậu ta.

Bỗng chốc, sắc mặt chàng trai thay đổi, muốn rời đi, kết quả lúc này một bàn tay ấn lên vai của cậu ta, khiến cậu ta không thể động đậy!

Chủ nhân của bàn tay này chính là Diệp Phàm!

“Cậu muốn đi đâu?”

Diệp Phàm nhìn chàng trai, lạnh lùng nói.

“Anh...”

Chàng trai quay người nhìn chằm chằm Diệp Phàm, đang định ra tay, nhưng phát hiện bản thân không thể động đậy.

Soạt! Diệp Phàm trực tiếp xách đối phương đi ra ngoài.

“Các vị, chuyện hôm nay chắc mọi người đều đã rõ ràng.”

“Đây là có người cố ý hãm hại Đường Thị chúng tôi, vẫn mong các phóng viên truyền thông có mặt ở hiện trường có thể báo cáo một cách công bằng chính trực!”

Lúc này, Đường Sở Sở nhìn phóng viên truyền thông, nói.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi