BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

“Sao lại thế này?”

Diệp Phàm nhìn thấy bộ dáng này của Phong Thiên Long Thủ, vội vàng lấy ra ngâm châm chữa trị cho đối phương.

“Thiếu chủ, chúng tôi đến đối phó với Thiên Môn, kết quả gặp phải quân Ngự Lâm, các anh em tổn thất nặng nề, tứ đại Long Thủ bị bắt, tôi cũng liều chết lao đến!”

Phong Thiên Long Thủ suy yếu nói.

“Quân Ngự Lâm?”

Diệp Phàm nhíu mày.

Không phải quân Ngự Lâm bảo vệ hoàng thất sao, tại sao lại liên quan đến Thiên Môn?

“Thiếu chủ, chỗ dựa của Thiên Môn là Tào Thiên Khải, nhân vật đứng đầu trong đảng Thái Tử Đế Đô.”

“Ba của hắn ta là Tào Vương, một trong tám vương gia Long quốc, Tào Vương là thống soái quân Ngự Lâm, còn là cao thủ đứng thứ 64 trong bảng Tông Sư, chiến lực rất mạnh!”

Bạch Ưng Long Quân nói.

“Đảng Thái Tử?”

“Tào Vương?”

“Bảng Tông Sư?”


Nghe xong ánh mắt của Diệp Phàm lóe lên, sau đó hỏi.

“Đảng Thái Tử và bảng Tông Sư có quan hệ gì?”

“Đảng Thải Tử là một tổ chức bao gồm rất nhiều con cháu hào môn, thế gia, vương công quý tộc tạo thành, đặt tên là đảng Thái Tử, trong đó có hơn nửa con cháu quyền quý Đế Đô, con trai của Tào Vương là nhân vật đứng đầu đảng Thái Tử”

“Còn bảng Tông Sư? Thiếu chủ không biết sao?”

Bạch Ưng Long Quân hỏi.

“Không biết.” Diệp Phàm lắc đầu.

“Bảng Tông Sư là bảng đơn xếp hạng cao thủ trong Long Quốc, trong đó bao gồm các cao thủ đã bước vào Tông cảnh, được gọi là bảng Tông Sư.”

“Bảng này có 100 hạng, xếp hạng tất cả các Tông Sư võ đạo đã biết của Long quốc, cuối cùng chọn ra bảng Tông Sư này.”

“Chỉ cần có thể lọt vào bảng Tông Sư đều là Tông Sư nổi tiếng trong võ đạo, thân phận không thấp, hoặc là cao thủ trấn tộc thế gia, hoặc là người cầm quyền cơ cấu nào đó của triều đình, hoặc là lão tổ một tông môn.”

“Tào Vương quản lý quân Ngự Lâm, đừng thứ 64 trong bảng, là một cao thủ tiếng tăm lừng lẫy ở Đế Đô, không ai dám chọc.”

“Ông ta và Võ Vương, Trấn Bắc Vương, Long Uyên Vương là bốn người mạnh nhất trong tám vương gia.”

Bạch Ưng Long Quân nói.


“Thiên Môn do chính tay Tào Thiên Khải nâng đỡ, chắc chắn ông ta sẽ không cho phép Thiên Môn bị diệt, cho nên mới điều động quân Ngự Lâm.”

“Có quân Ngự Lâm nhúng tay, sợ rằng không dễ ra tay với Thiên Môn.” Cuồng Sư Long Quân và Thanh Dực Long Quân nói.

“Hôm nay Thiên Môn phải diệt, không ai ngăn cản được.”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Tiếp theo Diệp Phàm suất lĩnh bốn Long Quân và hai anh em Đại Hổ Nhị Hổ đi đến tổng bộ Thiên Môn.

Tổng bộ Thiên Môn ~

Vô số quân Ngự Lâm mặc chiến giáp xếp thành hàng, bên hông đeo bội đao, cả người tản ra hơi thở lạnh băng.

Bọn họ đều là võ giả trên Nhân cảnh thất trọng, trong đó có hơn 30 Huyền cảnh và rất nhiều võ giả trên Địa cảnh.

Đứng đầu là một thanh niên mặc áo sơ mi trắng đang ngồi, đây là con trai của Tào Vương.

Bên cạnh hắn ta là hai cao thủ quân Ngự Lâm cấp Thiên cảnh.

Trước mặt Tào Thiên Khải có bốn cây cột, bên trên treo bốn người đang bị tra tấn.

Bọn họ là bốn Long Thủ của điện Long Vương gồm Kiếm Lãng, Thanh Phong, Huyền Băng, Liệt Ảnh.

Mặc dù thực lực của bốn người không kém nhưng đối mặt với sự bao vây của quân Ngự Lâm đều không địch nổi, cuối cùng bị bắt!

Sau khi bọn họ bị bắt, Tào Thiên Khải đã tiến hành tra tấn nghiêm khác với bọn họ!

“Thiên Môn là của Tào Thiên Khải này, chỉ dựa vào mấy người cũng muốn tiêu diệt Thiên Môn, không biết tự lượng sức.”

“Đánh tiếp cho ta.” Tào Thiên Khải khinh thường nói. “Thiếu chủ sẽ đến cứu chúng ta.”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi