BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

“Cha, ông nội!”

“Hai người tìm con tới có chuyện gì không?”

“Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, Khương Vân Hi đi tới.”

“Vân Hi, cuối cùng thì con cũng tới!”

“Từ thiếu, đây chính là con gái tôi - Vân HiI”

“Vân Hi, mau chào Từ thiếu đi!”

Khương Chính Thiên vội vàng giới thiệu.

Ngay khi Khương Vân Hi xuất hiện, Từ Thiên Hạo đã nhìn cô không chớp mắt! “Từ thiếu!”

Mặc dù Khương Vân Hi không biết thân phận của người thanh niên trước mặt này, nhưng cô vẫn chào hỏi lễ phép

“Quả là quốc sắc thiên hương!”

“Không ngờ Khương đại nhân lại có một cô con gái xinh đẹp như vậy, ông nên giới thiệu cô ấy sớm hơn mới phải!”

Từ Thiên Hạo đánh giá Khương Vân Hi rồi cảm thán nói. “Từ thiếu có hài lòng với con gái của tôi không?” Khương Chính Thiên lên tiếng. “Hài lòng, rất hài lòng!”


“Chúng ta có thể trực tiếp bàn bạc hôn sự!”

Từ Thiên Hạo nói.

“Hôn sự? Hôn sự gì cơ?”

“Ông nội, cha, chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Khương Vân Hi nhíu mày nói.

“Vân Hi, vị này Từ thiếu, là đối tượng mới mà cha tìm cho conl”

Khương Chính Thiên đáp.

Khương Vân Hi nghe vậy thì biểu cảm trên gương mặt cũng thay đổi, cô lớn tiếng nói: “Cha, cha đang làm gì vậy? Hôn ước của con vẫn chưa hủy bỏ, cha lại giới thiệu con với ai?”

“Mối hôn sự kia cha sẽ cho người xử lý, con chỉ cần yên tâm ở cạnh Từ thiếu là được, Từ thiếu nhất định sẽ yêu thương con!”

Khương Chính Thiên nói.

“Cha, lẽ nào cha không hiểu hay sao? Hôn nhân của con, con muốn tự làm chủ, con không cần mọi người sắp xếp chồng chưa cưới hay đối tượng gì hết!”

“Con sẽ không gả cho anh tai”


Khương Vân Hi kiên quyết nói.

Lúc này, Từ Thiên Hạo nở một cụ cười gian tà nhìn Khương Vân Hi: “Có cá tính, tôi thích!”

“Cô Khương, tôi đã nhìn trúng cô rồi, vậy nên cô chỉ có thể trở thành người phụ nữ của tôi!"

“Ngoại trừ tôi, trên đời này em sẽ không tìm được bất cứ người đàn ông nào. khác!”

Từ Thiên Hạo nói.

Những lời ngắn gọn nhưng lại đầy ngang ngược độc đoán!

Nghe vậy, vẻ mặt Khương Vân Hi trở nên vô cùng khó coi, cô nhìn chằm chăm Từ Thiên Hạo: “Mặc kệ anh là ai, tôi sẽ không gả cho anh, nếu như anh muốn ép buộc tôi, vậy thì tôi tình nguyện chết!”

“Chết!”

“Haha!”

Từ Thiên Hạo cười khinh thường, hắn căn bản không tin Khương Vân Hi dám tìm cái chết!

Nhưng ngay sau đó, Từ Thiên Hạo và đám người Khương Chính Thiên đều bị dọa sợi

Khương Vân Hi đập thẳng đầu vào cây cột nhà ở bên cạnh, bể đầu chảy máu, cả người nằm trên mặt đất.

“Vân Hi”

Vẻ mặt của Khương Thịnh Hải và Khương Chính Thiên vô cùng khó coi, hai người hô lên.

“Diệp..”

Lúc này, Khương Vân Hi năm trên mặt đất, trong đầu hiện ra bóng dáng của Diệp Phàm, cô há miệng, lời còn chưa nói xong đã nhắm nghiền hai mắt...


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi