Mà Triệu phu nhân và Triệu Hữu Dung thấy cảnh tượng như vậy thì đều rất kinh ] ngạc.
Nhất là Triệu phu nhân, bà không ngờ đại thiếu gia nhà họ Hoa ngồi tít ở trên cao lại khiêm tốn cung kính với một người bình thường như vậy!
Chuyện này khiến cho Triệu phu nhân cảm giác như đang nằm mơi
“Tôi đáng sợ như vậy à?”
Diệp Phàm nhìn bộ dạng như sắp tè ra quần của Hoa Thừa thì không khỏi bật cười.
“Sợ..... Không đáng sợ, không đáng sợi”
Hoa Thừa theo bản năng muốn nói đáng sợ, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, hắn liên tục lắc đầu.
“Được rồi, anh đi đi!"
Diệp Phàm thản nhiên đáp.
“Đa tạ Diệp thiếu!”
Hoa Thừa như được đại xá, nhanh chóng rời khỏi phòng.
Lúc này, Triệu phu nhân ngây ra như phỗng, vẫn chưa kịp hoàn hồn. “Được rồi, tôi còn có việc, đi trước đây!”
Diệp Phàm nhìn Triệu Hữu Dung nói một câu rồi trực tiếp rời đi. †: “Hữu Dung, cậu ta...Rốt cuộc cậu ta là ai?”
Lúc này, Triệu phu nhân mới phản ứng lại, nuốt một ngụm nước miếng, nhìn con gái mình.
“Anh ấy không phải người bình thường!” Triệu Hữu Dung lạnh lùng nói. Diệp Phàm cùng Tiền Đa Đa cơm nước xong xuôi, vừa rời khỏi nhà hàng liền
nhận được điện thoại của Hoa Hồng Đỏ, vẻ mặt hăn lập tức thay đổi, chạy thẳng tới Bách Hoa Lâu.
Tổng bộ Bách Hoa Lâu ở Đế Đô.
Hoa Hồng Đỏ và các thành viên Bách Hoa Lâu có mặt, biểu cảm vô cùng khó coi. Hơn một trăm cái đầu lâu đang bày ra trước mặt các côi!
Tất cả những cái đầu này đều là con gái.
Hơn nữa còn là đầu của người phụ trách các chỉ nhánh của Bách Hoa Lâu ở Long Quốc.
Lúc này, Diệp Phàm xuất hiện, hắn nhìn thấy trên trăm cái đầu này, vẻ lạnh lùng, nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Bắt đầu từ rạng sáng hôm nay, các phân bộ của Bách Hoa Lâu tại Long Quốc gặp phải một đám người tàn sát, tổn thất trầm trọng!”
“Sau khi bọn họ tiêu diệt các phân bộ của Bách Hoa Lâu thì chặt đầu những người phụ trách rồi mang tới đây!”
Hoa Hồng Đỏ lạnh như băng nói.
Sắc mặt Diệp Phàm trầm xuống, ánh mắt lóe ra sát khí lạnh lẽo: “Là ai làm?” “Ác Nhân Cốc!"
Hoa Hồng Đỏ đáp.
“Ác Nhân Cốc!”
Diệp Phàm lớn giọng.
Hắn không ngờ Ác Nhân Cốc lại trả thù nhanh như vậy.
Lúc trước hẳn sai người đem hai đầu của hai ác thủ về Ác Nhân cốc, kết quả đối phương cũng đưa lại đầu của thành viên tới Bách Hoa Lâu, đúng là đủ ác!”
“Chôn cất bọn họ tử tết”
“Gửi địa chỉ của Ác Nhân Cốc cho tôi!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Thiếu chủ, chẳng lẽ cậu muốn...”
Hoa Hồng Đỏ nhìn Diệp Phàm, đang định lên tiếng thì người kia đã hờ hững đáp: “Diệt Ác Nhân Cốc!”