BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Phiệt, tất cả đều vô cùng khiếp sợ, khó có thể tin.

Đặc biệt khi bọn họ biết được người này mới hai mươi mấy tuổi, tất cả đều trợn mắt há mồm.

Hai mươi mấy tuổi có thể đánh bại cao thủ Quân cảnh?

Không thể nào?

Cả chín phiệt đều vô cùng chấn động vì tin tức này.

Các phiệt bắt đầu điều tra người đàn ông của Phiệt chủ Đoan Mộc Phiệt. Trong Phương Đông Phiệt, Phiệt đứng đầu chín phiệt.

Một người đàn ông trung niên mặc trường bào máu tím kinh ngạc nói: “Hai mươi mấy tuổi đã có thể đánh bại võ giả Quân cảnh? Đây là thiên tài đến từ đâu?”

“Lập tức đi điều tra rõ chỉ tiết của người này.”

Người đàn ông này uy nghiêm ra lệnh.

Người này là Phương Đông Hách, Phiệt chủ Phương Đông Phiệt. “Phiệt chủ, không xong!”


Đột nhiên một người đàn ông vội vã chạy vào.

“Làm sao vậy?”

Phương Đông Hách nói.

“Phương Đông Hạo Thiên, hắn...”

Người đàn ông này liên tục thở phì phò.

“Nó làm sao vậy?”

Phương Đông Hách vội vàng hỏi.

“Hắn đột nhiên bộc phát ma tính, đả thương người trông coi, chạy ra bên ngoài!”

Người đàn ông này nói.


Phương Đông Hách biến sắc, nói: “Lập tức thông báo cho Phương Đông Chiến, bảo hắn suất lĩnh quân đoàn Phương Đông đi bắt giữ thằng nhãi này, bằng bất cứ giá nào đều phải bắt về.”

“Nếu nó không chịu trở về, giết tại chỗ, tuyệt đối không thể để các môn phiệt khác biết đến sự tồn tại của nó.”

“Rõ!”

Người đàn ông này gật đầu chạy ra ngoài. “Phiệt chủ, dù sao Hạo Thiên...”

Một người ở đây lên tiếng.

“Từ khoảnh khắc nó thức tỉnh huyết mạch ma đạo, nó không còn là con trai của Phương Đông Hách này!”

“Lúc trước ta không giết nó đã tận tình tận nghĩa.”

“Bây giờ nó lại chạy ra ngoài, nếu để người ngoài biết nó có được huyết mạch ma đạo, mặt mũi của Phương Đông Hách và Phương Đông Phiệt đều mất hết, ta tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra.”

Phương Đông Hách lạnh lùng quát.

Bóng đêm buông xuống!

Trong khu biệt thự cao cấp ở Đế Đô.

Trong biệt thự số 1 mà Diệp Phàm ở đang trải qua một trận đại chiến.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi