BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

PhụtI!!

Cây roi dài của Cơ Phong Thiên quất lên người Trần Sư Sư, khiến toàn bộ kinh mạch, lục phủ ngũ tạng của bà nát bấy.

Trần Tiên Tiên phun ra một ngụm máu tươi, hơi thở thoi thóp. “MẹlI!" Cơ Như Yên xông thẳng lên, ôm lấy Trần Sư Sư. “Như...Như Yên, cố gắng sống tốt!” Trần Sư Sư nhìn Cơ Như Yên, dùng chút sức lực cuối cùng để dặn dò cô. Dứt lời, bà chút hơi thở cuối cùng! “Mẹ, mẹ, mẹ đừng chết II!” Cơ Như Yên nhìn Trần Sư Sư không ngừng gọi tên bà. Đột nhiên, cô nhìn về phía Diệp Phàm: “Thiếu chủ, cứu mẹ của tôi, cứu bà ấy!!!” “Xin lỗi, bà ấy đã chết rồi, tôi cũng không giúp được!” Diệp Phàm lắc đầu nhìn Trần Sư Sư, thở dài nói. Nếu Trần Sư Sư còn có một hơi thở, Diệp Phàm còn có thể dùng y thuật hoặc Hồi Xuân Đan của Đoan Mộc Cẩn để cứu sống, nhưng hiện tại, hắn không thể làm gì được!

Với y thuật hiện tại của hắn, chắc chắn không có khả năng khiến người chết sống lại.

Trừ phi hắn có thể thi triển ra Quỷ Cốc Cửu Châm, đồng thời có được tu vi cực cao, mới có thể cứu sống một người vừa mới chết!

A!!

Cơ Như Yên ôm lấy thi thể Trần Sư Sư, phát ra tiếng gào khóc xé lòng.

Phụt!

Đột nhiên, Cơ Như Yên phun ra một ngụm máu tươi, trong cơ thể cô bắt đầu bộc phát một luồng khí tức đáng sợi

Ầm!!!

Ngay sau đó, cỗ sức mạnh cuồn cuộn bạo phát từ trên người Cơ Như Yên, đánh bay Diệp Phàm và Cơ Phong Thiên ra ngoài!

Lúc này, trên người Cơ Như Yên tỏa ra ánh sáng chói mắt bao trùm lấy cô, trong cơ thể bộc phát ra một cỗ uy áp tối cao, quét qua toàn bộ tộc Cơ Hoàng!


“Đây...đây là thức tỉnh huyết mạch sao?”

Cơ Phong Thiên nhìn khí tức Cơ Như Yên bộc phát ra, đồng tử co rụt lại, kích động nói.

Lúc này, trong tộc Cơ Hoàng đột nhiên lao ra mấy vị lão giả mặt đầy nếp nhăn.

Bọn họ nhìn qua khoảng bảy mươi tuổi nhưng thực lực lại thâm sâu khó lường! Tất cả đều là thái thượng trưởng lão của tộc Cơ Hoàng.

“Đây là thức tỉnh huyết mạch Cơ thị sao?”

“Nhiều năm như vậy, huyết mạch Cơ thị cuối cùng cũng thấy được ánh mặt trời!” Mấy vị thái thượng trưởng lão kích động nhìn Cơ Như Yên nói.

Ngay sau đó, một vị lão giả tóc bạc phơ xuất hiện.

Trên người ông ta không tản ra bất cứ hơi thở nào, giống hệt như một người bình thường.

Nhưng ông ta chính là lão tổ của tộc Cơ Hoàng, thực lực có thể nói là mạnh nhất!

“Tham kiến lão tổ!”

Cơ Phong Thiên và các thái thượng trưởng lão nhìn thấy lão giả này thì lần lượt hô lên.


“Cô ấy là con cháu của ai, vậy mà lại có thể thức tỉnh huyết mạch?” “Con bé là con gái của tôi, tên là Cơ Như Yên!” Cơ Phong Thiên trực tiếp nói.

“Cậu sinh được một đứa con gái tốt, có con bé thì hoàng triệu Cơ thị sẽ lại xuất hiện, tới khi đó thiên hạ này sẽ thuộc về chúng ta!”

Ánh mắt vị lão tổ của tộc Cơ Hoàng lóe lên, ông ta trầm giọng nói. “Sợ là các người đang nằm mơI”

Diệp Phàm nhìn lão tổ tộc Cơ Hoàng, lạnh giọng nói.

“To gan, dám vô lễ với lão tổ!”

Những thái thượng trưởng lão kia nhìn Diệp Phàm quát.

Vụt!

Lúc này, Cơ Phong Thiên cầm roi màu vàng quất về phía Diệp Phàm!

Diệp Phàm chuẩn bị ra tay thì một tiếng nổ vang lên từ trong cơ thể Cơ Như Yên.

Lúc này, ánh sáng quanh người Cơ Như Yên đã tản đi, cô mở hai mắt, con ngươi lóe lên tia sáng màu tím, khí tức trên người càng kh ủng bố hơn!

Nhưng điều quan trọng nhất là tóc của Cơ Như Yên đã biến thành màu bạc trắng!

Cơ Như Yên của lúc này mang ánh mắt lạnh lùng vô tình, còn lạnh hơn so với lúc bị khống chế ý thức, khiến cho người khác nhìn thôi cũng phải sởn tóc gáy!

Ầmlh Cô nhìn Cơ Phong Thiên, đánh ra một chưởng.

Vẻ mặt của Cơ Phong Thiên thay đổi, ông ta vội vàng vung roi để ngăn cản, kết quả bị Cơ Như Yên đánh bay ra ngoài.

PhụtI!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi