BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Đột nhiên mặt mũi Lâm Thi Âm đỏ lên, cô ấy nói: “Thất sư phụ, tôi không phải là vợ của Diệp Phàm, bà hiểu lầm rồi."

“Nha đầu cô đừng có giấu giếm nữa, nếu cô và tiểu tử kia không có quan hệ gì thì sao nó lại đưa cô lên núi chứ?”

“Hơn nữa trông cô cũng xinh đẹp, nếu cô không là vợ của tiểu tử đó thì há chẳng phải người khác sẽ được hời à, vậy thì tôi không đồng ý đâu.”

Chung Vô Diễm hừ lạnh, mà những gì bà ấy nói lại khiến Lâm Thi Âm cảm thấy voi cùng thẹn thùng.

Ngay lập tức, Chung Vô Diễm liếc nhìn Cơ Như Yên rồi nói: “Cô cũng là vợ của Tiểu Phàm à? Thật sự trông không tệ, quả nhiên tiểu tử đó có con mắt rất tỉnh tường trong việc tìm vợ.”

“Tôi là thủ hạ của thiếu chủ!”

Cơ Như Yên mỉm cười đáp lại.


“Trông cô xinh đẹp như vậy thế mà lại là thủ hạ của nó, thật sự tiểu tử này không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.”

Chung Vô Diễm lắc đầu. Sau đó họ đến phòng của Đường Sở Sở.

Chung Vô Diễm nhìn Đường Sở Sở say ngủ thì đôi mắt của bà ấy sáng lấp lánh.

“Diệp Phàm đi về phía tây nam tìm Xích Dương Thảo, cũng không biết có thể tìm được không nữa.”

Lâm Thi Âm lo lắng hỏi.

“Sở Sở chính là người vợ được anh ấy công nhận, nên chắc chắn anh ấy sẽ tìm được Xích Dương Thảo, nhưng lần này Khí Huyền Âm của Sở Sở bộc phát đã kinh động đến không ít người, bí mật về thân thể Huyền Âm của cô ấy khó giữ được nữa.”

“Tiếp theo đây sẽ ngày càng có rất nhiều người muốn có được Sở Sở, muốn mượn thân thể Huyền Âm của Sở Sở để tăng cường thực lực.”


Chung Vô Diễm nói.

“Vậy phải làm sao đây?”

Vẻ mặt của Lâm Thi Âm thay đổi, cô ấy lo lắng hỏi.

Chung Vô Diễm cười nói: “Đừng lo lắng, không phải ta đã đến rồi sao.”

“Ta muốn xem thử ai dám cướp Sở Sở từ trong tay lâu chủ Bách Hoa Lâu †a đi?”

Nét mặt của Chung Vô Diễm rất tự tin, bà ấy hừ lạnh nói.

Vào lúc này Diệp Phàm đang tìm Xích Dương Thảo ở trong rừng nguyên sinh. Chỉ trong một cái liếc mắt thì không thể nhìn thấy điểm cuối cùng của khu rừng nguyên sinh này được, nên không dễ để tìm thấy Xích Dương Thảo.

Hơn nữa quả thật ở đây có rất nhiều dã thú hung dữ và các loại bọ cạp rắn độc cùng với nhiều thứ độc vật linh tinh khác, đương nhiên đối với Diệp. Phàm và Đồng Phương Hạo Thiên thì những thứ này không được tính là uy hiếp.

Chẳng mấy chốc đã ba tiếng trôi qua.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi