BÉ CƯNG MUỐN LY HÔN


“Trước kia em không thích uống rượu, anh cũng không cho phép em uống, nhưng không nghĩ tới tửu lượng của em lại kém đến như thế.

Nói chung đêm qua quá loạn, cả hai chúng ta đều khó có thể kiểm soát được.” Lục Phong tay chống đầu thản nhiên nhìn về phía Vu Khiết, gã chẳng thèm để ý thoải mái để lộ ra phần bụng săn chắc.
Vu Khiết không tự nhiên liếc trộm vài cái, sau đó liền quay mặt sang hướng khác lắp bắp đuổi khách, “Anh… Nếu xong rồi thì mau đi đi, không lên công ty à?”
Lục Phong nhận ra người bên cạnh cứ lén la lén lút nhìn cơ bụng của gã, sau đó hốt hoảng quay mặt sang chỗ khác mỗi khi cả hai chạm mắt nhau.

Gã nhớ tới đêm qua cô liên tục chất vấn khiến lòng gã nghẹn muốn chết, bởi căn bản gã không thể trả lời hết được những câu hỏi đó.

Gã của trước kia mỗi khi trở về nhà, hạnh phúc nhất chính là được ôm chặt vợ nhỏ vào lòng rồi dịu dàng thì thầm bên tai cô, “Anh đã về.”
Trước đây, dù cuộc sống của hai người vô cùng khó khăn và vất vả, nhưng hết thảy đều êm đẹp trôi qua, nhưng tại sao khi công việc của gã ngày càng thuận buồm xuôi gió thì giữa hai người lại xuất hiện một bức tường ngăn cách?

Trải qua một đêm mặn nồng, khi Lục Phong một lần nữa ôm lấy Vu Khiết, gã chắc chắn rằng trái tim này vẫn luôn thuộc về cô.

Gã không hề xem cô thành một ai khác mà đối xử, càng không thể hiểu nổi tại sao cô lại nghĩ bản thân là thế thân, đành lên tiếng hỏi, “Hôm qua… em có nhắc tới việc anh xem em là thế thân của ai khác, anh thực sự không hiểu tại sao em lại có suy nghĩ như thế?”
Vu Khiết giật mình trước câu hỏi của Lục Phong, cảm giác sảng khoái vừa nãy bấy giờ đều rơi hết sạch, cô nhíu mày nhìn về phía gã, “Anh không hiểu hay đang giả vờ không hiểu?”
“Em nói vậy là sao? Anh thề ngoài em ra, anh không hề yêu hay gian díu với một ai khác, huống hồ lại xem em là thế thân.” Lục Phong thật không hiểu nổi suy nghĩ của đối phương, gã đưa mắt nhìn dáng vẻ cố nhịn không nổi giận kia.
“Mời anh rời khỏi đây ngay.” Vu Khiết cứ như vậy mà đuổi Lục Phong ra khỏi nhà, lúc này cô thật sự không muốn gặp gã, càng không muốn giải thích sự việc diễn ra đêm hôm đó.

Cô chỉ cảm thấy thật thất vọng và ghê tởm hai người họ, tại sao bọn họ… bọn họ lại dám lừa cô, lừa cô đến nhiều năm như vậy?
Vu Khiết thẫn thờ nằm úp xuống mặt giường, không nhịn được hít phải hơi ấm còn sót lại nửa bên kia, thoang thoảng hương thơm quen thuộc của người ấy.
Không lâu sau đó, một lần nữa cô lại chìm vào giấc ngủ sâu.
Lục Phong sau khi bị vợ nhỏ đuổi ra khỏi nhà liền ảo não trở về công ty, sau đó gã nghe trợ lý thân cận báo một tin dữ.
“Tin tức này tin được không?” Lục Phong hỏi lại một lần nữa, giọng nói đã không còn giữ được bình tĩnh, lộ ra tia tức giận.
“Chắc chắn là thật, thưa sếp.

Bên phía cảnh sát đã cho người thông báo đến chúng ta.

Hắn chắc chắn sẽ trở lại trả thù.” Trợ lý Bùi vừa thông báo cho sếp vừa cảm thấy rùng mình thay.

Chuyện xảy ra năm đó hắn cũng biết, tuy rằng lão Triết Khẩn hiện tại đang bị truy nã gắt gao nhưng không một ai biết được lão có lén lút làm động tác mờ ám sau lưng nào không.


“Đã cho người theo dõi lão chưa?”
“Thưa có, đã cho người bám sát theo lão.

Theo điều tra, 6 giờ tối hôm qua lão có lảng vảng tại một căn hộ cho thuê ở khu M.”
Trong chớp mắt, cái ly trong tay Lục Phong liền vỡ tan tành, gã lập tức phân phó trợ lý sắp xếp người canh gác quanh khu nhà Vu Khiết.

Trợ lý nhận mệnh lệnh một hai đồng ý ngay tắp lự, để lại gã ngồi ngây người trước bàn làm việc.
Sau khi kiếm đủ số tiền bằng chính sự lao động vất vả của bản thân, Lục Phong bắt đầu thành lập một công ty con chuyên về kinh doanh vật liệu xây dựng.

Dù trước đó bối cảnh không có bằng đại học làm nhiều người đánh giá về năng lực của gã, nhưng không một ai có thể ngờ được từ một công ty con gã càng làm càng lớn, phủ sóng khắp thành phố S.
Mà Triết Khẩn chính là một trong những đối thủ làm ăn của Lục Phong, lão ta vì ghen ăn tức ở đã nhiều lần bày mưu tính kế chơi khăm gã nhưng đều không thành, thậm chí còn nhiều lần bị cảnh sát đến nhắc nhở.

Lão ta không chịu ngồi yên, cảm thấy gã không thể nào bất bại như vậy được, liền điều tra một số chuyện đời tư của gã.


Lão ta phát hiện được trái tim nhỏ mà gã bấy lâu nay vẫn luôn cất giấu - Vu Khiết, liền không từ bất cứ thủ đoạn nào bắt cóc cô.
________
Lục Phong đứng trước cửa nhà Vu Khiết, gã hút hết điếu này đến điếu khác mới nhìn thấy được bóng dáng của cô từ xa.
“Sao anh lại tới đây?” Vu Khiết mới từ xưởng tranh trở về, không ngờ lại thấy gã đang hút thuốc trước căn hộ của cô, “Chúng ta đang giận nhau, hiện tại em không muốn nói chuyện với anh nữa.”
Mọi cảm giác căng thẳng từ sáng đến giờ của Lục Phong bị lời nói của cô chọc cười, gã gãi mũi không biết phải mở lời làm sao, ấp úng hỏi, “Chuyện đó… Em có phiền không nếu mời anh uống nước?”
“...”
Vu Khiết bực mình trước thái độ mặt dày của gã, liền bĩu môi, tâm không cam tình không nguyện tra chìa khóa vào ổ, một loáng đã mở được cửa ra.

Gã thấy cô không nói gì tưởng là đồng ý, tâm tình bỗng chốc trở nên vui vẻ, mặt dày mặt dạn ung dung bước vào..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi