BỀ TÔI TRUNG THÀNH

“Bê bối tình dục của Tô Khác?” Quý Minh Thư thấy ton này đúng lúc vừa đắp mặt nạ xong, cô vội lột mặt nạ giấy ra, còn chưa rửa mặ lại đã chạy ra khỏi nhà vệ sinh: “Việc này không phải là anh làm đấy chứ?”



Sầm Sâm dựa vào đầu giường đọc sách, ngẩng lên ôn tồn nói: “Anh đâu phải xã hội đen?”

Phùng Thục Tú không an ủi cũng không móc mỉa, rất đơn giản chỉ là cho cô ta một con đường: “Nhà họ Sầm đã đánh tiếng với nhà họ Trâu, không bao giờ muốn thấy con xuất hiện ở Đế Đô nữa, con xứ lí xong mớ bòng bong còn lại rồi ra nước ngoài đi, đừng về nữa.”

Sầm Sâm liếc nhìn theo bóng cô, khuôn mặt bình thường lạnh lùng cứng nhắc dường như cũng trở nên dịu dàng hơn trong ánh sáng của chiếc đèn chân cao, khóe miệng cũng cong lên như có như không.

Quý Minh Thư: “…”

Cô che sách đi, bất ngờ hôn anh chụt một cái rồi lại nhanh chóng đứng lên, từ trên cao nhìn xuống: “Biểu hiện khá lắm, khen thưởng một chút.”

Vì mối tình đầu trong câu chuyện được Lý Văn Âm miêu tả như người trời, hiển nhiên chính là nam chính bước ra từ cuốn ngôn tình thanh xuân vườn trường.

Chỉ có ba tháng yêu đương với Sầm Sâm kia, trong tiềm thức cô ta mới cảm thấy mình và Quý Minh Thư đứng ở cùng một điểm xuất phát.

Sầm Sâm thong thả lật sách, gọng kính mạ vàng phản quang nhẹ: “Anh cũng đâu thể ép cậu ta làm những chuyện đó.”

Đó là khoảng thời gian cô ta nhung nhớ nhất.

Sầm Sâm nhẹ mỉm cười, lại rủ mắt đọc sách tiếp.

Nhưng nữ chính và nam nữ phụ như đã thống nhất với nhau, chẳng đánh tiếng nào mà cùng lúc đăng bài tỏ ý rút khỏi đoàn phim.

Quý Minh Thư đã hiểu, dịch nghĩa của câu này là: Tuy anh không thể ép cậu ta làm việc đó, nhưng anh có thể bắt cái thóp đó rồi phanh phui ra.

Vì thế cô ta đã dùng chút thủ đoạn để khiến người đàn ông này chắc mẩm rắng bộ phim cô ta quay không phải để tưởng nhớ mối tình đầu, mà chỉ đơn thuần là để cho ra một tác phẩm có linh khí nhất, chỉ đơn thuần là sáng tác vì nghệ thuật.

Sầm Sâm thong thả lật sách, gọng kính mạ vàng phản quang nhẹ: “Anh cũng đâu thể ép cậu ta làm những chuyện đó.”

Không ngoài dự đoán, đối phương cũng khá thiện cảm với cô ta, liên tục hẹn đi xem phim, xem triển lãm tranh, cùng trò chuyện về văn học nghệ thuật cổ điển và phương diện phim ảnh, lịch sử Trung Tây…

Cô thật sự không ngờ, thì ra Sầm thị Sâm Sâm lại là một quần chúng ngoài khu Triều Dương* ưu tú.

Nhớ tới hồi nhỏ thấy Quý Minh Thư mặc váy áo xúng xính làm nũng với bác trai bác gái;

Quý Minh Thư đã hiểu, dịch nghĩa của câu này là: Tuy anh không thể ép cậu ta làm việc đó, nhưng anh có thể bắt cái thóp đó rồi phanh phui ra.

*Quần chúng Triều Dương, còn được gọi là công chúng Triều Dương, là một nhóm những người cung cấp thông tin công cộng hợp tác với cơ quan thực thi pháp luật Bắc Kinh để báo cáo về hoạt động bất hợp pháp hoặc nguy hiểm trong thành phố.

Đêm hôm khuya khoắt Quý Minh Thư chủ động hôn anh, đơn giản chỉ là ỷ vào việc đang đến tháng muốn làm gì cũng được, nói là khen thưởng nhưng thực ra giống tra tấn hơn.

Cô rón rén đi đến mép giường, nhìn quyển sách trong tay Sầm Sâm. Quả nhiên, hình tượng tổng tài của Sầm thị Sâm Sâm cũng được bồi dưỡng vô cùng đến nơi đến chốn, đọc sách cũng toàn là tiếng nước ngoài.



Chuyện xảy ra đột ngột khiến cả đoàn phim phải đình công lập tức, vì người báo cảnh sát là nữ diễn viên cùng đoàn phim, các nhân viên có mặt đều được gọi đi phối hợp điều tra. Nghe nói nữ chính không biết rõ chuyện còn kênh kiệu không chịu đến đồn cảnh sát, cuối cùng làm ầm cả lên.

Cô che sách đi, bất ngờ hôn anh chụt một cái rồi lại nhanh chóng đứng lên, từ trên cao nhìn xuống: “Biểu hiện khá lắm, khen thưởng một chút.”

Sau khi ra khỏi đồn cảnh sát, điện thoại của Lý Văn Âm luôn trong trạng thái bận.

Lý Văn Âm nhắm mắt.

Sầm Sâm nhẹ mỉm cười, lại rủ mắt đọc sách tiếp.

Sầm Sâm dựa vào đầu giường đọc sách, ngẩng lên ôn tồn nói: “Anh đâu phải xã hội đen?”

Đêm hôm khuya khoắt Quý Minh Thư chủ động hôn anh, đơn giản chỉ là ỷ vào việc đang đến tháng muốn làm gì cũng được, nói là khen thưởng nhưng thực ra giống tra tấn hơn.

Lý Văn Âm đi sau khi đăng thông báo xin lỗi và thông báo dừng quay phim, rời đi vô kì hạn.

Quý Minh Thư cũng tự biết vậy, trêu anh xong thì vui vẻ đứng lên, bắt tay sau lưng, vừa đi vừa nhảy nhót, còn ngâm nga bài hát chủ đề của bộ phim cung đấu.

Cô rón rén đi đến mép giường, nhìn quyển sách trong tay Sầm Sâm. Quả nhiên, hình tượng tổng tài của Sầm thị Sâm Sâm cũng được bồi dưỡng vô cùng đến nơi đến chốn, đọc sách cũng toàn là tiếng nước ngoài.

Sầm Sâm liếc nhìn theo bóng cô, khuôn mặt bình thường lạnh lùng cứng nhắc dường như cũng trở nên dịu dàng hơn trong ánh sáng của chiếc đèn chân cao, khóe miệng cũng cong lên như có như không.

Nhưng cô ta không hiểu tại sao, cái gọi là hấp dẫn và tán thưởng, lại không qua được vụ bê bối khiến kì đầu tư thứ nhất này thất bại.



Thật ra nếu Lý Văn Âm không gây nhiều thị phi đến thế thì Sầm Sâm cũng không định ra tay sớm vậy.

*Quần chúng Triều Dương, còn được gọi là công chúng Triều Dương, là một nhóm những người cung cấp thông tin công cộng hợp tác với cơ quan thực thi pháp luật Bắc Kinh để báo cáo về hoạt động bất hợp pháp hoặc nguy hiểm trong thành phố.

Nếu là bê bối của một nhân vật nhỏ không có tên tuổi, chỉ cần che giấu và ém xuống, hoặc là đợi sóng gió qua đi thì sẽ không có ảnh hưởng lớn đến bộ phim. Nhưng bê bối tình dục này còn liên quan đến hành vi cưỡng bức, nhân vật chính lại còn là nam nghệ đang nổi, tin tức vừa bùng lên, hình tượng của cậu ta hoàn toàn sụp đổ.

Quan trọng nhất là tất cả các bài báo liên quan đều viết: Tô Khác bị đưa đi thẩm vấn ngay khi đang ở phim trường bộ phim của Lý Văn Âm.

“Mong cô Lý tự ái tự trọng, đừng làm phiền đến cuộc sống của vợ chồng tôi, drama Lý thảo mai dừng tại đây. Cũng mong mọi người không bao giờ gặp phải người yêu cũ cực phẩm viết ra câu chuyện《Người yêu cũ của tôi kết hôn rồi》vào ngày mình vui vẻ kết hôn, mà bài viết ấy còn lên cả hot search, xong chốc chốc lại thông báo xuất bản sách, chuyển thể thành phim để tưởng nhớ quá khứ. tag @Lý Văn Âm”

Quan trọng nhất là tất cả các bài báo liên quan đều viết: Tô Khác bị đưa đi thẩm vấn ngay khi đang ở phim trường bộ phim của Lý Văn Âm.

Dần dần cô ta cũng có cái nhìn khác về người nọ, cảm thấy anh ta cũng có học thức, thật tâm thưởng thức nghệ thuật.

Phim của Lý Văn Âm quay tại một trường THPT quốc tế nào đó ở Đế Đô, lúc ấy đang quay cảnh yêu thầm mấu chốt: nam chính ngồi một mình trong phòng học, nữ chính nấp sau cửa nhìn trộm. Bất thình lình cảnh sát xông vào, đưa Tô Khác đi.

Quý Minh Thư cũng tự biết vậy, trêu anh xong thì vui vẻ đứng lên, bắt tay sau lưng, vừa đi vừa nhảy nhót, còn ngâm nga bài hát chủ đề của bộ phim cung đấu.

Chuyện xảy ra đột ngột khiến cả đoàn phim phải đình công lập tức, vì người báo cảnh sát là nữ diễn viên cùng đoàn phim, các nhân viên có mặt đều được gọi đi phối hợp điều tra. Nghe nói nữ chính không biết rõ chuyện còn kênh kiệu không chịu đến đồn cảnh sát, cuối cùng làm ầm cả lên.

Thời điểm đó, theo bê bối tình dục của Tô Khác còn có rất nhiều phim có chủ đề liên quan.

Lúc trước Phùng Thục Tú giới thiệu cho cô ta con ma ốm nhà họ Nguyên kia, cô ta chẳng để vào mặt, nhưng có ý định thắt chặt hữu nghị nên thái độ cũng tiến lùi thỏa đáng.

Lúc trước Tô Khác là nam chính tốt nhất do Lý Văn Âm tự chọn ra dựa trên nhiều mặt: tư bản, mức dộ ảnh hưởng và kĩ thuật diễn,…  Cô ta biết con người Tô Khác thế nào, nhưng cậu ta là đối tượng nâng đỡ chủ lực của công ty và người quản lý, nghĩ nếu có chuyện gì chắc cũng sẽ không quá ảnh hưởng. Cho nên sau khi công bố nam chính cô ta còn rất yên tâm đăng bài cổ vũ cho Tô Khác trên Weibo.

Quý Minh Thư vốn có thói gắt ngủ, lúc này cũng lười nghĩ nhiều, gõ bàn phím cạch cạch  ——

Nào ngờ, mọi thứ thay đổi chỉ sau một đêm.

Một người đàn ông, với hai người phụ nữ, viết thành hai cuốn tiểu thuyết, thật sự là khiến người ta hóng mỏi cổ!

“Từ nhỏ tôi đã học rất nhiều phép tắc, các thầy cô nói không được làm cái nọ, không được làm cái kia. Không được chửi người khác, như thế là không có giáo dục; không được gây sự cãi cọ với người khác, như thế trông mình có vẻ rất kém văn minh; đừng chi li tính toán chuyện nhỏ, phải là một người khoan dung dộ lượng.

Sau khi ra khỏi đồn cảnh sát, điện thoại của Lý Văn Âm luôn trong trạng thái bận.

̣(*) Dạ vũ Hoàng gia – Le Bal des debutantes, được tổ chức tại Paris vào tháng 11 hàng năm, gần dịp Lễ Tạ ơn. Hai mươi thiếu nữ xinh đẹp nhất, giàu có nhất và hẳn nhiên có trí thức và đầy tham vọng, được Ophélie Renouard – nhà sáng lập ra sự kiện Le Bal, đặc biệt mời tham dự vũ hội sau quá trình tuyển chọn gắt gao.

Lúc đầu cô ta còn cho rằng vẫn còn đường cứu vãn, vì dù sao bộ phim chỉ mới bắt đầu quay không bao lâu, nam chính gặp chuyện thì bọn họ có thể đổi người khác.

Nhưng nữ chính và nam nữ phụ như đã thống nhất với nhau, chẳng đánh tiếng nào mà cùng lúc đăng bài tỏ ý rút khỏi đoàn phim.



Cho xin đi, thế này ai còn dám quay nữa? Nữ diễn viên sợ nhất là liên quan đến bê bối tình dục! Dính vào rồi sẽ rất khó thoát ra, bảo là fame khác thì ké tí cũng không thiệt, nhưng cái này thì dù có làm tuyến 18 cả đời cũng nhất quyết không dám dính dáng gì tới đoàn phim của Lý Văn Âm!

Người có tâm lần tìm nguyên mẫu nhân vật mối tình đầu theo những đoạn văn cô ta đăng lên khi trước, hơn nữa là vòng tròn xã giao của hội Quý Minh Thư cũng không phải kín không kẽ hở, rất nhanh đã có người biết chuyện chỉ đường —— nguyên mẫu mối tình đầu của Lý Văn Âm chính là chồng của Quý Minh Thư từng gây xôn xao dư dạo trước, là chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Quân Dật, Sầm Sâm.

“Tôi muốn hỏi cô, có Lý nhiều lần nhấn mạnh rằng người yêu cũ của mình đã kết hôn, cô không muốn làm phiền, nhưng trước yêu cầu bày tỏ đừng bẻ cong sự thật rồi viết sách, làm phim của người trong cuộc thì cô lại cố chấp buôn bán cái cô gọi là hoài niệm mối tình đầu. Bản thân cô Lý không cảm thấy cái câu ‘làm kĩ nữ còn muốn lập đền thờ’ này sinh ra là dành cho cô à?

Nói không phải khoe chứ thật ra cô ta rất hiểu sức hấp dẫn của mình lớn thế nào với mỗi một loại đàn ông, lấy được khoản đầu tư từ nhà họ Nguyên như mong muốn chính là minh chứng rõ nhất.

Bên đầu tư còn thực tế hơn những minh tinh này,  vì giai đoạn tuyên truyền trước đó của bộ phim đã có độ hot nhất định nên Lý Văn Âm đã bàn được vài mối quảng cáo chèn vào phim, nhưng giờ cũng đang nhao nhao gọi điện tỏ ý muốn hủy hợp tác.

Bên nhà họ Nguyên còn dứt khoát hơn, không hề liên hệ trực tiếp với cô ta mà sai trợ lí thông báo một câu lạnh như tiền: Họ sẽ không thu hồi tiền đầu tư ban đầu, nhưng còn kì sau thì xin lỗi, họ sẽ hủy hết.

Nhớ tới lúc mình mời các bạn đi ăn, đi hát, khó lắm mới có một buổi sinh nhật ra trò, vậy mà chớp mắt cái mọi người đều bàn tàn về việc sinh nhật Quý Minh Thư tham gia Dạ vũ Hoàng gia…

Lúc nhận được cuộc gọi thông báo này từ trợ lí, Lý Văn Âm thật sự tỉnh ra, có lẽ trên đời này không có sự tán thưởng nào là thật cả.

Lúc trước Phùng Thục Tú giới thiệu cho cô ta con ma ốm nhà họ Nguyên kia, cô ta chẳng để vào mặt, nhưng có ý định thắt chặt hữu nghị nên thái độ cũng tiến lùi thỏa đáng.

Thật ra nếu Lý Văn Âm không gây nhiều thị phi đến thế thì Sầm Sâm cũng không định ra tay sớm vậy.

Không ngoài dự đoán, đối phương cũng khá thiện cảm với cô ta, liên tục hẹn đi xem phim, xem triển lãm tranh, cùng trò chuyện về văn học nghệ thuật cổ điển và phương diện phim ảnh, lịch sử Trung Tây…

Nếu là bê bối của một nhân vật nhỏ không có tên tuổi, chỉ cần che giấu và ém xuống, hoặc là đợi sóng gió qua đi thì sẽ không có ảnh hưởng lớn đến bộ phim. Nhưng bê bối tình dục này còn liên quan đến hành vi cưỡng bức, nhân vật chính lại còn là nam nghệ đang nổi, tin tức vừa bùng lên, hình tượng của cậu ta hoàn toàn sụp đổ.

Dần dần cô ta cũng có cái nhìn khác về người nọ, cảm thấy anh ta cũng có học thức, thật tâm thưởng thức nghệ thuật.

Phim của Lý Văn Âm quay tại một trường THPT quốc tế nào đó ở Đế Đô, lúc ấy đang quay cảnh yêu thầm mấu chốt: nam chính ngồi một mình trong phòng học, nữ chính nấp sau cửa nhìn trộm. Bất thình lình cảnh sát xông vào, đưa Tô Khác đi.

Vì thế cô ta đã dùng chút thủ đoạn để khiến người đàn ông này chắc mẩm rắng bộ phim cô ta quay không phải để tưởng nhớ mối tình đầu, mà chỉ đơn thuần là để cho ra một tác phẩm có linh khí nhất, chỉ đơn thuần là sáng tác vì nghệ thuật.

Nói không phải khoe chứ thật ra cô ta rất hiểu sức hấp dẫn của mình lớn thế nào với mỗi một loại đàn ông, lấy được khoản đầu tư từ nhà họ Nguyên như mong muốn chính là minh chứng rõ nhất.

Tư liệu của Sầm Sâm ở trên mạng là công khai, nhưng chỉ toàn viết về những thứ như tuổi tác, trình độ, kinh nghiệm nghề nghiệp chứ chưa từng lộ mặt.

Nào ngờ, mọi thứ thay đổi chỉ sau một đêm.

Nhưng cô ta không hiểu tại sao, cái gọi là hấp dẫn và tán thưởng, lại không qua được vụ bê bối khiến kì đầu tư thứ nhất này thất bại.

Bên nhà họ Nguyên còn dứt khoát hơn, không hề liên hệ trực tiếp với cô ta mà sai trợ lí thông báo một câu lạnh như tiền: Họ sẽ không thu hồi tiền đầu tư ban đầu, nhưng còn kì sau thì xin lỗi, họ sẽ hủy hết.

Cuối cùng là Phùng Thục Tú gọi đến.

Phùng Thục Tú không an ủi cũng không móc mỉa, rất đơn giản chỉ là cho cô ta một con đường: “Nhà họ Sầm đã đánh tiếng với nhà họ Trâu, không bao giờ muốn thấy con xuất hiện ở Đế Đô nữa, con xứ lí xong mớ bòng bong còn lại rồi ra nước ngoài đi, đừng về nữa.”

Nhưng càng không lộ thì lại càng khiến mọi người tò mò.

Lý Văn Âm nhắm mắt.

Trong một đêm, vô số fans của Lý Văn Âm nhắn tin cho cô, hỏi có phải cô xen vào tình cảm của Lý Văn Âm và Sầm Sâm không, còn hỏi cô có lương tâm không, hỏi cô và Sầm Sâm có phải là liên hôn gia tộc không, sinh sống với một người không yêu mình có gì vui không…

Trong rất nhiều năm, cô ta đứng ở nơi gần với Quý Minh Thư nhất, nhưng lại cách một khoảng cách xa xôi nhất trên đời.

Trong giây phút ấy, cô ta nhớ lại rất nhiều chuyện.

Cộng đồng mạng càng nghĩ lại càng thấy sai sai, làm gì có chuyện lại trùng hợp thế, sách vừa báo dừng phát thì thì lại đến phim dừng quay.

Nhớ tới hồi nhỏ thấy Quý Minh Thư mặc váy áo xúng xính làm nũng với bác trai bác gái;

Nhớ tới hồi học cấp hai các nam sinh trong lớp thì thầm với nhau rằng Quý Minh Thư xinh đẹp thế nào;

“Tôi cũng luôn cho rằng, những mâu thuẫn ngầm nên ba mặt một lời mà giải quyết chứ không phải đưa lên mạng cho người ta hóng hớt phân xử. Nhưng chắc là cô Lý biết tôi sẽ không bóc phốt cô trước mặt mọi người, thấy tôi liên tục bỏ qua không chấp thì cô lại được nước lấn tới.

Nhớ tới lúc mình mời các bạn đi ăn, đi hát, khó lắm mới có một buổi sinh nhật ra trò, vậy mà chớp mắt cái mọi người đều bàn tàn về việc sinh nhật Quý Minh Thư tham gia Dạ vũ Hoàng gia…

̣(*) Dạ vũ Hoàng gia – Le Bal des debutantes, được tổ chức tại Paris vào tháng 11 hàng năm, gần dịp Lễ Tạ ơn. Hai mươi thiếu nữ xinh đẹp nhất, giàu có nhất và hẳn nhiên có trí thức và đầy tham vọng, được Ophélie Renouard – nhà sáng lập ra sự kiện Le Bal, đặc biệt mời tham dự vũ hội sau quá trình tuyển chọn gắt gao.

Lúc nhận được cuộc gọi thông báo này từ trợ lí, Lý Văn Âm thật sự tỉnh ra, có lẽ trên đời này không có sự tán thưởng nào là thật cả.

Trong rất nhiều năm, cô ta đứng ở nơi gần với Quý Minh Thư nhất, nhưng lại cách một khoảng cách xa xôi nhất trên đời.

Chỉ có ba tháng yêu đương với Sầm Sâm kia, trong tiềm thức cô ta mới cảm thấy mình và Quý Minh Thư đứng ở cùng một điểm xuất phát.

Đó là khoảng thời gian cô ta nhung nhớ nhất.



Lý Văn Âm đi sau khi đăng thông báo xin lỗi và thông báo dừng quay phim, rời đi vô kì hạn.

Nhưng đúng như Tưởng Thuần đã nói, trà xanh thì mãi hãm. Lý Văn Âm đi, đăng thông báo dừng quay mà vẫn muốn để lại một câu cuối đầy ẩn ý:

“Không thể đưa câu chuyện lên trang giấy, lên màn ảnh, tôi rất tiếc. Nhưng bất kể thế nào, đó cũng là khoảng thời gian tôi nhớ nhất.”

Người hâm mộ vốn đều đang thương cho Lý Văn Âm xui xẻo, nhưng bỗng nhiên cô ta lại cùng nhắc đến chuyện sách dừng phát hành và phim dừng quay, không thể không khiến mọi người suy đoán: Những chuyện này không phải đều đang nhắm vào cô ta chứ?

Cộng đồng mạng càng nghĩ lại càng thấy sai sai, làm gì có chuyện lại trùng hợp thế, sách vừa báo dừng phát thì thì lại đến phim dừng quay.

Người có tâm lần tìm nguyên mẫu nhân vật mối tình đầu theo những đoạn văn cô ta đăng lên khi trước, hơn nữa là vòng tròn xã giao của hội Quý Minh Thư cũng không phải kín không kẽ hở, rất nhanh đã có người biết chuyện chỉ đường —— nguyên mẫu mối tình đầu của Lý Văn Âm chính là chồng của Quý Minh Thư từng gây xôn xao dư dạo trước, là chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Quân Dật, Sầm Sâm.

Tư liệu của Sầm Sâm ở trên mạng là công khai, nhưng chỉ toàn viết về những thứ như tuổi tác, trình độ, kinh nghiệm nghề nghiệp chứ chưa từng lộ mặt.

Lúc đầu cô ta còn cho rằng vẫn còn đường cứu vãn, vì dù sao bộ phim chỉ mới bắt đầu quay không bao lâu, nam chính gặp chuyện thì bọn họ có thể đổi người khác.

Lý Văn Âm vừa đăng cái gọi là bài đăng cuối cùng này, người hóng hớt thì tò mò, còn Quý Minh Thư thì suýt tức chết.

Nhưng càng không lộ thì lại càng khiến mọi người tò mò.

Thời điểm đó, theo bê bối tình dục của Tô Khác còn có rất nhiều phim có chủ đề liên quan.

Vì mối tình đầu trong câu chuyện được Lý Văn Âm miêu tả như người trời, hiển nhiên chính là nam chính bước ra từ cuốn ngôn tình thanh xuân vườn trường.

Mà nam chính thanh xuân vườn trường này sau khi trưởng thành lại là nam chính tổng tài mà phái nữ yêu thích nhất, còn “một phen nổi giận vì hồng nhan”, đăng mấy bài lên Weibo đòi công lý cho vợ.

Một người đàn ông, với hai người phụ nữ, viết thành hai cuốn tiểu thuyết, thật sự là khiến người ta hóng mỏi cổ!



“Bê bối tình dục của Tô Khác?” Quý Minh Thư thấy ton này đúng lúc vừa đắp mặt nạ xong, cô vội lột mặt nạ giấy ra, còn chưa rửa mặ lại đã chạy ra khỏi nhà vệ sinh: “Việc này không phải là anh làm đấy chứ?”

Lý Văn Âm vừa đăng cái gọi là bài đăng cuối cùng này, người hóng hớt thì tò mò, còn Quý Minh Thư thì suýt tức chết.

Trong một đêm, vô số fans của Lý Văn Âm nhắn tin cho cô, hỏi có phải cô xen vào tình cảm của Lý Văn Âm và Sầm Sâm không, còn hỏi cô có lương tâm không, hỏi cô và Sầm Sâm có phải là liên hôn gia tộc không, sinh sống với một người không yêu mình có gì vui không…

Mà nam chính thanh xuân vườn trường này sau khi trưởng thành lại là nam chính tổng tài mà phái nữ yêu thích nhất, còn “một phen nổi giận vì hồng nhan”, đăng mấy bài lên Weibo đòi công lý cho vợ.

Quan trọng là Sầm Sâm còn nằm cạnh cô ngủ say như chết! Cánh tay siết chặt eo cô! Cô muốn ngồi dậy đá anh một cái mà lại không cử động được!

Quý Minh Thư vốn có thói gắt ngủ, lúc này cũng lười nghĩ nhiều, gõ bàn phím cạch cạch  ——

“Từ nhỏ tôi đã học rất nhiều phép tắc, các thầy cô nói không được làm cái nọ, không được làm cái kia. Không được chửi người khác, như thế là không có giáo dục; không được gây sự cãi cọ với người khác, như thế trông mình có vẻ rất kém văn minh; đừng chi li tính toán chuyện nhỏ, phải là một người khoan dung dộ lượng.

“Tôi cũng luôn cho rằng, những mâu thuẫn ngầm nên ba mặt một lời mà giải quyết chứ không phải đưa lên mạng cho người ta hóng hớt phân xử. Nhưng chắc là cô Lý biết tôi sẽ không bóc phốt cô trước mặt mọi người, thấy tôi liên tục bỏ qua không chấp thì cô lại được nước lấn tới.

“Tôi muốn hỏi cô, có Lý nhiều lần nhấn mạnh rằng người yêu cũ của mình đã kết hôn, cô không muốn làm phiền, nhưng trước yêu cầu bày tỏ đừng bẻ cong sự thật rồi viết sách, làm phim của người trong cuộc thì cô lại cố chấp buôn bán cái cô gọi là hoài niệm mối tình đầu. Bản thân cô Lý không cảm thấy cái câu ‘làm kĩ nữ còn muốn lập đền thờ’ này sinh ra là dành cho cô à?

“Mong cô Lý tự ái tự trọng, đừng làm phiền đến cuộc sống của vợ chồng tôi, drama Lý thảo mai dừng tại đây. Cũng mong mọi người không bao giờ gặp phải người yêu cũ cực phẩm viết ra câu chuyện《Người yêu cũ của tôi kết hôn rồi》vào ngày mình vui vẻ kết hôn, mà bài viết ấy còn lên cả hot search, xong chốc chốc lại thông báo xuất bản sách, chuyển thể thành phim để tưởng nhớ quá khứ. tag @Lý Văn Âm”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi