BỊ ÉP LÀM HÔN PHU CỦA KIẾM THÁNH

 

 Khương Phục Tiên gắt giọng: "Tiểu sư đệ, đừng cả ngày mặc cái quần cộc đỏ lắc qua lắc lại ở trước mặt ta, mặc váy nhìn còn đẹp hơn cái này." 

 "Hì hì, sư tỷ, đánh chết đệ cũng sẽ không mặc váy." Trần Mục mặc quần áo vào, y phục xuất trần màu trắng như tuyết, khiến hắn hiện ra càng có tiên khí. 

 Khương Phục Tiên đi tới, nàng ta chải tóc cho Trần Mục: "Sư tỷ chỉnh lại cho đệ." 

 Trần Mục trêu ghẹo nói: "Sư tỷ, tỷ còn biết làm tóc à, lợi hại thật đấy." 

 "Ta biết nhiều lắm." 

 "Sư tỷ, tỷ biết sinh con không?" 

 Đột nhiên phía sau lưng Trần Mục phát lạnh, hắn chú ý tới con dao găm ngắn sắc bén Khương Phục Tiên cầm trong tay, không dám nói lung tung, nháy mắt liền thu liễm lại. 

 Khương Phục Tiên giúp Trần Mục sửa sang lại sạch sẽ phần tóc dư thừa, dịu dàng nói: "Tiểu sư đệ, sao đệ lại không lên tiếng? Đệ muốn kiểu tóc như thế nào?" 

 Trần Mục vội vàng trả lời: "Sư tỷ, muốn kiểu tóc mà tỷ thích, tỷ thấy cái nào vui thì làm cái đấy." 

 Khương Phục Tiên chỉ là sửa sang lại phần tóc thừa trên đầu của Trần Mục, vẫn cứ để rối tung ở đầu vai, nhìn trông không lộn xộn, còn làm nổi bật sự trẻ tuổi. 

 Trần Mục nghiêm túc nói: "Sư tỷ, chừng nào thì tỷ dạy đệ làm tóc, đệ muốn học." 

 "Đệ học cái này để làm gì?" 

 "Sư tỷ, về sau nếu như tỷ muốn đổi kiểu tóc, đệ có thể giúp tỷ." Vẻ mặt Trần Mục nghiêm túc, nam nhân không thể không biết làm tóc được. 

 Trên mặt Khương Phục Tiên mang theo ý cười, dịu dàng nói: "Sau này sư tỷ dạy đệ." 

 Sau khi Trần Mục và Khương Phục Tiên thu dọn sạch sẽ rác ở trên bờ biển, hai người vọt lên trời cao, bọn họ đến chỗ Hải vực trong Lan Tiên cung, mảnh Hải vực này rất vắng vẻ, chung quanh thậm chí ngay cả tôm cá cũng không có. 

 Hai người đồng thời vào trong biển. 

 Bên ngoài cơ thể Khương Phục Tiên có tầng ngân quang, bên ngoài cơ thể Trần Mục có tầng kim quang, y phục của bọn họ tách rời với nước biển, rất nhanh liền tới gần Lan Tiên cung ở đáy biển. 

 Càng đến gần Lan Tiên cung áp lực càng mạnh. 

 Lan Tiên cung ở trong rãnh biển cực kỳ sâu, cho dù là Kiếm Thánh đỉnh phong cũng rất khó tiến vào, nhưng Trần Mục và Khương Phục Tiên lại hoàn toàn không chịu ảnh hưởng. 

 Rãnh biển này giống như bị kiếm xé rách. 

 Có điều nơi này không có dấu vết của quy tắc kiếm ý lưu lại, trừ khi là dùng sức mạnh thuần thân thể để chém ra. 

 Đáy biển có Thủy Tinh Thạch đủ mọi màu sắc phát sáng, Lan Tiên cung như chìm trong núi non nguy nga nơi đáy biển, cung điện vàng son lộng lẫy, bốn phía cung điện điểm xuyết vô số dạ minh châu. 

 Chỉ nhìn thôi đã rất chấn động rồi. 

 Diện tích của Lan Tiên cung còn lớn hơn Hắc Thạch thành. 

 Cả tòa cung điện được tấm chắn trong suốt bao phủ, Khương Phục Tiên dùng ánh bạc đẩy tấm chắn ra. 

 Khương Phục Tiên và Trần Mục cùng đi vào bên trong tấm chắn, nơi này có năng lượng nồng đậm. 

 "Tiên giới vật chất thật là nồng đậm!" 

 "Tiên giới vật chất ở nơi này không phải là đến từ Tiên giới, trước kia Lan Hải Tiên Cảnh đã có tiên khí tồn tại, nhìn trạng thái tiên khí ở nơi này, chắc hẳn không có tu tiên giả khác đi qua nơi đây." 

 Trần Mục nghe vậy có chút kinh ngạc. 

 "Sư tỷ, ý của tỷ là thế giới của chúng ta vốn dĩ cũng có lượng lớn Tiên giới vật chất sao." 

 Khương Phục Tiên gật đầu, khẽ cười nói: "Đúng vậy, chúng ta tự xưng phàm gian, là đối với trời mà nói, bọn họ tự xưng Tiên giới lại cho rằng bản thân mình chính là trời." 

 Tiên giới vật chất không thuộc về Tiên giới, Trần Mục luôn cảm thấy là lạ, hắn không có hỏi nhiều. 

 Trần Mục nhìn về phía vị hôn thê: "Sư tỷ, nếu như không có tỷ, cho dù là cường giả Thiên Tiên, cũng đừng hòng thông qua cấm chế của nơi này." 


 Khương Phục Tiên nghịch lọn tóc bạc bên tai, sau đó mỉm cười, bọn họ đứng bên trong tấm chắn quan sát Lan Tiên cung, trong mắt Trần Mục hiện ra kim quang, hắn chú ý tới chung quanh cung điện có tồn tại trận thạch. 

 Trần Mục như có điều suy nghĩ, những trận thạch kia cực kỳ khủng bố, lẽ nào là Tru Tiên Kiếm Trận? 

 Hệ thống đánh dấu, đánh dấu khen thưởng thường là ở điểm đánh dấu vốn dĩ đã có tạo hóa. 

 Bốn phía Lan Tiên cung có giấu kiếm trận, rất có khả năng Trần Mục còn chưa có tới gần, thì đã bị giết chết. 

 Trần Mục nhíu mày, hệ thống không phải để hắn đánh dấu, đây là để hắn dâng mạng. 

 Khương Phục Tiên trầm giọng nói: "Xung quanh Lan Tiên cung có sát trận, đệ ở chỗ này chờ ta." 

 "Sư tỷ, để đệ đi." 

 Trần Mục bắt lấy cổ tay của Khương Phục Tiên. 

 Khương Phục Tiên trầm giọng nói: "Rất nguy hiểm." 

 "Không có việc gì, đệ thà để sư tỷ tới cứu đệ, cũng không muốn nhìn thấy sư tỷ mạo hiểm." Trần Mục lộ ra nụ cười rực rỡ với vị hôn thê. 

 "Tiểu sư đệ, chớ lơ là." 

 Khương Phục Tiên chỉ có thể mỉm cười lắc lắc đầu. 

 Nơi này không có cách nào sử dụng quy tắc không gian, Trần Mục chỉ có thể xông tới quảng trường của Lan Tiên cung. 

 Sát trận chung quanh cảm giác được kẻ ngoại lai, bốn phía xuất hiện kiếm quang chói lọi, những kiếm quang kia ẩn chứa sức mạnh khủng bố giết thần diệt tiên. 

 Khương Phục Tiên nhìn thấy có bất thường, nàng ta lập tức chạy tới bên cạnh Trần Mục, Trần Mục không có những suy nghĩ khác, dùng hết tốc lực phóng tới quảng trường Lan Tiên cung, xung quanh vô số kiếm quang đánh tới, mang theo sát ý đáng sợ. 

 【Thành công đánh dấu Lan Tiên cung】 

 【Chúc mừng thu hoạch được Tru Tiên Kiếm Trận】 

 Bọn họ nhìn cung điện hùng vĩ phía trước, nơi này không có hoa cỏ, cũng không có cây cối, chỉ có dạ minh châu cùng tiên khí nồng đậm. 

 "Rốt cuộc là tình huống gì, mà phải khiến cung điện hùng vĩ như thế chìm ở nơi sâu trong đáy biển?" 

 "Có lẽ trong cung điện có đáp án." 

 Trần Mục và Khương Phục Tiên bước lên mười bậc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi