BỊ ÉP LÀM HÔN PHU CỦA KIẾM THÁNH

 

 “Sư tỷ, Phi Thăng địa cũng là tiên cảnh?” Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu: “Ta cũng không biết rõ, trong cổ tịch của Lăng Vân tông có ghi chép về Phi Thăng địa, chỗ đó từng là điểm quan sát tuyến đầu, sau này thiên địa đại kiếp xuất hiện, chỗ đó đã trở thành thế ngoại chi địa, đã rất nhiều năm không có liên hệ với chúng ta.” 

 “Thì ra là vậy.” 

 Trần Mục gật đầu. 

 Khương Phục Tiên đặt lượng lớn tiên thạch vào trung tâm trong trận pháp, sau đó thiết lập tọa độ của thuyền tiên rồi bắt đầu tu luyện cùng với Trần Mục. 

 Trần Mục ngồi xếp bằng trên Bồ Đề Đạo Đài, hắn đang tu luyện Bất Diệt Kinh và Bất Hủ Pháp. 

 Khương Phục Tiên ngồi khoanh chân đối diện với Trần Mục, hô hấp của bọn họ dung hợp, thần hồn đan xen nhau, trên đường đi đến Phi Thăng địa, hai người đều nghiêm túc tu luyện. 

 Hơn nửa năm trôi qua. 

 Thuyền tiên cuối cùng cũng ra hư không. 

 Trần Mục và Khương Phục Tiên cùng lúc mở mắt ra, đây chỉ là tầng ngoài cùng của tinh không, tinh không mênh mông vô tận, bọn họ phải mất thời gian hơn nửa năm mới tới gần Phi Thăng địa, có thể hình dung được sự rộng lớn của tinh không. 

 Trong tinh không, ở đây hoàn toàn không nhìn thấy Vạn Tượng đại lục, xung quanh cũng không đẹp như trong tưởng tượng mà ngược lại là một mảnh tối đen. 

 Chỉ có ngôi sao ở phía xa đang phát ra ánh sáng yếu ớt, Trần Mục và Khương Phục Tiên đang tìm kiếm Phi Thăng địa, gần đó không hề có dao động của năng lượng đặc biệt nào. 

 Trần Mục lấy ra Tạo Hóa La Bàn, nó có thể tìm kiếm chỗ tạo hóa ở gần nhất, có ánh sáng màu đỏ vọt ra, Khương Phục Tiên lái thuyền tiên đi theo hồng quang. 

 Nửa ngày sau, Trần Mục và Khương Phục Tiên nhìn thấy tia sáng ngày càng sáng hơn, đó là những ngôi sao khổng lồ lơ lửng trên tinh không, trong đó có sinh linh tồn tại. 

 Khi đến gần hòn đảo, Trần Mục cảm nhận được dao động của năng lượng khủng bố, ở phía trên Phi Thăng địa có mắt dọc màu đen không biết cao mấy vạn trượng đang lơ lửng. 

 Thuyền tiên xuyên qua tầng mây của Phi Thăng địa, phía dưới cây xanh rợp bóng, có núi non sông suối, có hồ nước thảo nguyên, còn có sự tồn tại của đạo thống cổ xưa. 

 Khi thuyền tiên xuất hiện ở Phi Thăng địa, thế lực ở đây đã phát giác được, tiếng chuông vang nhiên, tu tiên giả từ khắp bốn phương tám hướng bao vây quanh thuyền tiên. 

 Khương Phục Tiên trầm giọng nói: “Ở đây có sinh linh rất mạnh, nhưng khí huyết rất yếu ớt, hắn ta đang ở sâu trong đạo thống, vốn không hề có ý định xuất hiện.” 

 Thuyền tiên dừng lại giữa không trung. 

 Xung quanh có rất nhiều tu tiên giả thực lực mạnh mẽ, rất nhiều người trong đó đều là Giả Tiên, số lượng còn nhiều hơn rất nhiều so với Lan Hải Tiên Cảnh. 

 Ba vị cường giả trung niên dẫn đầu là cường giả Địa Tiên, tông y trung niên cảnh giác nhìn thuyền tiên, Trần Mục và Khương Phục Tiên rất bất phàm. 

 Tông y trung niên trầm giọng nói: “Các ngươi là người nào, đến Phi Thăng địa làm gì?” 

 Trần Mục chắp tay mỉm cười nói: “Chúng ta muốn mượn dùng truyền tống trận của quý địa để đến chỗ sâu trong tinh không, không biết có tiện hay không.” 

 Tông y trung niên trầm giọng nói: “Tiên trận của Phi Thăng địa đã rất nhiều năm không khai mở rồi, còn có thể dùng được hay không cũng không biết, nếu như hai vị bằng lòng mạo hiểm thì chúng ta có thể cung cấp tiên trận cho hai người sử dụng.” 

 Tông y trung niên biết rõ hai người rất mạnh, không muốn đối đầu làm kẻ địch nên thái độ rõ ràng đã êm dịu hơn rất nhiều. 

 Truyền tống trận cấp bậc tiên trận có thể vắt ngang qua ngàn tỉ dặm tinh không trong nháy mắt, có thể rút ngắn thời gian Khương Phục Tiên trở về Thần vực, Trần Mục mỉm cười nói: “Đạo hữu, có thể dẫn chúng ta đi xem không?” 

 “Đi theo ta.” 

 Tông y trung niên dẫn bọn họ đến tiên trận của Phi Thăng địa, chỗ này phủ đầy tro bụi, trận pháp đều có vết nứt, chín trụ Bạch Ngọc thạch xung quanh tiên trận cũng đều bị tổn hại. 


 Khương Phục Tiên trầm giọng nói: “Quả thực rất nguy hiểm, rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện trong lúc truyền tống.” 

 “Sư tỷ, vậy phải làm thế nào, không có thuyền tống trận thì chúng ta đi đến Thần vực phải mất bao lâu?” 

 “Đoán chừng mấy trăm năm.” 

 Trần Mục nghe xong thì có chút chấn kinh, thời gian mấy trăm năm, nói không chừng đã có thể cùng vị hôn thê sinh một đám hài tử ở trên thuyền, thời gian quá dài, hơn nữa tài nguyên của bọn họ cũng không đủ cho thuyền tiên chạy mấy trăm năm. 

 Khương Phục Tiên nhẹ giọng nói: “Truyền tống trận này miễn cưỡng có thể dùng được, không biết truyền tống trận ở sâu trong tinh không tương ứng với nó còn có thể dùng được không, nếu như không dùng được thì rất có thể chúng ta sẽ đi chệch khỏi tọa độ.” 

 “Sư tỷ, nàng nói phải làm sao?” 

 “Phu quân, chàng có bằng lòng mạo hiểm không?” 

 Khóe miệng Trần Mục hơi nhếch lên, hắn khẽ cười với tông y trung niên rồi nói: “Chúng ta muốn sử dụng truyền tống trận này, chỗ tiên thạch này xem như là thù lao.” 

 Tông y trung niên nhận lấy mười mấy viên tiên thạch, khuôn mặt tươi cười nói: “Hai vị, đây là điểm truyền tống mà truyền tống trận có thể đi đến.” 

 Trần Mục tác động lên bản đồ sao, phía trên có đánh dấu, hắn đưa cho vị hôn thê xem xét. 

 Khương Phục Tiên lựa chọn điểm truyền tống ở xa nhất, sau đó mỉm cười nói: “Đa tạ.” 

 Thuyền tiên đáp xuống truyền tống trận, sau khi trận pháp khai động, tiên quang mờ ảo bao phủ thuyền tiên, khác biệt rất lớn so với lúc ở trong hư không. 

 Tốc độ của truyền tống trận nhanh hơn gấp nhiều lần so với tốc độ thuyền tiên xuyên toa hư không, vượt qua tinh hải xa xôi chỉ mất vài ngày. 

 “Càng đến gần chỗ sâu trong tinh không thì cảm ứng cả ta và Khương gia càng mãnh liệt, ta có thể truyền tin cho bọn họ.” Khương Phục Tiên kết ấn trong tay, đường vân màu bạc bay lên không trung, giải phóng tin tức đặc biệt. 

 “Chúng ta đợi ở chỗ này?” 

 “Tiếp tục tiến về chỗ sâu của tinh hải, cách một khoảng thời gian ta sẽ gửi tọa độ một lần.” 

 Trần Mục và Khương Phục Tiên tiếp tục lên đường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi