BÍ MẬT THỨC TỈNH

Editor: Mẹ Bầu

     "Mẹ Tạ nhìn về phía Lê Lạc, trợn mắt hỏi: "Không phải chịu ảnh hưởng, như vậy là có thể tỏ vẻ chưa từng làm chuyện ấy hay sao? Lê tiểu thư."

     Lê Lạc đối diện với ngọn lửa giận kia, đôi mắt của cô vẫn trong vắt như nước suối: "Cháu đã từng làm chuyện kia, là có thể chứng tỏ cháu làm chuyện sai rồi hay sao ạ? Mẹ Tạ !"

     Mẹ Tạ bị hỏi: ". . ." Nhanh chóng bị ngã ngựa rồi.

     "Chuyện kia đặt ở trên bữa tiệc đính hôn kia, quả thực Lê tiểu thư không hề làm sai." Người vừa mở miệng nói chuyện chính là Tạ Phồn Hoa. Ông đánh giá cái trò khôi hài trong bữa tiệc đính hôn kia, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn rồi sau đó thay vợ mình đưa ra một câu hỏi: "Nhưng mà Lê tiểu thư, cháu có thể nói cho ta biết, nguyên nhân nào đã khiến cháu làm như vậy?"

     Tương đối giữ gìn lợi ích của nhà họ Tạ, mẹ Tạ, ba Tạ lại càng muốn truy cứu bản chất cùng nguyên do của sự việc kia.

     Lê Lạc hơi cúi đầu xuống phía dưới, thái độ rất là kiêu căng: "Cháu lại không muốn trả lời thì sao ạ?"

     Không khí thoáng liền ngưng trệ một hồi rất nhỏ. Tạ Phồn Hoa chớp dưới ánh mắt. Cô gái Lê Lạc kia không thể cho anh một cái mặt mũi sao?

     "Có thể." Tạ Uẩn Ninh mở miệng nói.  di@en*dyan(lee^qu.donnn), Giọng nói của anh không nặng không nhẹ, thay Lê Lạc trả lời cho cha của mình. Ngữ khí kiên định của anh, cho thấy thái độ cùng cảm xúc của anh lúc này. Mặc kệ là bạn gái có chia tay hay không, anh đều không đồng ý để cho cô bị chính người nhà mình giằng co lẫn nhau như vậy.

     "Lê Lạc, em có thể hoàn toàn không cần trả lời." Tạ Uẩn Ninh lại nói với người bên cạnh mình vẻ cường điệu, đồng thời nhìn về phía mẹ của mình, mở miệng nói, "Mẹ, ngài nói Lê Lạc muốn nhằm vào nhà họ Tạ chúng ta, việc mẹ  lên án Lê Lạc như vậy, đừng nói Lê Lạc không chịu tiếp nhận. Ngay cả con đây, cũng không thể nào tiếp nhận được."

     Mẹ Tạ: ". . ."

     Tạ Uẩn Ninh trì hoãn thở ra một hơi: diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn"Thời điểm Thương Ngôn đính hôn, Lê Lạc vẫn còn là bạn gái của con. Những chuyện mà cô ấy cần phải làm, con đồng dạng cũng có biết, nhưng con không có ngăn cản cô ấy. Nếu cứ chiếu theo sự lý giải như vậy, nhằm vào Nhà họ Tạ thì có nghĩa là nhằm cả vào con trai của mẹ nữa. Cho tới nay, con cũng vậy, cũng không hy vọng Thương Ngôn và con gái của nhà họ Lâm sẽ ở cùng nhau, đây cũng là sự thật. Ví dụ như. . . Chuyện này, lúc trước chị Tĩnh Di, chị cũng đã từng hỏi ý kiến của em rồi, chị còn nhớ rõ lời của em nói như thế nào hay không?"

     Tạ Tĩnh Di gật đầu, bất quá dáng vẻ có chút hơi trì hoãn.

     Mẹ Tạ đồng dạng: ". . ." Truy cứu nửa ngày, con trai bà lại ở trên cùng một thuyền với Lê tiểu thư sao?

     Lê Lạc cũng là giống như vậy: ". . ."

     Tạ Uẩn Ninh nhấp nhấp miệng, nói tiếp: "Đây là nguyên nhân khiến cho phóng viên xuất hiện trong bữa tiệc đính hôn. Bất quá kết quả Lê Lạc không chỉ có vạch trần nhà họ Lâm đã làm ra chuyện như vậy, còn giúp cho cô gái vùng núi Chu Tiểu Thụ đáng thương, một lần nữa được vào học ở trường Đại học Lan Đại. Phương thức kia quả thực là tương đối kịch liệt, nhưng mà có như thế này thì mới có thể sinh ra lực ảnh hưởng, cũng gián tiếp làm cho Nhà họ Tạ của chúng ta không có kết thân đối với nhà họ Lâm bên kia. . . Cho nên theo nhận thức của con, ở trong chuyện này, Lê Lạc cũng không có làm chuyện gì sai cả."

     Con trai từng bước từng bước hạ xuống dưới, mẹ Tạ cũng đã không còn cường thế như ban đầu nữa: ". . . Mẹ cũng không có cho rằng Lê tiểu thư đã làm sai chuyện gì, chỉ là mẹ muốn hỏi nguyên nhân."

     Ánh mắt của Tạ Uẩn Ninh trong veo: "Nguyên nhân chính thì đúng là theo như lời con đã nói, còn nếu như mẹ muốn tìm nguyên nhân. . . thì là vì con cưng chiều."

     . . . Vì con cưng chìu. . . Lê Lạc hít một hơi, hai gò má đột nhiên có chút nóng. Rõ ràng là đang giằng co với người của nhà họ Tạ, trái tim của một cô gái  đột nhiên xuất hiện rối loạn, cứ nhảy loạn lên đập thình thình thình không ngừng.

     Lê Lạc đỏ mặt, nhìn về phía Tạ Uẩn Ninh: Tại sao anh muốn thay cô nói nhiều lời như vậy.

     "Đương nhiên, hiện tại thì con và Lê Lạc đã chia tay nhau rồi… Đây cũng là sự thật." Tạ Uẩn Ninh thản nhiên trần thuật, ngữ điệu chuyển tiếp đột ngột.

     Lê Lạc: ". . ."

     "Mẹ không tin." Mẹ Tạ từ chối lý do này, "Nếu như mà chuyện chỉ có như vậy, vậy thì mẹ thật sự là đã chuyện bé xé ra to rồi."

     Tạ Uẩn Ninh: "Ngài không phải là chuyện bé xé ra to, chỉ là có chỗ hiểu lầm mà thôi."

     "Thật sao?" Ánh mắt dài nhỏ của mẹ Tạ vụt lóe lóe, tiếp tục chất vấn: "Lê tiểu thư, cháu tiến vào Sở sinh hóa Thanh Hoài có phải là vì muốn chủ động tiếp cận với Thương Ngôn hay không?"

     Thương Ngôn: ". . ."

     Lê Lạc gật đầu: Vâng ạ

     "Cháu nghĩ muốn tìm cơ hội để làm tổn thương nó?" Mẹ Tạ lại hỏi.

     Đột nhiên phát hiện, ngày đó chất vấn của Tạ Uẩn Ninh đối với cô, vẫn là còn là rất nhẹ. Đột nhiên sự lên án và chỉ trích đối với việc gây tổn thương này, Lê Lạc thật khó trả lời đúng như vậy hoặc là không phải như vậy. Định nghĩa về sự tổn thương là như thế nào? Vô tâm hay là hữu ý, gián tiếp hay là trực tiếp?

     "Bà ngoại, Lê Lạc không có làm gì gây tổn thương đến cháu!" Thương Ngôn thay Lê Lạc trả lời, mở miệng xác định, "Cho dù là Lê Lạc đã chủ động tiếp cận với cháu, thì cô ấy cũng đối xử với cháu rất tốt, không có bất kỳ chỗ nào làm tổn thương hại đến cháu."

     Mẹ Tạ: ". . ."

     Tạ Phồn Hoa: ". . ."

     Mẹ Tạ đã từng làm người phụ trách của xí nghiệp, lĩnh vực chất vấn tra hỏi luôn luôn am hiểu nhất. Bà trực tiếp tìm ra được một cái đột phá khẩu (*): "Phá hư Thương Ngôn cùng Lâm Giai Khởi quan hệ không phải sao?"

(*) Đột phá khẩu - Từ điển Việt - Việt: nơi, vị trí tuyến phòng ngự của đối phương bị chọc thủng. Ở trong đoạn văn trên, đột phá khẩu được dùng với ý nghĩa là mẹ Tạ, Ôn Uyển San, đã tìm được một điểm còn sơ hở trong câu trả lời của Thương Ngôn.

     Lê Lạc trầm mặc. Cô thực không có biện pháp nào để nói trả lời “không phải” cho đúng lý hợp tình.

     ". . . Buồn cười." Tạ Uẩn Ninh đột nhiên nở nụ cười, tỏ vẻ vô không có cách nào chấp nhận được. Tạ Uẩn Ninh hơi nghiêng đầu, quay sang hỏi Thương Ngôn, "Cháu và Lâm Giai Khởi chia tay nhau, là do Lê Lạc phá hư phải không?"

     Thương Ngôn gật đầu, chợt phát hiện ra bản thân đầu óc của mình đã bị hư mất rồi, lại vội vàng lắc đầu: "Không phải như vậy. . ." nguyên nhân chủ yếu khiến cho anh và Giai Khởi chia tay nhau, chính là tình cảm của anh đối với Lâm Giai Khởi đã không chín chắn, không có biện pháp nào để xác nhận lớp vỏ bao bọc bên ngoài trân quý nhất là cái gì.

     Thương Ngôn biểu hiện ra biểu cảm thế nào cũng được, Tạ Uẩn Ninh trực tiếp nói rõ ràng ra: "Theo như con tận mắt nhìn thấy, Thương Ngôn và Lâm Giai Khởi đã chia tay nhau, là vị kia, Lâm Giai Khởi, đã tìm được bạn trai mới cho mình." Cho dù bạn gái đã biến thành bạn gái trước, Tạ Uẩn Ninh cũng không cho phép cô phải chịu nửa điểm bị hiểu lầm nào.

     Tiếp theo sau, lại là một cái "bí mật" bất ngờ không phòng ngự được lộ ra ngoài sáng.

     Tạ Phồn Hoa rất tức giận, hóa ra thực sự là có nhiều chuyện như vậy là anh không biết. Càng tức giận, hóa ra không chỉ con trai bị quăng đi, ngay cả đứa cháu ngoại cũng là kẻ đáng thương  bị vứt bỏ.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi