BINH VƯƠNG THẦN BÍ

Các vị Ủy viên Hội Đồng Viện bên cạnh thấy Giang Khương hiếm khi vui vẻ như vậy, ngược lại liền có chút tò mò, nhìn nhau một cái rồi rối rít đi theo sau lưng Giang Khương ra ngoài. Bọn họ không rõ lắm tại sao Giang Khương lại gọi hai tên thổ dân Châu Phi kia về. Nhưng nếu Giang Khương đã hưng phấn như vậy, tất nhiên là chuyện tốt. Mọi người cũng muốn đi theo nhìn một chút.   

- Ra mắt sứ giả đại nhân.   

Hai Đại vu sư cung kính hành lễ thăm hỏi sức khỏe Giang Khương. Hai người đi dạo một vòng bên ngoài, rõ ràng tinh thần cũng không tệ lắm.   

Nhìn hai người, Giang Khương khẽ cười một tiếng:   

- Draco, Portugo, hai người trở về thật đúng lúc. Vừa vặn có chuyện cần hai người hỗ trợ.   

- Sao?   

Draco và Portugo nhìn nhau, sau đó đồng loạt nhìn Giang Khương, cung kính nói:   

- Nếu sứ giả đã phân phó, chúng tôi sẽ xin theo.   

- Được rồi, người đâu, mau mang quần áo đến.   

Thấy Giang Khương đứng bên cạnh hai Đại vu sư, đám người Chu y sư ở một bên tò mò nhìn, không biết rốt cuộc Giang Khương muốn làm cái gì, nhưng cũng không ai lên tiếng hỏi.   

Draco và Portugo nhìn thấy có người mang lên một cái mâm, trên đó có mấy bộ quần áo cũ, không biết Giang Khương có ý gì.   

Thấy hai người đang nghi ngờ, Giang Khương vội vàng giải thích:   

- Draco, tổ linh mà ông cung phụng là chó sói phải không?   

- Vâng.   

Nhìn biểu hiện nghiêm túc của sứ giả đại nhân, Draco vội vàng gật đầu.   

- Draco, ông cung phụng tổ linh là báo?   

Giang Khương quay sang hỏi Draco.   

- Chỉ là không biết sứ giả đại nhân có gì phân phó?   

Draco vội vàng kêu lên.   

Giang Khương hài lòng gật đầu, sau đó nói:   

- Bây giờ, hai người mau thi triển tổ linh phụ thể, mời hai vị tổ linh. Tôi có chuyện cần nhờ bọn họ hỗ trợ.   

- Tổ linh phụ thể?   

Hai người sửng sốt, nhìn nhau một cái, ánh mắt lóe lên sự cổ quái, thầm nhủ: Không lẽ sứ giả đã phát hiện bí mật của chúng ta?   

Nhưng lúc này, Thần Thú Bát cũng đã nằm trong tay đối phương, hơn nữa cũng đang ở trên địa bàn của người ta. Nếu Thần thú sứ giả đã phân phó, hai người không khỏi tuân mệnh, vội vàng bày ra dáng điệu, miệng bắt đầu lẩm bẩm.   

Chu y sư nghe ba người nói chuyện, trong lòng tràn đầy nghi ngờ. Giang Khương sử dụng ngôn ngữ thổ dân nói với hai vị Đại vu sư, các vị Ủy viên Hội Đồng Viện nghe không hiểu gì lắm. Trong lúc nghi ngờ, liền nhìn thấy hai đại vu sư đột nhiên bày ra dáng điệu, giống như đang niệm thần chú, nhảy đại thần.   

Mọi người đang kinh nghi, hai vị Đại vu sư kia nhảy xong, đột nhiên trên người truyền ra một cổ khí tức hung ác cổ xưa.   

Khí tức càng lúc càng nồng đậm, bắp thịt cũng nhanh chóng đầy đặn hơn.   

Mấy vị Ủy viên Hội Đồng Viện kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt, không biết Giang Khương muốn hai Đại vu sư làm chuyện gì.   

Chu y sư cũng há miệng nhìn cảnh tượng trước mặt, trong đầu chợt lóe, vội vàng thối lui về phía sau, thất thanh kêu lên:   

- Tổ linh phụ thể?   

- Tổ linh phụ thể?   

Nghe Chu y sư nói, các vị Ủy viên còn lại đều sửng sốt, sắc mặt biến đổi, đồng loạt thối lui, sắc mặt phòng bị nhìn Giang Khương và hai đại vu sư trước mặt.   

Mặc dù các Ủy viên không biết hai Đại vu sư đang tính làm cái gì, nhưng vẫn hiểu được Tổ linh phụ thể là chiến thuật đánh nhau cường đại nhất của bộ lạc Vu sư.   

Lúc này, hai Đại vu sư của bộ lạc Vu sư đột nhiên sử dụng đến phương pháp này, tất nhiên là đã dọa mọi người phải giật mình, đồng loạt cả kinh:   

- Giang Khương điều hai Đại vu sư từ bộ lạc Vu sư, sử dụng kỹ thuật chiến đấu cường đại của bộ lạc, chẳng lẽ trong thời điểm mấu chốt này chuẩn bị nhân cơ hội thủ ám đoạt quyền sao?   

Nhưng sắc mặt mọi người chỉ thoáng biến đổi một chút, thấy người của ban Giám sát và cao thủ ngoại viện vẫn đứng im bên cạnh, liền thở phào nhẹ nhõm. Ban Giám sát không thể nào làm phản, còn có mấy cao thủ ngoại viện nữa, đều là những người trung thành với Thiên Y Viện. Có những người này ở đây, Giang Khương chắc chắn không thể làm ra chuyện gì gây bất lợi được.   

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại tràn đầy nghi ngờ, thật sự không rõ Giang Khương rốt cuộc muốn làm gì, vội vàng gọi hai người trở lại, chẳng lẽ Thiên Y Viện còn thiếu cao thủ như vậy sao?   

Mọi người mang theo tâm tư nghi ngờ, quan sát bắp thịt của hai người kia càng lúc càng dày lên, từ một người gầy nhom biến thành một người lực lưỡng. Cảm nhận được khí tức cường đại truyền ra từ hai người, mọi người cũng âm thầm gật đầu. Bộ lạc Vu sư có thể độc chiếm một châu, quả nhiên không phải chuyện đùa. Một chiêu Tổ linh phụ thể quả nhiên rất lợi hại.   

- Tổ linh của hai vị, đặc biệt là tổ linh của Đại vu sư Draco, khứu giác rất nhạy bén. Ở đây tôi có bộ đồ của ba người, các người hãy giúp tôi tìm kiếm tung tích của bọn họ trong Thiên Y Viện này.   

Thấy hai người đã thi triển tổ linh phụ thể, nhìn hai bóng thú hung ác đằng sau lưng, Giang Khương hai lòng gật đầu nói.   

Nghe Giang Khương nói xong, hai vị Đại vu sư sửng sốt một chút, vốn cho rằng sứ giả đại nhân bảo mình thi triển tổ linh phụ thể là có chuyện quan trọng gì khác, không nghĩ đến lại bảo họ tìm người.   

Nghĩ đến đây, trong lòng hai vị Đại vu sư có chút ngượng ngùng, thầm nói Tổ linh phụ thể của mình chính là thần kỹ bí truyền, không nghĩ đến lại bị người ta sử dụng cho mục đích này.   

Nếu đổi lại là người khác, khẳng định hai Đại vu sư sẽ trở mặt, nhưng người tìm bọn họ làm việc lại chính là thần thú sứ giả đại nhân. Mặc dù trong lòng hai người có chút buồn bực nhưng vẫn phải nghe lời.   

Lập tức hai người nhìn nhau, sau đó hùng dũng tiến lên, một người cầm một bộ quần áo đưa lên chóp mũi.   

Mỗi người ngửi ba bộ quần áo một lần, sau đó gật đầu, tỏ vẻ đã ghi nhớ mùi của cả ba.   

- Được rồi, bắt đầu đi.   

Giang Khương hài lòng gật đầu một cái, sau đó nói với cao thủ ngoại viện bên cạnh:   

- Bây giờ dựa theo khu vực đã được định rõ trước đó, các người đi theo hai vị Đại vu sư, phân khu mà tìm.   

- Vâng.   

Lập tức cao thủ ngoại viện cùng với hai Đại vu sư khí thế bừng bừng đi tìm.   

Nhìn cao thủ ngoại viện đi theo hai người, Giang Khương rốt cuộc thở phào một hơi. Với khứu giác tổ linh hai đại Vu sư này cung phụng cùng với năng lực tìm kiếm của bọn họ, tìm kiếm trong khu vực phạm vi không nhỏ như Thiên Y Viện là rất thích hợp, so với đám chó săn mà ngoại viện nuôi đáng tin hơn nhiều.   

Mặc dù khứu giác của chúng không tầm thường, nhưng vẫn không cách nào so sánh với tổ linh. Giang Khương tin rằng, có hai người tương trợ, việc tìm kiếm sư phụ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.   

Hơn nữa, một khi tìm được đám người sư phụ, cũng đành nhờ hai đại Vu sư tiếp tục chức vụ chó săn siêu cấp, ra ngoài tìm kiếm vị trí của Viện trưởng trong nội thành Kim Lăng. So với việc ngoại viện mò kim đáy biển thì đáng tin hơn nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi