BINH VƯƠNG THẦN BÍ

Khi Giang Khương bước ra khỏi trường thi thực hành, cho dù hắn có tinh thần lực mạnh mế thì sau khi ứng phó với đợt thi này cũng cảm thấy hơi mệt mỏi.

Bây giờ cuối cùng hắn cũng thật sự cảm nhận được vì sao tỷ lệ y sư cao cấp trong Thiên Y viện lại ít như vậy. Khảo hạch thế này, chưa nói gì khác, chỉ đơn thuần khảo hạch trình độ kinh nghiệm và tư duy của một cá nhân cũng đã tương đối cao rồi.

Ba ca bệnh, có điều khảo hạch thực tiễn lần này có bốn tiếng đồng hồ. Trong đó chẩn đoán chữa trị cho hai ca hết hai giờ, ca thứ ba là một ca phẫu thuật ngoại khoa cực khó, hắn phải tốn gần hai tiếng đồng hồ mới coi như giải quyết được ca phẫu thuật này.

Căng thẳng thần kinh cực độ như vậy, cho dù tinh thần lực của hắn có mạnh mẽ, thậm chí là có cả kinh nghiệm truyền thừa của nhiều vị chủ Tê Thế Đỉnh và Tổ sư gia như vậy, tuy hiện tại có rất nhiều kỹ thuật độc đáo tương đối mới của Thiên Y viện cùng với những thành quả nghiên cứu mới nhất có liên quan trên thế giới đều được hắn bổ sung kiến thức gấp gáp, nhưng về tổng thể, hắn đã thật sự nhồi nhét được những thứ này vào óc. Tuy không thể nào so được với những thứ mà mình luôn nghiên cứu nhưng chênh lệch cũng không xa lắm.

Với trạng thái của hắn bây giờ, cũng phải tốn sức chín trâu hai hổ mới có thể vượt qua được bài khảo hạch này. Nếu đổi lại là người khác, chắc còn phải cực. khổ hơn nhiều.

- Giang Khương đã vượt qua bài thi thực hành...

Sắc mặt Chu Hạo Bình tương đối khó coi. Lúc lão nói ra những lời này, rõ ràng có hơi khó khăn.

Sắc mặt của Ngô y sư trong nháy mắt trầm xuống, vốn bọn họ dự đoán Giang Khương dù miễn cưỡng có thể vượt qua bài thi viết, nhưng chắc chắn sẽ rớt khi thi thực hành. Họ không ngờ, thậm chí ngay cả thi thực hành đối phương

cũng đã vượt qua...

- Sao có thể? Đó là thi thực hành... Cho dù có may mắn thế nào cũng không thể đơn giản như vậy... Sao Giang Khương có thể vượt qua được?

Trên mặt Ngô y sư đầy vẻ khó tin. Là một người đã từng trải qua khảo hạch này mà nói, ông hiểu rất rõ khảo hạch này khó nhường nào. Đây không phải là chuyện thiên phú và cố gắng là có thể bù đắp được. Dù thế nào cũng cần phải có đủ kinh nghiệm chứ?

Mà kinh nghiêm này cũng không phải hai ba năm, ba bốn năm là được, mà phả mười mấy năm, thậm chí là rèn luyện mấy chục năm trở lên mới có thể làm được điều này.

- Thằng nhãi Giang Khương này che giấu kỹ quá...

Lúc này vẻ mặt Chu Hạo Bình vô cùng nghiêm trong, sau khi hít một hơi thật sâu, nói:

- Nếu không phải tôi đã kiểm tra đoạn ghi hình cuộc thi, tôi thật sự nghỉ ngờ có phải đã có người nhúng tay nhúng chân hay không.

- Vậy ý anh là, thi cử không có vấn đề gì sao?

Sắc mặt Ngô y sư càng thêm phiền muộn.

- Đúng, không có bất kỳ vấn đề gì.

Sắc mặt Chu Hạo Bình âm trầm lắc đầu một cái, nói:

- Tôi vốn còn cho rằng có người nói khéo gì đấy nên coi thi có vấn đề, nhưng không hề có chút vấn đề gì... hoàn toàn đúng theo quy định!


Ngô y sư gật đầu một cái, sắc mặt lúc này mới thoáng dễ coi hơn. Ba vị Thiên y sư hiện nay rõ ràng đều hơi thiên vị Giang Khương. Liêu Long Căn là chủ khảo, nói không chừng có thể vô tình mở đường ở vài chỗ nào đó. Nếu có Chu Hạo Bình ở đó, cho dù không phải chủ khảo, nhưng cũng có thể làm khó Giang Khương một chút. Chỉ cần vào thời khắc mấu chốt có thể giơ chân ra ngáng một chút thì rất có thể sẽ ngáng ngã được Giang Khương.

- Haha. Lão Chu rốt cuộc không nhịn được nữa rồi.

Nhìn tin tức Hội đồng khảo hạch gửi đến, cuối cùng Lưu Mộc Dương không nhịn được cười lắc đầu một cái, nhìn về phía Từ Khải Liễu ở đối diện nói.

-A?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi