BINH VƯƠNG THẦN BÍ

Khi ba vị Thiên y sư thẩm hạch tài liệu, cho dù là y sư, hay y sĩ ở bên dưới lúc này cũng không ngừng bàn luận riêng. Hầu hết mọi người đều lần đầu tiên gặp phải tình huống này, mới biết hóa ra người ngoài muốn gia nhập Thiên Y viện, giành được chức vụ chính thức ở Thiên Y viện hóa ra lại khó khăn như vậy.   

Một tư cách tham gia khảo hạch lại phải thông qua sự thẩm hạch của hai vị Thiên y sư và đề xuất xin phép với Hội đồng viện, sau đó phải được năm Thiên y sư của Hội đồng viện thẩm hạch cuối cùng và thông qua.   

Nghĩ tới đây hầu hết y sĩ và y sư lúc này đều thầm cảm thấy may mắn. Con đường ban đầu của mình tuy rằng rất gian khổ, nhưng mình từ trong viện từng bước đi lên mới có thể đi đến bước này. Sau đó chỉ cần chờ đủ số năm quy định là được trực tiếp thông qua khảo hạch tấn cấp; dù thế nào thì cũng thoải mái hơn nhiều những trình tự như thế này.   

Cái khác không cần nói, chỉ riêng điều kiện phải có hai vị Thiên y sư thẩm hạch rồi cùng nhau đề xuất xin phép, là đã khiến hầu hết những người ở đây không làm được rồi.   

Các y sĩ thực tập phía sau lúc này cũng không biết nên ghen tỵ hay thấy may mắn, họ cũng đang thầm kiêu ngạo. Những người trong viện như mình, quả nhiên vẫn chiếm ưu thế hơn người ngoài.   

Lúc này, Giang Khương lại trở thành tâm điểm của mọi ánh mắt. Thỉnh thoảng lại có rất nhiều người nhìn về phía Giang Khương. Trong mắt những người này, cho dù lần này Giang Khương có thể thông qua khảo hạch không, nhưng có thể hắn đã để lại ấn tượng trong lòng năm vị Thiên y sư, như vậy đã tương đối khiến người ta phải đố kỵ rồi.   

Các y sư và y sĩ ngồi hàng trước lúc này cũng không kìm được quay đầu lại tìm kiếm, thuận theo ánh mắt của những y sĩ thực tập phía sau, bọn họ cũng dễ dàng tìm được vị trí của Giang Khương, thấy Giang Khương đang ngồi thằng lưng bên hàng thứ tám, khuôn mặt bình tĩnh.   

- Chậc chậc... Trẻ thế? Thật hay giả vậy? Có phải là đệ tử bên ngoài của vị y sư nhất phẩm hay Thiên y sư chúng ta không? Nếu không làm sao có thể?   

Thấy bộ dạng của Giang Khương xong, có vài y sư và y sĩ trên mặt lộ vẻ quái dị, tuổi này mà làm được thế sao? Nên biết hai vị đến từ bên ngoài tham gia khảo hạch thăng trực tiếp lên y sĩ tam phẩm năm đó, một vị đã gần sáu mươi, còn một vị cũng đã năm mươi tuổi... Vị trước mắt này, cùng lắm cùng lắm cũng chưa thể quá ba mươi tuổi. Đây không phải là đệ tử của vị Thiên y sư nào đặc biệt bồi dưỡng ra chuẩn bị muốn phá kỷ lục đấy chứ?   

So với sự suy đoán của các y sư và y sĩ bên dưới, ba vị Thiên y sư trên bục đang lật xem tài liệu, mặc dù trên mặt không có gì thay đổi đặc biệt, nhưng trong mắt đã lộ ra tia kinh ngạc. Chừng đó đã đủ để khiến trong lòng mọi người cảm thấy hơi kinh ngạc, thậm chí là sửng sốt.   

Rất nhanh, ba vị Thiên y sư cũng đã xem xong tài liệu trong tay. Lúc này Thiên y sư Từ Khải Liễu và các vị Thiên y sư hác nhẹ nhàng nhìn nhau, sau đó ngẩng đầu quét nhìn phía dưới một lượt, cười cười, sau đó nói:   

- Tôi vừa xem xong tư liệu về bác sĩ Giang Khương này... Thật sự khiến người ta inh ngạc... Nếu người đề xuất xin phép không phải La y sư La Thiên Minh, tôi sẽ thật sự nghi ngờ các y sư có nhầm người không...   

Thiên y sư Từ Khải Liễu vừa nói những lời này, mấy vị thiên y sư Liêu Long Căn bên cạnh đều nở nụ cười, rõ ràng họ cũng cảm thấy như vậy.   

Thiên y sư Từ Khải Liễu thấy mấy vị Thiên y sư bên cạnh mình cũng cười, liền cười nói:   

- Nếu tất cả mọi người đều nghĩ vậy, vậy mời bác sĩ Giang Khương bước lên đây, cho mọi người được làm quen với một thanh niên tuấn kiệt... Cho dù lần này cậu ấy có tư cách tham gia khảo hạch thăng chức y sư tam phẩm hay không, cậu ấy đều đáng để mọi người chúng ta làm quen một chút...   

Nghe thấy Thiên y sư Từ Khải Liễu nói vậy, Vương Mịch bên cạnh liền đẩy đẩy Giang Khương, trên mặt lộ vẻ hưng phấn, ý bảo hắn mau lên bục. Hắn có thể được  

Thiên y sư Từ Khải Liễu đánh giá như vậy, nếu được Thiên y sư Từ Khải Liễu khen ngợi, cho dù Giang Khương khảo hạch thất bại, nhưng nói không chừng cũng không cần bắt đầu từ y sĩ kiến tập thấp nhất.   

Lúc này dĩ nhiên Giang Khương không hề rụt rè. Hắn đứng dậy, đi lên trên bục.   

La y sư bên cạnh nghe Thiên y sư Từ Khải Liễu nói vậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ kỳ lạ. Ông hơi không hiểu được, trước khi chính thức phê chuẩn cho Giang Khương tham dự khảo hạch thăng chức y sư tam phẩm, vì sao Thiên y sư Từ Khải Liễu lại cho Giang Khương ưu đãi như vậy?   

Cho dù gia nhập làm một thành viên chính thức, Thiên y sư Từ Khải Liễu cũng không thể coi trọng đến như vậy mới đúng.   

Theo trình tự bình thường, sau khi năm Thiên y sư của Hội đồng viện chính thức thông qua cho Giang Khương tham dự khảo hạch thăng chức y sư tam phẩm mới để Giang Khương lên bục. Nhưng bây giờ, Tề Lãng chỉ xem tư liệu đã bảo Giang Khương lên bục, như vậy hơi kỳ quái, rất quái dị...   

Trong lúc La y sư trong lòng nghi hoặc, Giang Khương vừa đứng dậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào Giang Khương. Còn mấy vị Thiên y sư và Y sư nhất phẩm trên bục cũng cẩn thận nhìn về phía Giang Khương.   

Mấy vị Thiên y sư nhìn thấy Giang Khương đứng dậy đều hơi sửng sốt, họ không ngờ thằng nhãi ranh tuấn dật trẻ tuổi gây ra chấn động nho nhỏ này lại chính là Giang Khương.   

Mấy vị Thiên y sư còn đỡ, ít nhất họ đều biết tuổi của bác sĩ Giang Khương này, thấy Giang Khương đứng dậy cũng không kinh ngạc lắm. Chỉ có tám vị Y sư nhất phẩm còn lại ngồi sau lưng họ, lúc này vừa nhìn thấy Giang Khương chỉ suýt chút nữa là rơi cả kính xuống. Họ không biết Giang Khương lại trẻ đến như vậy. Khi nhìn thấy Giang Khương đứng vậy đã không ít người cảm thấy kinh ngạc.   

Bọn họ đều được coi là những người từng trải nhất Thiên Y viện. Họ cũng tương đối hiểu rõ tình hình hai lần khảo hạch thăng chức y sư tam phẩm trước. Thậm chí còn tương đối biết rõ hai vị tham gia khảo hạch đó. Cho nên họ cứ nghĩ rằng người đến tham gia khảo hạch thăng chức y sư tam phẩm này tuổi tác đều không nhỏ. Cho dù Thiên y sư Từ Khải Liễu nói bác sĩ Giang Khương này tương đối trẻ, họ cũng bất giác nghĩ rằng, Giang Khương hẳn đã chừng bốn mươi tuổi.   

Nhưng dù thế nào họ cũng không ngờ, Giang Khương đứng dậy thật sự quá trẻ, trẻ đến mức họ không thể nào ngờ tới.   

Giang Khương chậm rãi bước lên bục, trên mặt vẫn giữ nụ cười mỉm, sau đó hơi cúi đầu với mấy vị Thiên y sư và Y sư nhất phẩm ngồi hàng đầu, sau đó mỉm cười nói:   

- Chào các vị tiền bối, tôi là Giang Khương!   

Mấy vị Thiên y sư thấy Giang Khương không siểm nịnh cũng không kiêu căng, rất khí độ thì cũng thầm gật đầu. Cũng chỉ có người có khí độ như vậy mới giống người thật sự đủ tự tin vào bản thân mình. Họ cảm thấy chàng thanh niên này nếu không phải quá kiêu ngạo thì cũng thuộc dạng thực sự có tài.   

Có điều nếu hắn đã được La y sư khen ngợi, vậy thì chỉ e là thật sự có tài.   

Thiên y sư Từ Khải Liễu lúc này nhìn Giang Khương đứng trên bục, bộ dạng bình tĩnh mỉm cười, bà liền mỉm cười gật đầu nói:   

- Tốt... bác sĩ Giang Khương thật sự trẻ ngoài dự liệu của chúng tôi...   

- Cảm ơn sự khích lệ của Viện trưởng Từ... Tại hạ vô cùng sợ hãi...   

Giang Khương khiêm nhường gật đầu đáp.   

- Ừm...   

Các bà lão thường rất thích những thanh niên tuấn dật mà lại rất lễ phép như thế này, Thiên y sư Từ Khải Liễu cũng không ngoại lệ, bà mỉm cười gật đầu nói:   

- Bác sĩ Giang Khương tuy không xuất thân từ Thiên Y viện chúng tôi, nhưng lại có quan hệ xâu xa với Thiên Y viện... Nếu cậu thật sự có đủ năng lực, vậy thì trở về Thiên Y viện chúng tôi cũng là chuyện đương nhiên...   

Bà lập tức mỉm cười nhìn về phía hai Thiên y sư Chu Thế Dương và Ninh Hán Dân, nói:   

- Vậy Chu Thế Dương y sư và Ninh Hán Dân y sư... Hai vị có ý kiến gì không? Có phê chuẩn thông qua không?   

Lúc này hai vị thiên y sư Chu Thế Dương và Ninh Hán Dân liếc mắt nhìn nhau, cùng cười. Ban nãy Thiên y sư Từ Khải Liễu đã nói Giang Khương thực sự có năng lực, vậy thì quay trở về là chuyện đương nhiên. Dĩ nhiên họ cũng chẳng có ý kiến gì khác. Huống hồ theo những gì tư liệu ban nãy nói, quan hệ sâu xa giữa Giang Khương và Thiên Y viện chính là chuyện năm đó...   

Mặc dù Giang Khương trước mặt thực sự hơi trẻ một chút, nhưng dù nói thế nào, chỉ dựa vào chuyện năm đó, họ cũng phải cho đối phương một cơ hội. Đây cũng là một trải nghiệm cần có cho chàng thanh niên tên Giang Khương này. Nếu cậu ta thật sự vượt qua khảo hạch thăng chức y sư tam phẩm này, đươg nhiên tiền đồ sẽ vô lượng. Hai người cũng cười gật đầu nói:   

- Đồng ý để bác sĩ Giang Khương tham gia khảo hạch thăng chức y sư tam phẩm!   

- Được...   

Lúc này Thiên y sư Từ Khải Liễu cũng cười, quay đầu lại nhìn Liêu Long Căn và Lưu Mộc Dương bên cạnh, gật đầu cười nói:   

- Nếu mọi người đã đồng ý, vậy thì tôi đại diện Hội đồng viện tuyên bố, phê chuẩn bác sĩ Giang Khương tham gia khảo hạch thăng chức y sư tam phẩm...   

Giang Khương nghe thấy lời này thì cũng chậm rãi thở hắt ra. Tuy hắn đã biết trước thẩm tra tư cách này không phải vấn đề gì lớn, nhưng hắn cũng biết rõ, một người có năng lực hay không chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là anh có cơ hội hay không. Giống như lần này, lỡ như xảy ra chút sai sót, vậy thì cho dù hắn tự tin đến đâu, có năng lực đến đâu, chỉ cần vấp váp ở đây thì cái cấp bậc Y sĩ tam phẩm sẽ như trăng dưới nước.   

Thiên y sư Từ Khải Liễu vừa dứt lời, mấy vị Thiên y sư bên cạnh liền mỉm cười chậm rãi vỗ tay...   

Mọi người phía dưới nhìn thấy các Thiên y sư trên bục đã vỗ tay cũng bắt đầu vỗ tay theo, chúc mừng cuối cùng đa có thể... có dòng máu mới gia nhập Thiên Y viện rồi...   

Trong lòng các Thiên y sư trên bục hiểu rõ, họ vỗ tay không phải vì cá nhân Giang Khương, mà là vì... Hắn được coi là hậu bối duy nhất của người đó lưu lại trên đời này... Tuy chỉ là trên nhanh nghĩa, nhưng vì cái danh nghĩa này, họ buộc phải vỗ tay...   

Chúc mừng đồ tôn của người kia quay trở về Thiên Y viện... Cho dù Giang Khương có được cấp bậc Y sĩ tam phẩm hay Y sĩ thực tập cũng đều đáng chúc mừng... Là năm người nắm quyền lực của Thiên Y viện, họ biết rõ năm đó đã xảy ra chuyện gì, người đó đã làm chuyện gì, còn đệ tử mà lão đã dẫn theo, cặp y sĩ trẻ đó đã làm gì... Mà thân là con của cặp thanh niên đó, Giang Khương có quyền đến nhận vinh quang của tổ bối và cha hắn...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi