BINH VƯƠNG THẦN BÍ

- Phoenix, con rùa rút đầu kia. Lần trước để cho ông chạy thoát, lần này ông dám đấu một mình với tôi không?   

Khi mọi người đến gần, Giang Khương liền nhìn thấy một bóng người rất quen thuộc. Cẩn thận nhìn kỹ mấy lần, liền nhận ra người này chính là lão quỷ hút máu biến thái, lập tức giận dữ nói.   

- Shit!   

Đáng thương cho Phoenix địa vị rất cao ở Huyết tộc, gần trăm năm qua mới nghe có người làm nhục mình, gương mặt liền tái nhợt, chửi thề một câu rồi kêu to:   

- Được lắm Giang Khương, lần trước bỏ qua cho ngươi. Lần này để ta xem ngươi còn chạy đi đâu nữa. Chịu chết đi.   

- Bá tước Phoenix?   

Nghe Giang Khương gào lên, sắc mặt Trương tiên sinh cũng tái xanh. Sau khi Tế Thế Đỉnh xuất hiện, người nào trong Thiên Y Viện cũng quen thuộc với cái tên này. Bá tước Phoenix đang dây dưa với Giang Khương, Trương tiên sinh làm sao không biết đây chính là Bá tước Phoenix tiếng tăm lừng lẫy của Huyết tộc. Lần này Huyết tộc cũng đã xen vào một tay.   

Đối phó với Bá tước Huyết tộc trong đêm tối sẽ khó khăn đến dường nào. Đối với người thường xuyên xuất ngoại chấp hành nhiệm vụ như Trương tiên sinh mà nói, ông biết rất rõ vào thời điểm ban ngày, Bá tước Phoenix đã dễ dàng thắng được một cao thủ Thiên giai bình thường. Bây giờ ở trong đêm tối, thực lực ít nhất tăng vọt ba thành. Suy nghĩ đến điều này, Trương tiên sinh cảm giác đầu óc có chút tê dại.   

Nhanh chóng cân nhắc thực lực một phen, Trương tiên sinh mới thoáng thở phào nhẹ nhõm, sau đó hướng về Giang Khương, gấp giọng nói:   

- Y sĩ Giang Khương, tôi cùng với cậu ngăn cản Bá tước Phoenix.   

- Không cần đâu. Một mình tôi cũng có thể đối phó ông ta.   

Giang Khương lắc đầu:   

- Trương tiên sinh, ngài hãy mang những người khác giải quyết đám Huyết tộc cấp thấp, tốc chiến tốc thắng, không thể kéo quá lâu.   

- A, một mình cậu?   

Trương tiên sinh sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, đã nghe Giang Khương nói vào tai nghe:   

- Tất cả thành viên có vũ trang tiến hành phòng ngự và tấn công dựa vào đoàn xe, có thể sử dụng bất kỳ vũ khí có lực sát thương nào, nhưng không được xâm nhập vào bóng tối hai bên đường. Thành viên ngoại viện trợ giúp cho Trương tiên sinh chặn đánh Huyết tộc.   

Trương tiên sinh còn chưa kịp khôi phục tinh thần, đã thấy Giang Khương lăng không biến mất trong đêm tối.   

Nhìn động tác xuất quỷ nhập thần của Giang Khương, Trương tiên sinh hồi phục lại tinh thần, nhớ lại một số truyền thuyết về vị y sĩ Giang Khương này, lập tức lắc đầu. Vị y sĩ Giang Khương là kỳ tài ngàn năm khó gặp của Thiên Y Viện. Một mình đối kháng với mấy vị tiên sinh ngoại viện cũng không rơi vào thế hạ phong. Nhìn biểu hiện kia, một mình đối phó với Bá tước Phoenix cũng không xảy ra vấn đề.   

Lập tức không dám chần chừ, giơ tay rút thanh trường đao sau lưng, trầm giọng quát:   

- Cấp Địa trở lên theo ta.   

Keng keng keng. Cộng thêm ba vị cao thủ cấp Địa vừa mới được cứu ra, tổng cộng sáu người cầm trường đao lên, theo sát đằng sau Trương tiên sinh, lao thẳng vào bóng tối.   

Cao thủ ngoại viện cấp Địa trở lên có thể phái ra nước ngoài, người nào cũng từ trong chém giết máu tanh mà ra. Tuy nói rất khó đối phó với Huyết tộc trong bóng tối, hơn nữa còn có súng đạn bay tán loạn, nhưng có mấy ai khiếp sợ chứ? Đao ra thì phải dính máu, không phải ngươi chết thì ta sống.   

- Tất cả thành viên trong đoàn xe, cẩn thận phòng ngự, bật hết hỏa lực, đánh chết mẹ chúng cho tôi. Coi Thiên Y Viện chúng ta là kẻ ăn chay à? Đánh.   

Nhìn cao thủ ngoại viện bỏ lại súng cầm trường đao xông vào bóng tối, Lý Đào rống lên một tiếng.   

Sau đó cầm một cây RPG, bắn tới đoàn xe phía sau.   

Ban đầu, mọi người vì tận lực giảm bớt động tĩnh và tiêu hao, không phải cần thiết thì không cần vận dụng vũ khí nặng. Dẫu sao đây là địa bàn của người khác. Tuy nói có chút hỗn loạn, nhưng quân đội vẫn khống chế được. Động tĩnh quá lớn sẽ khiến cho quân đội địa phương can thiệp vào.   

Nhưng lúc này, ngay cả Huyết tộc cũng tìm đến cửa, lại có thành viên tối cao của viện hạ lệnh, vậy thì còn cố kỵ gì nữa, tốc chiến tốc thắng, đánh xong thì chạy.   

Đám người Gấu Bắc Cực nhìn thấy Giang Khương lăng không chợt lóe như thần tiên, không cần bất kỳ dụng cụ phụ trợ bay lượn nào đã bay vào bóng tối, tất cả đều ngu người, đặc biệt là Chekhov, ngẩn người nhìn theo hướng Giang Khương biến mất, cho đến khi đám người Trương tiên sinh dẫn người bỏ lại súng, cầm đao xông vào trong bóng tối với tốc độ cực kỳ kinh người, dường như nghe theo lệnh của Giang Khương đánh Huyết tộc gì đấy, lúc này mới tỉnh hồn.   

Cố gắng ức chế sự kinh hãi trong lòng, Gấu Bắc Cực nhìn nhau một cái, cho dù là đội ngũ lính đánh thuê đứng đầu thế giới, cho dù không có Lý Đào ra lệnh, bọn họ tất nhiên cũng biết đánh như thế nào.   

Lập tức hạ thấp họng súng, không còn càn quét giống như ban đầu, mà tiến hành bắn một cách chuẩn xác từng người trong màn đêm. Nếu làm bị thương người một nhà, vậy thì khó coi lắm.   

Quan chỉ huy đoàn xe truy kích đằng sau thấy đằng trước xuất hiện hỏa lực, nhìn ít nhất có sáu viên đạn hỏa tiễn đang hướng về phía bên mình, không khỏi đầu óc choáng váng. Ba chiếc xe mang theo hỏa lực mạnh nhất của đối phương đã nổ banh hai chiếc, tại sao lại còn có hỏa lực mạnh như vậy? RPG là cải trắng sao? Vừa mua là một bó lớn?   

RPG (súng phản lực thường bắn tên lửa không điều khiển) dùng để đối phó với các loại xe trên mặt đất, bao gồm xe bọc thép hạng nhẹ, thỉnh thoảng có thể dùng để đối phó với trực thăng hoặc máy bay chiến đấu.   

Nhưng khi đối phó với xe được trang bị vũ trang thì đó là món đồ chơi đã nhất.   

Nhìn sáu cây RPG, không người nào dám chần chừ, rốt rít nhảy xuống. Sáu cây súng phản lực, ai biết ai sẽ bị trúng chiêu chứ?   

Vận khí của chiếc xe đầu tiên không tệ. Tay lái đánh một cái, khó khăn tránh được một quả tên lửa. Nhưng chiếc thứ hai, thứ ba, thứ tư lại không có vận khí như vậy. Đặc biệt là chiếc thứ hai và thứ ba cộng lại vẫn còn năm sáu người chưa kịp nhảy xuống, trực tiếp biến thành than với chiếc xe.   

Sáu người quăng sáu cây RPG xuống, sau đó nhặt súng lên nhắm ngay những người đang còn lăn lộn trên mặt đất. Mấy cao thủ Nhân giai còn lưu lại cũng không chịu ngồi yên, tháo mấy quả lựu đạn đeo trước ngực nhắm thẳng đám người đang hỗn loạn ngoài trăm thước ném qua, sau đó chạy về phía đoàn xe, trợ giúp đám người Gấu Bắc Cực tiến hành phòng ngự, tránh một số Huyết tộc còn sót lại xông vào.   

Lúc này, Giang Khương cũng đã xuất hiện trước mặt Bá tước Phoenix.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi