BINH VƯƠNG THẦN BÍ

- Không thể nào... không thể nào... làm sao có thể có Thần chú chi linh?   

Tế ti đại nhân nhìn chằm chằm Poragu, lắc đầu liên tục nói:   

- Poragu... chắc chắn là anh nhầm rồi, trên đời này chắc chắn không thể nào còn tồn tại Thần thú chi linh!   

- Đúng... Poragu, anh không nên để một tên nhãi miệng còn hôi sữa dọa cho hết hồn rồi nói bừa!   

Lúc này Kokogu cũng nhảy ra, quơ thủ trượng, tức giận kêu lên:   

- Lý do như vậy, ai mà tin chứ?   

- Poragu... Thua một tên thanh niên cũng không việc gì phải vội, nhưng anh nghĩ ra cái lý do như vậy thật sự quá ấu trĩ!   

Một trong năm Đại vu sư khác cũng liếc mắt nhìn Đại vu sư Poragu, hừ giọng nói.   

- Đúng đúng... Poragu... Anh thân là Đại vu sư, thậm chí ngay cả thể diện cũng không cần luôn sao?   

Mấy đại vu sư bên cạnh lúc này cũng lần lượt lên tiếng.   

Đại vu sư Poragu bị những người này chọc cho thất khiếu bốc khói, nhảy bật dậy, đứng bên cạnh đống lửa, trên khuôn mặt gầy nhom liền đỏ lên, trong mắt tràn đầy lửa giận, nhìn những người xung quanh đang nhìn mình bằng ánh mắt đầy giễu cợt, lão đột nhiên giơ cây trượng trong tay, tức giận kêu lên:   

- Tổ linh ở trên cao, nếu lời tôi nói có chút gì dối trá, tôi xin nguyện bị tổ linh trừng phạt...   

Đại vu sư Poragu vừa nói xong, ngọn lửa xanh u không gió khẽ động. Các Đại vu sư xung quanh lập tức im lặng, không khí như lập tức ngưng đọng lại, một lúc sau mới có tiếng hít thở nặng nề vang lên.   

Các Đại vu sư im lặng một lúc rồi thở hổn hển, nhìn nhau một cái, ai nấy đều nhìn thấy sự kinh hãi, căng thẳng, thậm chí là còn có cả chút hưng phấn trong mắt đối phương.   

Mặc dù tất cả mọi người đều không tin bây giờ còn có thần thú chi linh tồn tại, nhưng Poragu đã lấy tổ linh ra để thề, như vậy thật sự khiến họ không thể không tin. Không có bất kỳ một vu sư nào, đặc biệt là Đại vu sư lại dám lấy danh nghĩa Tổ linh ra để giả vờ thề thốt, hơn nữa đặc biệt là còn đang ở Điện tổ linh này.  

Đại vu sư Kokogu đứng đối diện sau khi nghe thấy Đại vu sư Poragu thề sắc mặt liền biến đổi, trợn mắt nhìn Đại vu sư Poragu một cái, sau đó nhìn về phía Tế tư tổ linh, kinh hãi nói:   

- Tế tư đại nhân... chuyện này... sao có thể chứ? Ngài là Tế tư tổ linh, hẳn ngài biết thứ này không thể nào tồn tại!   

- Đúng... Nếu trên đời này còn có Thần thú chi linh tồn tại, chắc chắn Tổ linh có thể cảm nhận được...   

Một vị Đại vu sư khác lúc này cũng đứng dậy, nhìn về phía Tế tư tổ linh nói.   

Sắc mặt Tế tư tổ linh âm trầm, sau đó lại nhìn Đại vu sư Poragu bên cạnh, chậm rãi nói:   

- Nếu trên đời này còn có Thần thú chi linh tồn tại, các Tổ linh chắc chắn có thể cảm nhận được...   

- Tế tư đại nhân... bộ lạc chúng ta cung phụng Tổ Lang Linh, lúc đó đã từng tiếp xúc với Thần thú chi linh, hơn nữa do Thần thú chi linh áp chế đã bị thương không nhẹ.   

Đại vu sư Poragu hiểu rất rõ ý của Tế tư tổ linh, lập tức trầm giọng trả lời.   

Mọi người nghe Đại vu sư Poragu nói vậy sắc mặt không khỏi âm trầm, sau đó nhìn về phía Tế tư tổ linh.   

Sắc mặt Tế tư tổ linh lúc này cũng trầm xuống, thoáng trầm mặc một chút rồi gật đầu nói:   

- Đã vậy, mọi người đi theo tôi...   

Các Đại vu sư đều im lặng đứng dậy,đi theo sau lưng Tế tư tổ linh, bước ra ngoài.   

Các Vu sư khác đợi trong đại điện nhìn thấy các vị Đại vu sư đi ra cùng với Tế tư tổ linh liền lần lượt đứng dậy, cung kính khom người lui qua một bên.   

Hai Tế tư điện Tổ linh mặc áo bào tế tư màu đen cũng chậm rãi bước đến đón, khom người nhẹ nhàng làm lễ với Tế tư tổ linh.   

Sau khi nghe Tế tư tổ linh nói vài câu, hai tế tư điện Tổ linh cũng lần lượt gật đầu, sau đó dẫn các Đại vu sư đi sang bên cạnh.   

Các vu sư của Bộ lạc Vu sư lúc này đều tò mò nhìn hành động của các Đại vu sư. Họ chỉ thấy dưới sự dẫn dắt của hai vị Tế tư điện Tổ linh, các vị Đại vu sư bước đến đứng trước bức tượng Tổ linh bên cạnh.   

Tượng Tổ linh này đầu sói thân người, giống như bức tượng thần mà Đại vu sư Poragu cúng bái ở bộ lạc.   

Hai vị tế tư điện Tổ linh cẩn thận châm cái chậu lửa phía trước bức tượng Tổ linh đầu sói thân người, đợi sau khi ngọn lửa màu xanh u cháy lên, hai vị tế tư điện Tổ linh mới lầm bầm gì đó rồi bỏ một nắm bột vào trong.   

Nắm bột này vừa được bỏ vào, ngọn lửa trong chậu cuộn lên, sau đó một mùi thơm nồng nàn bắt đầu toát ra từ trong chậu lửa...   

Các vu sư bên cạnh tò mò nhìn sang, sắc mặt ai nấy đều thay đổi rồi lần lượt lộ ra vẻ cung kính và nghiêm nghị, yên lặng đứng sau lưng các Đại vu sư, cẩn thận nhìn.   

Hai vị tế tư điện Tổ linh đọc thần chú càng lúc càng nhanh hơn. Trong đại điện, một cơn gió nhẹ đột ngột kéo đến, từng ngọn gió nhỏ bắt đầu cuốn lên. Thấy vậy, Tế tư Tổ linh đứng bên lúc này cũng đứng trước chậu lửa, hai tay ôm ngực hơi khom người trước Tổ linh đầu sói thân người, sau đó bắt đầu lầm bầm niệm chú.   

Tế tư Tổ linh vừa niệm thần chú, tiếng gió trong đại điện dần lớn lên, đặc biệt là phía trước tượng thần, có vài cơn gió càng lúc càng kịch liệt, sau đó tiếng đọc thần chú của Tế tư Tổ linh càng lúc càng nhanh, những cơn gió này đập mạnh vào nhau sao đó vỡ tung ra xung quanh.   

Tiếng cơn gió khổng lồ nổ tung ra xung quanh, thổi áo bào của mấy vị Đại vu sư bên cạnh bay “phần phật”, sau đó tiếng gió bỗng dưng tắt hẳn. Nhưng lúc này trong điện Tổ linh trở nên yên tĩnh, dường như tiếng hít thở của các vu sư cũng đều cố gắng được đè thấp đi nhiều.   

Ngọn lửa trong chậu lửa trước tượng Tổ linh lúc này chợt bốc lên cao một hai thước, sau đó nhảy lên không trung.   

Thấy vậy, hai vị Tế tư điện Tổ linh cùng các Vu sư đứng sau Tế tư Tổ linh liền kêu to kinh ngạc,, đồng loạt quỳ rạp dưới đất, chỉ còn lại Tế tư Tổ linh đứng trước chậu lửa bắt đầu lắc đầu khươ hai tay điên cuồng nhảy múa.   

Lúc này ngọn lửa kia cũng lay động theo động tác của Tế tư Tổ linh, đồng thời những tiếng ô ô như có như không bắt đầu vang lên quanh người Tế tư Tổ linh.   

Nghe thấy tiếng ô ô trầm thấp kia, các vị Tế tư điện Tổ linh cùng với các Vu sư càng thêm cung kính cúi thấp đầu, sau đó gióng tai lắng nghe tiếng ô ô trầm thấp kia.   

Tế tư Tổ linh nhảy lên, ngọn lửa cũng càng lúc càng nhảy nhót nhanh hơn, tiếng ô ô trầm thấp càng lúc càng rõ ràng, thậm chí âm thanh dần bắt đầu có chút thê lương.   

Nghe thấy tiếng ô ô trầm thấp kia trở nên thê lương, sắc mặt của Đại vu sư Poragu quỳ ở hàng đầu tiên dần tái xanh, là người thờ cúng Tổ Lang Linh, dĩ nhiên lão có thể xác định được đây là khí tức của Tổ Lang Linh mà bộ lạc lão luôn thờ phụng, cảm nhận được ý nghĩa trong tiếng ô ô trầm thấp đó, thể hiện cảm xúc của Tổ Lang Linh rất bực bội, rất đau đớn, hơn nữa còn rất phẫn nộ...   

Hơn nữa trong âm thanh còn mang theo chút yếu ớt, thầm chí còn thoáng lộ chút sợ hãi...   

Dần dần, các Đại vu sư còn lại sắc mặt bắt đầu biến đổi. Mặc dù họ không thờ phụng Tổ Lang Linh nhưng cũng hiểu rất rõ tiếng thở của các Tổ linh, từ đó cũng mơ hồ cảm nhận được ý nghĩ mà Tổ Lang Linh muốn truyền đạt...   

Sau khi những tiếng ô ô trầm thấp cuối cùng phát ra, ngọn lửa không ngừng bốc hơi kia dần ảm đạm đi, trở về bộ dạng cao một hai thước như ban đầu.   

Động tác của Tế tư Tổ linh lúc này cũng dần chậm rãi lại, sau khi hít sâu một hơi thì hai tay lại một lần nữa khoanh trước ngực, cúi người như thi lễ với Tổ linh rồi mới xoay người lại, nhìn về phía mọi người.   

Các vu sư đều biết nghi thức Hoán linh đã hoàn thành, mọi người lập tức bò dậy, sắc mặt ai cũng ngưng trọng nhìn Tế tư Tổ linh trước mặt.   

Có điều, Tế tư Tổ linh không hề nói gì, chỉ gật đầu một cái, dẫn mọi người trở lại trong điện Tổ linh.   

Tế tư Tổ linh nhìn các Đại vu sư một lần nữa ngồi xếp bằng quanh đống lử, cánh cửa trong điện cũng đã đóng chặt thì sắc mặt ông mới âm trầm nói:   

- Ban nãy... Tổ Lang Linh đã biểu đạt... suy nghĩ của nó với ta...   

- Nó đúng là đã đụng phải một tồn tại cường đại và uy nghiêm...   

Giọng nói của Tế tư Tổ linh hơi trầm thấp và khàn khàn nhưng đầy nghiêm túc.   

Mặc dù đã sớm dự liệu nhưng các Đại vu sư nghe Tế tư Tổ linh xác nhận như vậy sắc mặt lại một lần nữa biến đổi, sau đó lần lượt căng thẳng thầm thì với nhau.   

- Tế tư đại nhân... Tổ Linh Lang xác định đã gặp Thần thú chi linh sao?   

Một vị Đại vu sư lúc này đột nhiên đứng lên lớn tiếng hỏi:   

- Nó chỉ gặp phải một tồn tại cường đại? Hay thật sự gặp phải Thần thú chi linh?   

Nghe Đại vu sư này nói vậy, mọi người vội vàng nhìn về phía Tế tư Tổ linh. Đây là vấn đề bọn họ rất muốn biết.   

Thấy mọi người đều nhìn mình bằng ánh mắt mong chờ, Tế tư Tổ linh hít một hơi thật sâu, gật đầu nói:   

- Tổ Linh Lang nói, tồn tại kia vô cùng cường đại và uy nghiêm... khiến nó hoàn toàn không có tự tin kháng cự lại... cho nên...   

Nói tới đây, Tế tư Tổ linh quét mắt nhìn xung quanh, chậm rãi nhìn sắc mặt của các Đại vu sư một lần nữa biến thành màu đen, gật đầu một cái:   

- Ta tin có khả năng cực lớn là Thần thú chi linh...   

- Thật sự là Thần thú chi linh...   

- Sao có thể? Sao có thể như vậy được? điều này sao có thể? Nó... bọn nó hẳn không thể nào tồn tại nữa mới đúng chứ?   

- Nhưng tại sao lại ở trong tay Thiên Y viện Trung Quốc?   

- Thế này thì phải làm sao đây?   

Các Đại vu sư lúc này đều vô cùng kinh hoàng. Đầu tiên chỉ có Poragu nói vậy, giờ ngay cả Tế tư Tổ linh cũng xác nhận là đúng, vậy thì e là đúng tám chín mươi phần trăm rồi.   

Thần thú chi linh... Bọn họ cũng biết rất rõ, nếu đúng là Thần thú chi linh, vậy thì trước mặt Thần thú chi linh, những Tổ linh mà giờ họ đang thờ cúng căn bản không thể nào so sánh được, hơn nữa chắc chắn vừa gặp là sẽ bị đối phương hoàn toàn áp chế. Thậm chí trong truyền thuyết, người có Thần thú chi linh, sẽ trở thành vua của Tổ linh.   

Nhưng sao Thần thú chi linh lại ở trong tay người của Thiên Y viện Trung Quốc? Nếu có thì cũng phải ở trong tay một Đại vu sư gần gũi với các Tổ linh mới đúng chứ? Một người Trung Quốc có tư cách gì mà có Thần thú chi linh? Trong mắt các Đại vu sư vô cùng nóng bỏng.   

- Yên lặng, yên lặng...   

Tế tư Tổ linh yên lặng nói:   

- Bất kể có phải là Thần thú chi linh không, chúng ta đều buộc phải đi xác nhận...   

- Nếu quả thật là Thần thú chi linh, vậy... nó phải được thờ phụng trong Tổ linh điện chúng ta chứ không phải ở trong tay người Trung Quốc...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi