BINH VƯƠNG TRỞ VỀ


Mộ Liên Xuyên muốn điều động nguyên lực tiến hành phản kích, nhưng xương sườn dường như đã bị gãy, lục phủ ngũ tạng cũng bị nội thương không nhẹ.
Hắn vừa mới vận chuyển nguyên lực liền lập tức cảm thấy một cỗ ngọt ngào tanh nồng xông thẳng lên cổ.
Không khống chế được mà há miệng phun ra một ngụm máu tươi!
Mạc Phàm đi tới bên cạnh Mộ Liên Xuyên, ngồi xổm xuống, cười cười:
"Tôi còn tưởng Mộ Sơn Thành sẽ sắp xếp người lợi hại như thế nào để đối phó với tôi, vậy mà chỉ có vậy? Thật là quá khinh thường người khác rồi!”
Giờ phút này ngay cả đứng lên Mộ Liên Xuyên cũng không làm được, hắn dùng ánh mắt không thể tin nhìn Mạc.

Phàm:
"Ngươi...!Sao ngươi có thể mạnh như vậy? ”
Mạc Phàm không để ý tới hẳn mà nhìn về phía Cơ Ngưng Vũ đang nằm trên mặt đất:
"Ngưng Vũ, vừa rồi tên khốn kiếp này dùng tay nào chạm vào?”
Lúc này, hẳn không gọi "Chị Ngưng Vũ" mà bỏ qua khoảng cách tuổi tác giữa hai bên, gọi thẳng tên.

Hiện tại, đau đớn trên người Cơ Ngưng Vũ đã thoáng giảm bớt một chút.

Cô cũng không rối rắm chuyện xưng hô này, hít sâu một hơi, nói:
"Là tay phải.

” Cô đoán được Mạc Phàm sẽ làm gì.
"Được"
Mạc Phàm gật đầu, lập tức đứng dậy, năm lấy cánh tay phải của Mộ Liên Xuyên, gập ngược nó về phía sau!
Đồng thời, chân hắn còn đạp vào khuỷu tay đối phương!
Răng rắc...!Rắc!
Hai thanh âm gãy xương liên tiếp vang lên khiến người ta ê cả răng!
Bả vai và khuỷu tay phải của Mộ Liên Xuyên đã hình thành một góc uốn đến giật mình!
Nhìn mà tê cả da đầu!

A!
Mộ Liên Xuyên không thể chịu đựng nổi đau này, rống lên thê thảm!
Mồ hôi trong nháy mắt ướt đẫm quần áo toàn thân hắn! "Thật ồn ào."
Mạc Phàm nói xong, rất tùy ý đá vào cắm Mộ Liên Xuyên một cước!
Lại là tiếng va chạm vang lên!
Xương cằm Mộ Liên Xuyên bị một cước này trực tiếp đá nát!
Hắn cái gì cũng nói không được nữa, há hốc mồm ngã xuống đất, khóe miệng chảy ra hỗn hợp nước bọt pha lẫn máu!
"Đều là người trưởng thành cả, khi ngươi muốn phế bỏ người khác, phải làm tốt chuẩn bị bị người khác phế bỏ."
Mạc Phàm nói xong, nhấc chân giãm lên tay phải của Mộ Liên Xuyên!
Tay phải của hẳn trực tiếp bị đạp thành thịt nhão! Đây chính là bàn tay lúc trước nhéo cằm Cơ Ngưng Vũ!
Nhìn thấy Mạc Phàm vì mình mà ra tay như vậy, ánh mắt Cơ Ngưng Vũ lại dịu đi mấy phần, tựa hồ có chút rung động.
Ngón tay thông với tim, giờ phút này, khuôn mặt đau đớn của Mộ Liên Xuyên tràn đầy mồ hôi lạnh, thân thể không ngừng co giật!
"Quay về nói cho Mộ Sơn Thành, ta chờ hẳn tự mình đến xin lỗi tôi cùng Mộ Mộc.

Đương nhiên, tôi cũng muốn nhìn thấy hăn xin lỗi Ngưng Vũ.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi