BINH VƯƠNG TRỞ VỀ


"Khóa cửa? Nếu anh dám khiêu khích tôi như vậy..." Hẳn nhìn Mạc Phàm nhàn nhạt cười nói:
"Rất tốt, hiện tại sự tình đã trở nên đơn giản."
Nói xong, Quyền Côn Sơn cởi áo khoác ra, trên người từ từ bốc lên một luồng khí tức mạnh mẽ!
Không khí trong văn phòng lập tức trở nên trầm lắng hơn rất nhiều!
Mạc Phàm híp mắt nhìn cảnh này, cũng không nói gì, trong vẻ mặt Thiệu Quyên cũng không thấy có chút khẩn trương nào.
Quyền Khôn Sơn cũng không chú ý tới những chỉ tiết này, hăn khinh thường nhìn Mạc Phàm:
"Không biết loại người đứng chót trong xã hội như ngươi có gặp qua võ giả nguyên lực chưa? Thật trùng hợp, ta chính là một trong số đói”
Quyền Khôn Sơn là một võ giả!
Trong trường, gần như không ai biết bí mật này!
Sau khi nguyên lực ngày càng phổ biến, Quyền Khôn Sơn cũng dùng thường xuyên dùng nước Nguyên Tinh bồi dưỡng cơ thể.
Bởi vì thiên phú không tệ, tuy rằng thời gian bắt đầu của hắn tương đối muộn, nhưng thực lực đã đạt tới cấp E.

Tuy nhiên tên cáo già thâm độc này vẫn chưa từng bại lộ thực lực của mình với ai.

Loại trình độ này, ở trong thế giới của người bình thường, cũng có thể kiêu ngạo.
Tuy nhiên chuyện này cũng không không ngoài dự liệu của Mạc Phàm.
Từ lúc vào cửa, Mạc Phàm đã nhìn thấu tâm cơ của vị hiệu trưởng này.
Còn Thiệu Quyên, cũng không ngạc nhiên.

Bởi vì tối qua cô đã chứng kiến được khí thế áp đảo hơn nhiều, là từ vị nữ đại tá xinh đẹp kia.
So với thực lực hiện tại của Quyền Khôn Sơn, đúng là một trời một vực.
Nếu thực lực của Hạ đại tá được ví như một cao thủ trưởng thành, thì chút vũ lực này của Quyền Khôn Sơn chỉ tương đương với một đứa trẻ mới biết đi mà thôi.
Chênh lệch quá xa!
Ánh mắt Quyền Khôn Sơn đảo qua mặt Thiệu Quyên và Mạc Phàm, phát hiện hai người này không có kinh ngạc, đầu tiên hắn thoáng có chút ngoài ý muốn, sau đó cười lạnh hai tiếng:

"Đúng là người ngu không biết sợ, ha ha."
Sau khi chế nhạo, Quyền Khôn Sơn đột nhiên vung quyền, hướng mặt Mạc Phàm đấm tới!
Trong mắt người thường, sẽ cảm thấy một quyền này cực kỳ nhanh và mạnh.

Một quyền đi xuống, không chết thì cũng tàn phế.

Quyền Khôn Sơn cũng tự nghĩ như vậy.
Lúc hắn vung quyền, dường như ta đã nhìn thấy hình ảnh Mạc Phàm sẽ bị đánh chết, khóe miệng nổi lên một nụ cười.
Nhưng mà, còn chưa tới một giây, ý cười của Quyền Khôn Sơn đã hoàn toàn đóng băng!
Bởi vì, một kích toàn lực của hản lại bị Mạc Phàm hời hợt bắt được!
"Cái này...!Làm sao có thể?" Trong mắt Quyền Khôn Sơn tràn đầy khiếp sợi
Hắn cố gắng rút năm đấm ra, nhưng dù thế nào cũng không thể làm được!
Lòng bàn tay của Mạc Phàm giống như kẹp sắt! Quyền Khôn Sơn hoàn toàn không thể thoát ra!
“Trùng hợp vậy, ta cũng là một võ giả nha!” Mạc Phàm nhẹ nhàng nói..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi