BỐ BỈM SỮA LÀ SĨ QUAN THÀNH PHỐ

Chương 313

Vừa bắt máy, ông Hai đã nghe đầu bên kia điện thoại vang lên một giọng nói kích động.

“Nói!”.

Thuộc hạ vội vàng trả lời: “Vừa rồi tôi nhìn thấy rõ ràng, vợ của Tần Cao Văn đã bị trúng độc, hơn nữa hôn mê bất tỉnh rồi”.

Ông Hai rất kích động, mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của ông ta.

“Được, tôi hiểu rồi”.

Bây giờ, tất cả kế hoạch đều đã đi vào quỹ đạo, đã đến lúc ông Hai ra mặt, đích thân trừ khử Tần Cao Văn.

Giờ đây, ở thành phố Minh Châu chỉ có thể có một bá chủ, chính là ông ta.

Bất kể là ai hễ bôi nhọ thanh danh của ông ta, khiêu chiến địa vị của ông ta, kết cục sẽ chỉ có một, đó là cái chết.

Ngày hôm sau, Tần Cao Văn đưa Vương Thuyền Quyên đến khám ở bệnh viện trung tâm thành phố, nhưng kết quả nhận được vẫn không khác gì. Các dấu hiệu trên cơ thể Vương Thuyền Quyên đều vô cùng bình thường, không xuất hiện bất cứ triệu chứng bệnh nào.

Khi đó, Tần Cao Văn một lúc bỏ ra một hai trăm triệu, nhưng các bác sĩ đều bày tỏ không làm gì được.

Mỗi ngày anh đều nóng ruột nóng gan, nhưng trước mặt Đóa Đóa vẫn phải giả vờ như Vương Thuyền Quyên không có việc gì.

Anh tuyệt đối không thể để con gái nhìn ra bất cứ manh mối nào, nếu không sẽ gây ảnh hưởng không tốt cho Đóa Đóa.

Tối hôm qua, Tần Cao Văn đưa Vương Thuyền Quyên về nhà, lau rửa cho cô, đặt cô lên giường.

Sau đó, anh đi xuống lầu thì phát hiện một bóng người quen thuộc ngồi trên ghế sofa, trên người anh lập tức tỏa ra sát khí.

Ông Hai.

Trong tay ông Hai cầm ly rượu vang, trên gương mặt đầy nếp nhăn hiện ra nụ cười.

“Cậu Tần, tôi chưa được sự cho phép của cậu mà tự tiện vào nhà cậu, chắc cậu không phiền chứ?”.

Tần Cao Văn từ trên lầu đi xuống, nói với ông Hai: “Ông Hai đi đường xa đến đây, sao tôi lại không hoan nghênh được chứ?”.

“Có lẽ bây giờ cậu rất hận tôi đúng không?”.

Tần Cao Văn hiếu kỳ hỏi: “Không biết vì sao ông Hai lại nói vậy?”.

Ông Hai đáp: “Tôi nghe nói gần đây vợ của cậu Tần đổ bệnh, vả lại dù có đi bệnh viện nào cũng không tìm ra bệnh, không biết tin tức này là thật hay giả?”.

“Không cần ông Hai phải lo lắng”.

Ông Hai bình thản nói: “Các bác sĩ khác không biết là bệnh gì, nhưng tôi lại biết. Lẽ nào cậu Tần không muốn nghe sao?”.

Tần Cao Văn nheo mắt lại, sát khí mãnh liệt trong mắt toát ra bên ngoài.

Nhiệt độ không khí bỗng chốc đóng băng, nhưng ông Hai vẫn không để tâm.

“Mọi chuyện đều là do ông làm sao?”.

Ông Hai cười nói: “Quả nhiên cậu Tần là người thông minh. Không sai, vợ cậu không phải bị bệnh, mà là đã trúng độc. Tôi đã cho thuộc hạ bỏ một loại độc kỳ lạ vào trong nước mà cô ta uống”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi