BỐ BỈM SỮA LÀ SĨ QUAN THÀNH PHỐ

Chương 364.

Tần Cao Văn cảm thấy hơi buồn cười. Nói chuyện tiền bạc trước mặt anh sao? Đùa gì thế?

Tần Cao Văn trả lời: “Ông cảm thấy tôi thiếu chút tiền đó sao?”.

Mã Đằng Vân lắp bắp: “Rốt cuộc cậu muốn làm gì? Tôi và cậu không thù không oán…”.

Bộp!

Tần Cao Văn không muốn dài dòng với ông ta, dùng tay bóp cổ Mã Đằng Vân.

Cánh tay của anh giống như sắt thép bóp chặt cổ Mã Đằng Vân. Ông ta dùng hết sức lực phản kháng, muốn thoát khỏi sự ràng buộc của anh. Nhưng thực lực giữa hai người khác nhau quá lớn, dù ông ta có giãy giụa thế nào, cuối cùng vẫn chỉ phí công vô ích, ông ta ho khan dữ dội.

“Buông… buông tôi ra!”, Mã Đằng Vân lắp bắp.

“Buông ông ra?”, Tần Cao Văn cảm thấy hơi buồn cười.

“Đến tận lúc này mà vẫn muốn bàn điều kiện trước mặt tôi? Ông là cái thá gì!”.

Rầm!

Tần Cao Văn ném mạnh Mã Đằng Vân ra xa.

Rầm!

Cơ thể ông ta đập mạnh ra bức tường đằng sau và phun ra một ngụm máu tươi.

Mã Đằng Vân đã chết.

Tiểu Điệp nhìn rõ mồn một những gì vừa xảy ra. Từ đầu tới cuối cô đều không để lộ biểu cảm gì, khuôn mặt với ngũ quan xinh đẹp chỉ thể hiện sự lạnh lùng.

Tần Cao Văn đi tới trước mặt Tiểu Điệp, dịu dàng nói: “Tiểu Điệp, anh đã báo thù cho bố mẹ của em rồi”.

Tiểu Điệp nói: “Cảm ơn anh”.

“Đồ ngốc này, có gì mà phải cảm ơn chứ”.

Tần Cao Văn nói tiếp: “Lúc đó, ngoài nhà họ Mã ra còn người nào ra tay với gia đinh em không?”

Dù là ai đi chăng nữa, chỉ cần làm hại Tiểu Điệp thì Tần Cao Văn đều không bỏ qua.

Tiểu Điệp lắc đầu nói: “Hết rồi”.

Thành phố Minh Châu.

Gần đây Vương Thuyền Quyên không tăng ca, mỗi ngày đều đón con gái rất đúng giờ.

Từ sau khi Tần Cao Văn trở về, tình cảm giữa Vương Thuyền Quyên và Đóa Đóa lạnh nhạt đi đôi chút.

Đóa Đóa rất thích dính lấy Tần Cao Văn.

Giai đoạn này Tần Cao Văn không có nhà, ngày nào Đóa Đóa cũng phụng phịu không vui.

“Mẹ ơi, khi nào bố mới về ạ?”

Đóa Đóa ngồi trên ghế, hỏi Vương Thuyền Quyên với vẻ ngây thơ.

Vương Thuyền Quyên nói với vẻ điềm nhiên: “Mẹ cũng không biết, có lẽ tầm hai ngày nữa”.

Đóa Đóa cảm thấy không vui: “Bố không có nhà, mỗi ngày đều thật vô vị”.

“Không phải vẫn còn mẹ sao?”

Đóa Đóa không nói gì.

Nhưng biểu cảm trên khuôn mặt cô bé thì đã quá rõ ràng. Cô bé chỉ quan tâm tới bố mà thôi.

Két.

Vương Thuyền Quyên phanh gấp bởi phía trước có một chiếc xe Rolls – Royce đột ngột đỗ ngang.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi