BỐ BỈM SỮA LÀ SĨ QUAN THÀNH PHỐ

Chương 500

Bất luận thế nào Vương Chấn Hoa cũng không ngờ bố lại đánh mình. Anh ta lắp bắp nói:“Bố, bố đừng quên bố là bố của con bé”.

“Bảo quỳ thì quỳ đi, không nghe thấy sao?”

Chủ tịch Vương siết chặt nắm đấm và nghiến răng.

Dù không cam tâm nhưng Vương Chấn Hoa sao dám làm trái yêu cầu của bố mình. Anh ta nhẫn nhịn và quỳ xuống trước mặt Vương Thuyền Quyên.

“Cảm ơn em gái”.

Mấy chữ này anh ta phải cắn răng mới nói ra được. Vương Thuyền Quyên không nói gì, chỉ cầm tay Tần Cao Văn quay người rời đi.

Tiểu Điệp đã nhận được thông tin Tần Cao Văn bị đánh bom chết. Điều này khiến cô gái vô cùng hối hận.

Nước mắt rơi như mưa trên khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Điệp, cô đổ ập người xuống ghế sô pha và khóc nức nở.

Từ đầu tới cuối Tiểu Điệp không hề muốn làm hại Tần Cao Văn. Tiểu Điệp chỉ muốn trừ khử Vương Thuyền Quyên mà không ngờ sự việc lại thành ra như thế này.

Tiểu Điệp không thể hiểu nổi rốt cuộc Vương Thuyền Quyên có điểm gì tốt mà tại sao Tần Cao Văn lại tin cô, vì cứu cô mà không hề tiếc hi sinh mạng sống của mình.

Lẽ nào người phụ nữ đó thật sự quan trọng tới vậy với anh sao?

Cạch!

Cánh cửa phòng mở ra.

Một bóng hình quen thuộc xuất hiện trước cửa. Tiểu Điệp vội ngầng đầu và dụi mắt. Đôi mắt xinh đẹp của cô gái hiện lên sự kinh ngạc và vui mừng.

Người đứng trước mặt chính là Tần Cao Văn Anh ấy vẫn chưa chết.

Tiểu Điệp nhìn thấy vậy vội đứng bật dậy, chạy về phía Tần Cao Văn và ôm chặt lấy anh.

Thế nhưng anh nhanh chóng né qua một bên khiến Tiểu Điệp ôm hụt. Anh nhìn cô gái bằng ánh mắt lạnh lùng. Tiểu Điệp liếc nhìn Vương Thuyền Quyên đứng ngay ngoài cửa.

“Anh Tần, cuối cùng anh cũng quay trở lại rồi”

Tiểu Điệp vừa khóc vừa nói. Lúc này Tần Cao Văn trông vô cùng lạnh lùng. Anh chỉ thản nhiên gật đầu.

“Anh Tần, trước đó là do em không tốt. Em bị người khác lợi dụng. Anh yên tâm, sau này em nhất định sẽ thay đổi”.

Tiểu Điệp đi tới trước mặt Tần Cao Văn, kéo ống tay áo của anh, không ngừng cầu khẩn: “Anh yên tâm, sau này em sẽ không tin lời nói dối của người khác nữa. Em nhất định sẽ coi chị Thuyền Quyên như chị gái của mình”.

Tần Cao Văn vẫn không hề đả động gì. Anh chỉ cảm thấy bi thương.

Lúc trước Vương Thuyền Quyên giúp đỡ Tiểu Điệp nhiều như vậy, coi đối phương như em gái mình, vậy mà tại sao một lời nói của người khác lại khiến niềm tin giữa hai người bị rạn nứt như vậy chứ?

Lẽ nào chút phán đoán cơ bản như vậy mà Tiểu Điệp cũng không nhận ra sao?

“Anh đối xử với em thế nào?”

Tần Cao Văn nhìn Tiểu Điệp và thản nhiên nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi