BỔN TỌA THẤY TRÊN TRỜI CÓ CON CHIM SẮT Σ( ゜- ゜)

Sau đó một tuần, gia tộc Uroln liền đưa tin Cloris mất tích. Tin tức này khiến cho nhiều người chĩa con mắt nghi ngờ vào Andrea. Thế nhưng không có bằng chứng, ai cũng không làm gì được cô. 


Andrea sau đó đã nói chuyện Cloris mang thai cho Derlor, hai người cũng âm thầm thảo luận xong phương án. Hiện tại, Derlor đã hoàn toàn tin tưởng Andrea là thật tâm thích mình, anh cũng bắt đầu cẩn thận đặt tình cảm chân thành của mình vào tay cô. Hai người có thể nói là cặp đôi hạnh phúc, ngày ngày tung cẩu lương cho đám người trong quân bộ. 


Không giống như Andrea đang sống trong cuộc sống mỹ mãn, Đoạ Thiên hiện tại đang đối mặt với kỳ thi dành cho Minh văn sư. Chỉ cần đỗ kì thi này, hắn có thể làm bài kiểm tra sau đó chuyển sang ban cơ giáp. 


Với khả năng của mình, hiện tại, Đoạ Thiên đã hoàn toàn thành thạo cách gõ bàn phím, cũng đã học ngôn ngữ ở nơi này khá ổn. Không phải bởi vì khả năng tiếp thu kiến thức của hắn nhanh, mà vì hắn có cách khác để học. 


Sau khi hoàn thành bài thi lý thuyết, kế tới là phần thực hành. 


Mọi người được phân vào phòng thi khá rộng, mỗi người đứng ở một vị trí, trước mặt đặt bốn thẻ minh văn và một cây bút vẽ minh văn. Yêu cầu đó là vẽ được một minh văn cấp 3 trở lên, với hiệu quả từ 55% trở lên. 


Đoạ Thiên chưa bao giờ hiểu được bằng cách nào mà người ta lại đo được độ hiệu quả của một minh văn, và độ hiệu quả đó là lấy minh văn của ai làm chuẩn mực, hay là đó chỉ là một mốc năng lượng giả thuyết. Trong cảm nhận của hắn, một minh văn cấp 3, nếu được vẽ trên một thẻ minh văn cao cấp hoặc trên một cơ giáp cực phẩm, vậy thì hắn nhất định có thể đẩy cấp độ của minh văn lên cấp 9, thậm chí cấp 10. 


Đương nhiên, đó còn là tuỳ vào loại minh văn. Có những loại minh văn được xếp vào cấp 3 là có lý do. Thứ nhất, bởi vì dù là minh văn sư giỏi nhất cũng không thể khiến cho hiệu quả của minh văn sánh bằng với minh văn cấp 4. Thứ hai, bởi vì dù minh văn đó có tốt thế nào, vẫn có minh văn cấp 4 đạt được hiệu quả tốt hơn. 


Vì yêu cầu duy nhất để được chuyển ban đó chính là hoàn thành bài thi cuối kì, Đoạ Thiên cũng không có lý do gì để nghiêm túc. Trong thời gian ở ban minh văn, hắn đã học được những gì hắn cần về minh văn rồi. Hoàn thành chương trình bốn năm trong vòng một năm, cũng không có gì bất khả thi khi hắn có tiền mua sách, có thời gian lên mạng và có Ivan cung cấp tài liệu nghiên cứu. 


Thời gian này, Đoạ Thiên quả thực vô cùng ấn tượng với thành tựu nghiên cứu của nhân loại. Họ dùng những cách mà hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới để thử hiệu quả của minh văn, của từng nét bút, của cách mà tinh thần lực được đưa vào minh văn, sau đó ảnh hưởng tới thế giới bên ngoài. 


Thời gian của bài thi thực hành là hai tiếng. Hai tiếng cho bốn minh văn cấp 3, cũng không phải là hoàn toàn không có thể, nhưng là rất khó. Đây là cách mà học viện Hoàng gia đào thải, hoặc ít nhất là không cho những người không đủ khả năng lên lớp. Mặt ai nấy đều căng thẳng, mọi người đều dồn toàn bộ sự tập trung của mình vào nét bút. 


Đương nhiên là trừ một người. 


Đoạ Thiên liếc nhìn Lucas đang thản nhiên đứng trong góc phòng, mỉm cười đưa từng nét bút trên tấm thẻ minh văn. 


Kẻ mà ngay cả Hoàng tộc Colloral cũng không tìm được hồ sơ. Cậu ta giống như xuất hiện từ hư không với thứ hồ sơ rõ ràng là giả. Không rõ mục đích, không rõ thực lực, không rõ nguồn gốc. Kẻ này giống như một quả bom nổ chậm không rõ thời gian kích nổ. 


Đoạ Thiên mặc dù đã từng suy nghĩ tới việc dùng Huyết Liên khế để sở hữu cậu ta, thế nhưng Huyết Liên khế hắn đã dùng hết. Hơn nữa... Đoạ Thiên có cảm giác, nếu hắn biến Lucas thành nô lệ của mình, vậy thì... trò vui ở phía trước sẽ không còn nữa. 


Không hiểu cái cảm giác đó từ đâu mà ra, chỉ là... nó giống như một thứ linh cảm. 


Đã từ lâu lắm rồi hắn không cảm thấy như vậy. Đoạ Thiên nhếch môi. 


Nơi này đối với hắn giống như một chuyến phiêu lưu, mỗi một bước đi đều khiến cho hắn háo hức. Mỗi một ngày trôi qua, hắn đều tự hỏi thứ gì sẽ xảy ra, thứ gì sẽ khiêu chiến hiểu biết cùng khả năng của hắn. 


Là một kẻ đã sống cả vạn năm, Đoạ Thiên không ngờ vẫn có một ngày hắn có cảm nhận này. 


- Trò Impera, nếu đã hoàn thành bài thi, trò có thể ra ngoài. 


Giáo viên coi thi là giáo viên dạy Thực hành của bọn họ, là một Omega trung niên. Ông vốn không định nói gì vì Đoạ Thiên là người được Vĩnh trưởng lão để mắt, thế nhưng mà nếu hắn có thể hoàn thành xong toàn bộ trong vòng hai mươi phút, vậy thì một tiếng bốn mươi phút còn lại dùng để làm gì, đứng chơi à? Là một giáo viên, ông cũng có kiêu ngạo của mình. Cái tốc độ của Đoạ Thiên là thứ ngay cả ông cũng không làm được, nên việc hắn làm xong bài thi rồi đứng đó cười cực kì phiền. 


Vị giáo viên kia đặt máy đo cầm tay lên bốn tấm thẻ minh văn, toàn bộ đều hiện 99,9%, cau mày tích bốn cái vào giấy dự thi, sau đó đuổi Đoạ Thiên ra. 


Sau khi Đoạ Thiên rời đi, Lucas cũng giơ tay muốn nộp bài. Bốn tấm thẻ minh văn, cả bốn tấm đều đạt 90%. 


Rời khỏi phòng thi, Đoạ Thiên liền không có gì để làm, thế nên hắn lượn tới sân đấu cơ giáp. Lúc này, ban cơ giáp hẳn là đang học thực hành. 


Khi ban cơ giáp học thực hành, đứng xem ngoài người của ban cơ giáp còn có người của ban chế tạo cơ giáp và ban Minh văn sư. Ngày hôm nay, học sinh của lớp Minh văn danh dự đang thi, thế nên chỉ có học sinh của lớp Minh văn thường. Khi Đoạ Thiên xuất hiện ở đây, vừa vặn đang nghỉ giải lao, thế nên tiếng thảo luận bắt đầu nổi lên.


- Kia, phải là Cael Impera không? Không phải hôm nay ban Minh văn danh dự đang thi sao?


- Ừ, thi thực hành. Mới trôi qua ba mươi phút mà. 


- Hắn làm xong rồi?


- Nghe nói là giỏi, nhưng thực sự giỏi như vậy sao? Hay là bị đuổi ra?


- Đậu má, nhìn gần mới thấy, đẹp trai vãi.- Một nữ Omega nào đó vừa trầm trồ vừa mắng. Không hiểu là thèm muốn hay là ghen tỵ. 


- Hẳn là dùng sắc đẹp quyến rũ thượng tướng Impera rồi. 


- Đừng nói là sắc đẹp, ngay cả thực lực hắn cũng có. 


- Một Omega mà thôi, cũng lắm là tinh thần lực cao. 


- Nhưng sao hắn lại muốn chuyển từ ban Minh văn danh dự sang ban Chế tạo cơ giáp nhỉ?


Đoạ Thiên nghe thấy tất cả, nhưng hắn chú ý tới câu hỏi cuối nhất. Đương nhiên, người kia không phải là đứng trên cương vị của hắn để hỏi, mà là trên cương vị của người bình thường. Ba chức nghiệp thường thấy của xã hội này được định ra cực kì rõ ràng, đó là Chiến sĩ cơ giáp, Cơ giáo sư và Minh văn sư. Vì ba nước lớn đang trong thời kì căng thẳng, chiến tranh cỡ vừa và nhỏ xảy ra liên miên, giữa cả người với người và người với trùng tộc, cho nên ba chức nghiệp đó là thường thấy nhất. 


Đối với Chiến sĩ cơ giáp, thường thấy nhất chính là Alpha, sau đó là Beta. Đối với Alpha, điều kiện tiên quyết là thể lực tốt, thứ hai chính là tinh thần lực tốt. Alpha được sinh ra với ưu thế tuyệt đối, thế nên điểm bắt đầu cực cao, cũng chiếm hầu hết vị trí cấp cao trong quân đội. Đối với Beta, chỉ cần một hoặc hai thứ đạt điều kiện, có thể trở thành Chiến sĩ cơ giáp cấp thấp. Thể lực và tinh thần lực càng cao, lập được công hoặc biểu hiện tốt thì sẽ được thăng tiến. 


Đối với Minh văn sư, chỉ có Omega mới có thể đáp ứng yêu cầu, đó là tinh thần lực tốt. Omega vốn sinh ra với thể lực không tốt. Và vì bọn họ ưu tiên rèn luyện tinh thần lực, thế nên thời gian rèn luyện thể lực cũng không có. Hơn nữa tinh thần lực càng cao thì khả năng gia tăng thể lực càng kém. Đó cũng là lý do vì sao mà Alpha luyện tập thể lực trước, sau đó mới luyện tinh thần lực, và chương trình tập luyện của bọn họ luôn đảm bảo tốc độ thăng tiến của tinh thần lực chậm hơn thể lực. 


Thêm vào đó, Omega sẽ trải qua kì phát tình. Dù dùng thuốc ức chế hay không cũng sẽ ảnh hưởng tới việc tập thể lực. Thêm một lý do nữa, đó chính là nếu bọn họ tập thể lực quá nhiều, có quá nhiều cơ bắp, thân hình trở nên cường tráng, vậy thì họ lại không đáp ứng được chuẩn mực "đẹp" dành cho Omega, sẽ bị người khác nói nọ kia. Đối với chuyện này, Đoạ Thiên cũng hiểu được một phần. Thời của hắn, một bộ phận cũng bị đối xử như vậy. Nữ nhân. 


Quá mạnh thì bị người khác chỉ trỏ sau lưng, không thể có bạn lữ. Quá yếu thì bị người ta chà đạp. Phải tuân theo đủ loại quy tắc, trói buộc. Thời nào cũng thế cả. 


Còn về phần cơ giáp sư, đó là chức nghiệp dành cho những người không thuộc cả hai nhóm trên. Omega hoặc Beta Ccó tinh thần lực và thể lực đều ở mức vừa phải, không thể trở thành chiến sĩ hay một minh văn sư giỏi, đều sẽ vào ban này. 


Đối với Beta thì không khắt khe như vậy, bởi vì bọn họ dễ cải thiện thể lực. Tinh thần lực cũng chỉ cần vừa đủ để điều khiển máy móc. Còn với Omega, bọn họ phải có cả thể lực, điều đó có nghĩa là họ phải luyện tập thể lực tới một mức nào đó. 


Đại khái chính là, mặc dù Cơ giáp sư cũng là một nghề nghiệp được coi trọng, nhưng không thể phủ nhận rằng, những người vào đó, ban đầu chỉ là những người không có thiên phú ở hai chức nghiệp kia. Mặc dù khi một Cơ giáp sư thành danh, cũng chẳng ai nhớ tới chuyện đó nữa. 


Đó là lý do mà có người thắc mắc vì sao một người đã vào được ban Minh văn Danh dự như Đoạ Thiên mà lại muốn đổi ban. 


- Không biết nữa.- Có người trả lời.- Nhưng nếu hắn đã giỏi Minh văn như thế, vậy thì cuộc thi Minh văn liên trường sắp tới hắn có tham gia không nhỉ?


- Ai biết, hắn đổi ban mà. 


Đoạ Thiên động mày. Thi Minh văn liên trường? Có trò này à? Có thưởng không? Lát nữa về phải xem một phát mới được. 


 Kết thúc giờ nghỉ, hai người trong ban Cơ giáp đi ra, chuẩn bị giao chiến. Học sinh của ban Cơ giáp sư đứng trên cao, nhìn bảng thông số cơ giáp được chiếu trên màn hình lớn. Ban Minh văn ngồi đối diện với màn hình quay cận cảnh và bảng đăng kí Minh văn. 


Mỗi chiến sĩ cơ giáp trước khi đấu tay đôi thế này đều phải đăng kí những Minh văn mình chọn trên cơ giáp. Cơ giáp là của mình, nhưng Minh văn thì được cung cấp. Số lượng có hạn, thế nên người chọn phải chọn một cách khôn khéo. 


Hai cơ giáp đi ra là cơ giáp loại Mãnh Hổ và Hắc Báo, đều là hai dòng cơ giáp cận chiến. Mỗi con cao chừng mười lăm mét, đứng gần liền có cảm giác mình có thể bị dẫm bẹp bất kì lúc nào. Người lái cơ giáp Mãnh Hổ chọn ba minh văn là minh văn hệ phong, hệ hoả và hệ thổ. Người lái cơ giáp Hắc Báo chọn minh văn hệ thuỷ, hệ lôi và hệ mộc. Vừa vặn khắc nhau. 


Đài đấu cơ giáp hình vuông, đại khái rộng tầm hai trăm năm mươi mét vuông, tuỳ ý để cơ giáp phát huy. Bên ngoài đài đấu là một vòng tròn bảo hộ làm bằng công nghệ nano hiện đại nhất, tránh để trận đấu bên trong ảnh hưởng tới bên ngoài. 


Đoạ Thiên đứng ở hàng ghế thứ mười, đại khái là ngang tầm với khoang điều khiển cơ giáp. 


Chuông khai cuộc trận đấu bắt đầu, hai cơ giáp kia đã nhào vào nhau. Ban đầu, đại khái là đọ thân thủ, sau đó dùng vũ khí lạnh. Độ linh hoạt của cơ giáp tuỳ thuộc vào người điều khiển, mà người điều khiển những cơ giáp này là học sinh, chưa được luyện tập quá nhiều, cũng chưa được học nhiều chiêu thức, cho nên cũng không quá mãn nhãn. 


Đối với những người khác, tốc độ ra đòn 1 đòn trên giây với tốc độ 30km/h đại khái đã là học sinh giỏi, thế nhưng đối với Đoạ Thiên, đấm kiểu vậy thì hắn nhất định sẽ cho con cơ giáp kia về chầu trời trước khi cái nắm đấm 30km/h kia đập được vào cơ giáp của hắn.


Đều là những đòn cơ bản kém linh hoạt. Đấm thường, gạt chân, móc hàm, tấn công vào mạn sườn. 


Sau khi so khoảng mười chiêu, bọn họ bắt đầu đọ vũ khí lạnh. Tiếng những thanh dao găm dài bốn mét va vào nhau bị màn lọc âm thanh cản lại. Tiếng mà người bên ngoài nghe được chỉ ở mức độ rất bình thường, sẽ không gây thủng màng nhĩ hoặc ảnh hưởng tới thính lực. Tia lửa bắn ra tung toé, rơi xuống sàn liền vỡ tan. 


Thêm mười phút vờn nhau khắp sàn đấu, bọn họ liền rút vũ khí nóng ra. Súng laze, súng năng lượng tầm gần. Những màn này Đoạ Thiên đã thấy nhiều, sớm không còn ngạc nhiên nữa. 


Có vẻ như hai người lái cơ giáp có thực lực ngang tầm nhau, bắt đầu chuyển sang dùng Minh văn. Đây mới là phần mà mọi người mong chờ nhất. 


Cơ giáp hệ Mãnh Hổ mở đầu bằng cách triển khai minh văn hệ hoả cấp 2. Năng lượng mà minh văn này phát ra lớn, thế nhưng chỉ ở cấp 2 nên thời gian có giới hạn. Cơ giáp hệ Hắc Báo lập tức sử dụng minh văn hệ lôi. Hai nguyên tố giao nhau trong không khí, tạo ra một cảnh tượng vô cùng bắt mắt. Nhiệt độ không truyền được qua màn chắn năng lượng, thế nhưng người bên ngoài vẫn cảm thấy nóng. 


Cơ giáp hệ Mãnh hổ phóng lửa được một phút thì đổi sang hệ Phong gia tốc, lập tức bật sang một bên, lao về phía cơ giáp Hắc Báo. Cơ giáp Hắc Báo rõ ràng là không phản ứng kịp, phản ứng chậm một giây, lúc này, cơ giáp Mãnh Hổ đã ở sau lưng, dùng Minh văn hệ thổ tạo một đống đá bao xung quanh cánh tay cơ giáp, sau đó đấm thẳng vào phía sau khoang điều khiển. 


Trong một thoáng, cơ giáp Hắc Báo chỉ vừa vặn tạo ra một tường chắn bằng thân và cành cây mọc ra từ thẻ Minh văn hệ Mộc. Cú đấm mang theo hệ thổ kia vẫn giáng xuống, đánh bay cơ giáp Hắc Báo. Những tưởng cơ giáp sẽ phải bay xa ít nhất bảy mét, thế nhưng không. Đám cành cây đang bao lấy Hắc Báo đột nhiên cắm vào nắm đấm bằng đá của Mãnh Hổ, ổn định thân thể của mình. 


Thẻ minh văn hệ Mộc rơi khỏi cơ giáp. Hắc Báo tận dụng khoảnh khắc Mãnh Hổ đang cố gắng ném đống cây kia ra, kích hoạt minh văn hệ Thuỷ. Một xoáy nước từ phía thẻ minh văn trào ra, phóng về phía Mãnh Hổ. Mãnh Hổ lập tức dùng hệ Hoả khắc chế, nhưng chỉ được một phút, minh văn hệ Hoả liền rơi khỏi cơ giáp. Chỉ một giây như vậy, xoáy nước kia đã đập thẳn vào cơ giáp, đẩy Mãnh Hổ ra sát mép sân. 


"Cạch"


Minh văn hệ Thuỷ đã cạn năng lượng. Lúc này Hắc Báo lao tới, kích hoạt minh văn hệ Lôi. Nước dẫn điện, đây là kiến thức cơ bản. Mãnh Hổ dùng minh văn hệ phong, làm ra một động tác khiến mọi người không dám tin vào mắt mình. Chỉ thấy cơ giáp nặng 90 tấn, đột nhiên bay lên khỏi mặt đất mà không dùng tới động cơ đẩy. 


Về lý, việc này khả thi. Nhưng mà làm vậy cực kì tốn năng lượng, và Minh văn hệ phong cấp 3 không làm được điều này. 


Mà quả đúng là vậy thật. Hai giây sau, Mãnh Hổ rơi thẳng xuống. Nhưng rơi nơi nào không rơi, cái cơ giáp 90 tấn kia lại chọn ngay đầu Hắc Báo mà rơi. 


"Ầm!!!!" 


Đại khái chính là hai cái cơ giáp đè lên nhau tới biến dạng. 


- Mẹ nó cơ giáp tôi mới sửa xong. Lôi Cẩm. Khốn nạn!- Tiếng một nam sinh từ trong cơ giáp Hắc Báo vang lên, vọng khắp khu vực thi đấu. 


Lôi Cẩm từ trong cơ giáp Mãnh Hổ bước ra, cười cười, sau đó đi thẳng. 


- Mẹ nó cô đứng lại cho tôi. Ngày hôm nay tôi mà không đánh cô thì tôi mang họ cô luôn. Đứng lại!


Một nam Alpha cao lớn chui từ trong cơ giáp ra, đuổi theo. 


- Lại thế rồi, hai cái người này. 


- Chị Lôi Cẩm... vừa rồi cố tình sao?


- Chứ sao nữa?


Lôi Cẩm, đội trưởng đội trị an học viện Hoàng gia, sinh viên ban Chiến sĩ cơ giáp danh dự năm 4. Beta. Cô là thành viên của Lôi gia, cũng là một trong những người xuất sắc nhất, mặc dù cô là một Beta. 


Còn người vừa đấu với cô là một Alpha cùng khoa với cô, cùng tuổi, được một nửa số sinh viên đồn là địch thủ không đội trời chung với Lôi Cẩm, nửa còn lại đồn hai người bí mật hẹn hò hoặc là yêu nhau lắm cắn nhau đau. 


Đại khái thì cái nào cũng có vẻ giống. 


Đoạ Thiên hóng chuyện chán rồi, bên Minh văn Danh dự cũng thi thực hành xong. Đoạ Thiên lúc này mới thong thả trở về nhà. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi