BỔN TỌA THẤY TRÊN TRỜI CÓ CON CHIM SẮT Σ( ゜- ゜)

Đoạ Thiên đương nhiên hiểu được rủi ro của việc tiết lộ thực lực cho những người này, thế nhưng hắn cũng không phải rất để ý. Hiện tại hắn có thể ước lượng được sức mạnh của mình. Dù là Caesar, hiện tại cũng chưa chắc đã có thể đánh lại hắn. Đó chính là lý do mà hắn tự tin tới vậy. 


Đây là lần đầu tiên Đoạ Thiên tham gia một cuộc thi ở thế giới này. Theo như những gì hắn biết, số người tham dự và chứng kiến không phải là con số nhỏ, điều này đồng nghĩa với việc nếu hắn thua, nhất định sẽ có người chất vấn hắn về việc hắn trở thành hôn phu của Caesar, hoặc thậm chí là hắn sẽ bị mắng chửi kịch liệt. 


Trước kia, ở thế giới cũ, khi chưa trở thành "Đoạ Thiên tôn giả", hắn đã một lần trải qua cảm giác này. Giây trước, ngươi vẫn còn là Đại sư huynh mà người người ngưỡng mộ, sư phụ yêu mến, Tông chủ quan tâm. Giây sau, ngươi liền trở thành một kẻ thua cuộc bị người nhạo báng, bị sư phụ ruồng bỏ, bị mỉa mai ở sau lưng. 


Đó là cảm giác mà trên đời này không có ai hiểu rõ hơn hắn. 


Chưa kể, thời đại này, khi tất cả mọi người đều có thể biết được chuyện ở cách xa họ cả một hành tinh, việc công khai thua cuộc hẳn là không phải thứ gì đó dễ chịu. 


Nếu là học sinh bình thường, thua một trận cũng không sao, đó là vì đối phương mạnh hơn. 


Nhưng nếu là một người có thân phận đặc biệt thua, vậy thì hàng triệu ánh mắt sẽ dồn vào người đó. Chưa kể, đó còn là hôn phu của vị thượng tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Liên minh. 


Để thắng, hắn nhất định phải dùng... ừm... một phần thực lực.


- Được rồi. Cứ cho là cậu có thể lái được cơ giáp đi.- Vũ Ngạn nói.- Vậy khả năng vẽ minh văn của cậu thế nào? Cậu nên nhớ cậu đăng kí tham gia với tư cách một minh văn sư. 


- Cậu cần minh văn cấp mấy?- Đoạ Thiên nhướn mày. 


- Trong cuộc thi, sử dụng minh văn cấp mấy đều là tuỳ vào thực lực của minh văn sư.- Angelina lên tiếng.- Thế cho nên, các minh văn sư cấp cao hơn sẽ tập trung vẽ minh văn cho chủ lực, những người cấp thấp hơn sẽ vẽ minh văn cho người hỗ trợ. Nếu trong đội có bắn tỉa, vậy thì phải có một minh văn sư đi cùng để tiết kiệm thời gian. 


- Vậy sao...


- Cậu chưa đọc luật à?- Angelina hỏi. 


- Chưa đọc.- Đoạ Thiên hồn nhiên lắc đầu. 


Angelina thở dài một hơi, sau đó nhanh gọn giải thích. 


Cuộc thi lần này sẽ diễn ra trong khu vực mô phỏng trên tinh võng, mọi chỉ số đều giống 100% chỉ số ngoài thế giới thực. Điều này tức là mọi cơn đau sẽ đạt mức 100%, khi dính sát thương chí mạng sẽ bị truyền thống ra ngoài. Hình thức chơi đương nhiên là tổ đội, địa hình ngẫu nhiên. 


Toàn bộ thành viên phải di chuyển để tránh truy sát từ phía đội bạn, kể cả minh văn sư và cơ giáp sư. 


Thời gian thi đấu tổng cộng là 5 tiếng, trong đó 4 tiếng là chiến đấu, 1 tiếng là thời gian ngừng chiến để bổ sung minh văn và sửa chữa cơ giáp nếu cần. 


Phần thi này đặc biệt ở chỗ, ngay cả Minh văn sư có sức chiến đấu thấp và cơ giáp sư cũng cần phải né tránh công kích. Đây là điểm khiến cho việc lựa chọn số lượng Minh văn sư cũng cần được cân nhắc kĩ càng. 


Trong một cuộc truy sát, Minh văn sư được nhiên sẽ bị nhắm vào trước tiên, sau đó là cơ giáp sư. Nhưng cơ giáp sư thì có thể bảo vệ mình, Minh văn sư thì không có cửa đọ lại Alpha hoặc Beta. Đều này khiến cho các đội cần phải có chiến thuật bảo vệ Minh văn sư. Đội nào mang theo 5 minh văn sư, đại khái một chiến sĩ cơ giáp sẽ phải bảo vệ một minh văn sư, cực kì khó khăn. 


Giả sử như một đội có 1 Minh văn sư, sẽ là 5 bảo vệ 1. Một đội có 5 cơ giáp sư thì là 1 vs 1. Đội nào có nhiều cơ hội giết được Minh văn sư của đối phương hơn, khỏi cần nói cũng biết. Đó là lý do mà ban giám khảo không quy định số lượng Minh văn sư trong mỗi đội. Chọn bao nhiêu thì chọn, có bảo vệ được hay không mới là vấn đề. 


Hai tiếng đầu tiên là hai tiếng mà nhiều đội sẽ dành thời gian để truy sát Minh văn sư, sau đó mới bắt đầu truy sát thành viên. Không có Minh văn để bổ sung, vậy đại khái chính là thua cuộc. 


Nhưng mà Đoạ Thiên... 


- Ờm... Vậy nếu cậu lái được cơ giáp... có cần người bảo vệ không?- Juliet hỏi. 


- Không tới mức cần 5 người bảo vệ. Nhưng tôi cũng chưa quen với cơ giáp sử dụng minh văn, vũ khí cũng chưa hiểu rõ lắm.- Đoạ Thiên nói. 


Lúc này mọi người mới đồng loạt gật đầu. Nếu hắn nói hắn thực sự không cần bảo vệ, lúc này mới có vấn đề. Phải rồi nhỉ. Một Omega từ nhỏ tới lớn hoàn toàn không được cưng chiều, không tiếp xúc với cơ giáp thì thành thạo thế nào được. 


- Được. Vậy hiện tại luyện tập thử một chút. Nếu đấu ổn, vậy thì những ngày sau luyện tập riêng.- Juliet đứng dậy. 


Cô mở quang não lên, bấm nút yêu cầu gửi cho bên quản lý. Chỉ một phút sau, trên bàn xuất hiện mấy cái mũ giả lập. 


- Ở đây không có khoang giả lập, dùng tạm cái này đi. Độ đau đớn khoảng 50%, thích hợp luyện tập.- Juliet nói. 


Mọi người đeo mũ giả lập lên, đăng nhập lên tinh võng. Vì đây không phải là cuộc thi, thế nên ngoại hình của bọn họ vẫn là ngoại hình tự thiết lập. Khi nhìn thấy Đoạ Thiên, mọi người không nhịn được mà ngây ra hai giây. 


- Được rồi, cơ giáp. Mọi người đều có đúng không?- Lôi Cẩm hỏi. 


Mọi người đồng loạt gật đầu. 


Đoạ Thiên chọc chọc Angelina, mở giao diện túi của mình ra. Khi Angelina thấy hai cái cơ giáp hệ Phong Ảnh và Diệp Báo, khoé mắt cô liền giật giật. Cô kéo Juliet qua, chỉ chỉ vào màn hình trước mặt Đoạ Thiên. Juliet cũng giật giật khoé mắt. 


- Tổ tông của tôi ơi, Minh văn sư thì dùng cơ giáp hệ Tê giác hoặc là hệ Sí Trùng để hoặc là phòng thủ, hoặc là trốn cho nhanh. Cậu mua cơ giáp này để combat với đứa nào?


Kins Ashley nghe vậy liền ngó qua. Cậu cười cười đẩy kính của mình, sau đó dịu giọng nói. 


- Được rồi. Minh văn sư cũng có thể chiến đấu mà. Đừng giận. 


- Tôi không có giận.- Juliet cau mày. 


Kins Ashley mỉm cười, lại nhìn sang Đoạ Thiên. 


- Lần này cơ giáp của Juliet là để phòng thủ, của tôi là dùng để tấn công tầm ngắn. Tôi sẽ bảo vệ Juliet cùng với Sedric. Mọi người thấy vậy có ổn không?


- Tôi sẽ đi cùng Cael.- Angelina giơ tay. 


Ở đây ai cũng biết chuyện Angelina đã thề nguyện trung thành với Đoạ Thiên, không có ý kiến gì. Brad đương nhiên là đi theo Angelina, không cần phải nói nữa. Còn lại là Vũ Ngạn và Lôi Cẩm đi với nhau. 


- Vậy, mọi người nghĩ nên chọn ai làm chủ tướng?- Juliet nhíu mày, đột nhiên trong lòng có dự cảm. 


Gần như cùng một lúc, Lôi Cẩm, Angelina, Brad, Kins và Sedric đều chỉ về phía Đoạ Thiên. Vũ Ngạn đang khoanh tay đứng phía xa, làm vẻ mặt mọi thứ không liên quan tới ta. Juliet có cảm giác, Brad muốn chỉ Angelina, thế nhưng sau đó thấy cô chỉ mới thay đổi chủ ý. 


Cô thở dài. 


- Được được. Hi vọng là cậu đừng có chết đầu tiên. 


- Haha. Tôi không biết lái cơ giáp đâu nha.- Đoạ Thiên cười tới vô tâm vô phế. 


-...- Cả đội. 


***


Khu vực đấu tập số 17.


Đội của Đoạ Thiên lúc này đang đấu tập với một đội tên là Hoả Thần, với đội trưởng là Vũ Ngạn. Đương nhiên, bọn họ không thể lộ ngay từ đầu đội trưởng là Đoạ Thiên được, lỡ may sau này gặp trúng đội bạn thì mất tính bất ngờ. 


Đoạ Thiên nhìn thông tin hiện trên bản đồ trước mặt, điều khiển cơ giáp tới điểm được Lôi Cẩm chỉ định, sau đó đứng im tại chỗ. Bởi vì chưa thao tác thạo cơ giáp, hắn không cần phải lao vào vùng chiến làm gì. Angelina và Brad ở cách hắn khoảng bốn cây số về phía Nam, khi cần ứng cứu có thể lập tức xuất hiện. Với tốc độ của bọn họ, đại khái năm phút là tới nơi, Đoạ Thiên còn chưa nát tới độ không cầm cự được năm phút. 


Hơn nữa cái cơ giáp hiện tại mà hắn đang lái có bộ điều khiển bằng tinh thần lực. Dù hắn không điều khiển nổi bằng tay, cũng có thể vừa rung đùi vừa đánh tan cơ giáp của lũ nhãi con kia. Chưa kể, trước đó, hắn đã học vài khoá lái cơ giáp cấp tốc với Caesar, cũng đã biết được rất nhiều thao tác cơ giáp từ căn bản tới cao cấp. 


[Cael, có một cơ giáp hệ Hắc Ưng đang lao về phía cậu. Tốc độ 70m/s, dự kiến 2 phút nữa sẽ giáp mặt, sẵn sàng ứng chiến.]- Giọng của Sedric vang lên trong bộ đàm. 


Đoạ Thiên nhìn trên bản đồ, quả nhiên nhìn thấy một chấm đỏ đang tiến về phía này.


Hắn đặt tay lên bàn phím, duỗi hai cái, sau đó bắt đầu thao tác. Cơ giáp của hắn xoay một góc bốn lăm độ, lập tức vào tư thế phòng thủ. 


[Đang tiếp cận tiến hành ứng cứu.]- Angelina nói.-[Khoan đã, phía này cũng có một cơ giáp đang tiếp cận.]


[Một cơ giáp hệ Phong Ảnh đang tiếp cận. Dự kiến giao chiến trong 30 giây.]- Giọng Brad cũng vang lên trong bộ đàm. 


[Sẵn sàng giao chiến.]- Lôi Cẩm ra hiệu.


Lúc Lôi Cẩm nói xong, một cơ giáp toàn thân màu đen xuất hiện, lao tới trước mặt Đoạ Thiên. Trong lúc đấu tập, mọi người ít khi dùng minh văn, hầu như là dùng súng và vũ khí lạnh. Cơ giáp kia đại khái là chọn vũ khí lạnh, dù sao dòng Hắc Ưng cũng là dòng cận chiến.


Nó vươn một bàn tay với đầy vuốt nhọn về phía cơ giáp của Đoạ Thiên. Thứ đó mà cào vào cơ giáp một đường thì chắc chắn là hỏng hóc nặng. 


Không có tiền sửa. 


Bật khiên nano lên sau đó xử lẹ!


Đoạ Thiên khẽ cắn môi, ngón tay di chuyển nhanh trên bàn phím. Hắn bật khiên nano lên, sau đó điều khiển cơ giáp vung chân phải , đá thẳng vào chân cơ giáp kia. Cơ giáp hệ Hắc Ưng đương nhiên không bị mù, lập tức tránh đi, sau đó dùng tay còn lại, cầm chắc một thanh chuỷ thủ dài 3m, chọc thẳng vào khoang điều khiển của Đoạ Thiên. 


Đoạ Thiên nhanh chóng bật bộ động cơ đẩy, tự mình kéo dãn khoảng cách. Cơ giáp kia không cho hắn có cơ hội thở dốc, tự lao lại phía này, thanh chuỷ thủ sắc bén kia vẫn đâm thẳng vào khoang điều khiển. 


Khoảnh khắc cơ giáp Hắc Ưng lao tới, Đoạ Thiên liền hạ cơ giáp xuống, bật bộ đẩy tới 70%, sau đó bật nhảy. Chỉ thấy cái cơ giáp cao 10m, nặng tới vài tấn của hắn nhảy lên khỏi mặt đất, lộn một vòng trên không, sau đó trước khi hạ xuống, hắn đã kịp khởi động nòng súng, bắn thẳng vào khoang điều khiển của cơ giáp Hắc Ưng.


- Hư cấu!!!- Juliet gào lên khi nhìn thấy băng ghi hình.- Hư cấu vãi nồi. 


- Nghe nói đây là động tác cấp cao, chỉ có quân nhân mới biết cách thao tác.- Vũ Ngạn mệt mỏi xoa xoa mắt. 


- À.- Đoạ Thiên đảo mắt.- Caesar là quân nhân còn gì?


Hắn tỉnh ruồi nói, như thể hắn vừa mới nhớ ra chuyện đó. 


- Cậu có biết nếu người ta biết là một Omega, một học sinh, mà làm được cái động tác này, đám Alpha và Beta ngoài kia sẽ phát điên không hả?- Juliet lúc nào cũng giống như đang trên bờ vực nổ tung. 


- Tôi cũng không biết là động tác đó lại yêu cầu nhiều như vậy mà...- Đoạ Thiên cười cười. 


- Thôi. Đừng. Cậu đang đâm vào tim tôi đấy.- Sedric ôm ngực. 


- Được rồi. Cậu còn biết làm cái gì nữa... à mà thôi đừng khai.- Juliet lắc lắc đầu. 


- Ngày hôm nay đại khái như vậy là được rồi.- Lôi Cẩm nhàn nhạt lên tiếng.- Về độ phối hợp, tôi đã thấy được đại khái. Ngày hôm đó, tôi sẽ chỉ huy. Đoạ Thiên sẽ là chủ tướng, được Angel và Brad bảo hộ như đã bàn. Còn về minh văn, dựa vào vị trí, mọi người sẽ chuẩn bị như lời tôi. 


Theo như lời Lôi Cẩm, bọn họ sẽ dựa vào danh sách chia đội thi để chọn đội hình, từ đó chọn Minh văn và cách di chuyển. 


- Vì không cấm sử dụng phù, thế nên tôi sẽ phát cho mọi người. Gần đây Lôi gia nhận được đặt hàng quá nhiều, dù mua cũng không có. Cuộc thi giới hạn số lượng đạo cụ như phù có thể sử dụng, mỗi người chỉ có mười tới hai mươi tấm, mà tôi không thể vẽ ra số lượng lớn như thế trong vòng 2 tuần, thế nên ai thiếu thì Cael có thể vẽ Minh văn bù vào. 


Đoạ Thiên suy nghĩ một chút, gật đầu. 


- Thẻ Minh văn sẽ do tôi tài trợ.- Vũ Ngạn giơ tay.- Số lượng và chất lượng không phải là vấn đề, chỉ cần cậu có thể vẽ được, và không phung phí tấm nào. Bút vẽ minh văn cậu có chứ?


- Có.- Đoạ Thiên gật đầu. 


Hiện tại, những thứ như thẻ minh văn, bút vẽ minh văn và phù đều cháy hàng ở khắp mọi nơi. Đại khái là ai nấy đều đang chuẩn bị cho cuộc thi lần này. Học viện Hoàng gia thì không nói, nhưng các học viện khác cũng không thiếu người giàu đâu. 


Cuộc thi dành cho Minh văn sư sẽ diễn ra trong vòng 1 tuần nữa. 1 tuần sau sẽ là cuộc thi tổ đội. Đại khái là Đoạ Thiên chỉ có thể nghỉ giải lao 3 ngày trước khi hắn lao vào một cuộc thi khác. Được rồi, coi như là đi làm kiếm chút tiền, không có gì cả. 


Dù sao thì ở đây cũng không thể luyện khí bán lấy tiền. 


- Dự trù trước số minh văn...- Vũ Ngạn suy tư.- Khi vào được mang theo 3 minh văn cấp 5 trở xuống. Tức là cấp 5 vẫn có thể. Nếu cậu không vẽ được Minh văn cấp 5, tôi có thể...


- Nói nhảm gì thế?- Đoạ Thiên hỏi. Ai dám thắc mắc khả năng vẽ Minh văn của bản tôn?


Dường như nhận ra Đoạ Thiên bị chọc trúng cái vảy ngược nào, Vũ Ngạn dừng lại. 


- Được. Đội được chia nhóm với chúng ta sẽ được xếp một ngày trước khi trận đấu diễn ra, cậu muốn chuẩn bị vẽ khi đó hay vẽ trước?


- Sao cũng được.- Đoạ Thiên nói. 


- Ừm.- Vũ Ngạn gật đầu.- 3 Minh văn cho mỗi cơ giáp, đại khái là 24 tấm thẻ ban đầu. Sau đó, tuỳ ý bổ sung. Cậu có thể vẽ bao nhiêu thẻ trong vòng một tiếng?


- Ai biết.- Đoạ Thiên đảo mắt.- Cơ giáp của các cậu chứa được bao nhiêu Minh văn một lúc?


Mọi người đồng loạt nhìn nhau, sau đó đồng loạt đưa mấy ngón tay lên. 


Quả nhiên toàn là con nhà giàu.- Vũ Ngạn gật đầu, âm thầm nghĩ như thế. 


Cơ giáp phẩm cấp càng cao thì khả năng chứa minh văn càng lớn. Cơ giáp của Angelina có thể chứa được 5 thẻ, của Brad cũng thế. Của Lôi Cẩm là 4 thẻ, của Vũ Ngạn là 5. Sedric có thể chứa được 6. Juliet và Kins đều là 4. 


- Là một số lượng thẻ lớn nếu các cậu muốn tham chiến tổng cộng 10 trận đấy.- Đoạ Thiên cười cười. 


- Vậy góp tiền đi.- Angelina đưa ra ý kiến.- Cũng không thể để Vũ Ngạn gánh một mình. 


- Đồng ý.- Mọi người đồng thanh. 


- À mà tôi hỏi.- Đoạ Thiên giơ tay. 


- Gì thế?- Juliet đang kiểm tra ví. 


- Tại sao cần phải hỏi cơ giáp chứa được bao nhiêu thẻ minh văn?- Hắn đảo mắt. 


- Ừ thì gắn lên cơ giáp, không hỏi thế thì hỏi thế nào?- Juliet vẫn chưa hiểu ra vấn đề. 


- Vậy không gắn vào cơ giáp thì các cậu không phát động được minh văn à?


Đoạ Thiên lấy từ trong không gian ra một cái minh văn hệ hoả, cầm trên tay sau đó để nó bùng lên một ngọn lửa nhỏ. 


Mọi người: "..."


- Ý tôi là... cầm trên tay mà phát động thì cũng được một số đấy nhỉ?- Hắn nở nụ cười gian thấy ớn. 


Mọi người: "!!!" 


Ý cậu là trong một tiếng cậu có thể vẽ được bấy nhiêu minh văn để gắn lên cơ giáp, rồi còn muốn vẽ thêm để bọn tôi cầm tay nữa à???


- Với lại, ai quy định trong giờ nghỉ giải lao mới được vẽ Minh văn?- Đoạ Thiên mở luật chơi lên, lướt lướt. 


Mọi người: "..."


Nói xong, hắn chỉ vào một phần.


- Đây. Chỉ nói là "Thí sinh có 1 giờ đình chiến để bổ sung Minh văn và sửa chữa cơ giáp." Vẽ lúc nào mà chẳng được, chẳng qua là tới lúc nghỉ giải lao mới được bổ sung thôi.- Hắn nhàm chán cười. 


Mọi người: "!!!"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi