BOSS QUỶ THOẠI ĐẦU TIÊN


Bên ngoài vùng chiếu phó bản "Sơn Vương Điền Nam", một đợt phong tỏa kéo dài chưa từng có đã sớm kéo lên.
Phó bản bốn sao sắp kết thúc, dấu hiệu Sơn Vương khôi phục ngày càng rõ ràng, cảm giác chấn động núi của Điền Nam không ngừng gia tăng.

Từ khi Vệ Ách và đoàn ngựa thồ họ Thốn nhúng tay vào cuộc xung đột giữa Sơn Chủ và Ba Xà, Cục kiểm sát Quái dị đã phân tích ra lý do tại sao cậu làm như vậy, mọi người đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.
Người của cục kiểm sát, 90% chuyên viên từ cấp B trở lên đều được triệu tập tới tuyến phong tỏa phó bản Điền Nam.
Dân cư trong vòng hơn trăm dặm đã sơ tán về phía sau với tốc độ nhah nhất.
Trong vùng núi nghèo Điền Nam, có một bức tường ánh sáng trong suốt nối liền trời và đất.
Khi chân thân "Sơn Chủ quỷ Mạt Man" hiện ra trong phó bản, tiếng động núi rung ở Điền Nam lập tức từ khu vực phó bản truyền ra ngoài khu vực.

Sắc mặt của những nhân viên đóng quân ở tuyến phong tỏa đều trắng bệch, họ chưa bao giờ gặp phải tình huống kh ủng bố như vậy —— phó bản còn chưa kết thúc, tiếng quỷ quái khôi phục cũng đã vang dội như ngày tận thế.
Khó có thể tưởng tượng, Sơn Vương Điền Nam khôi phục thực sự thì sẽ có ảnh hưởng như thế nào đến nền văn minh nhân loại.
Đó là một trận động đất cấp 7 hay 8 không thể kiểm soát được? Hay trực tiếp hơn là nuốt sạch mọi người trong toàn bộ khu vực phó bản làm vật tế?
Tiếng núi vang ầm ầm, cách hơn mười cây số cũng có thể nghe thấy tiếng núi vang từ hơn mấy chục km.
Mặt đất dưới chân không ngừng chấn động.
Trên màn hình giám sát năng lượng, những chấm đỏ tượng trưng cho quỷ quái khôi phục đã lan rộng khắp vùng nội địa Điền Nam, dày đặc đến mức không thể đếm xuể.

Màu đỏ tươi của "Sơn Chủ" ở trung tâm lan ra phía ngoài giống như mắt động đất, tỏa ra từng vòng tròn dao động năng lượng nguy hiểm.
(*) Khu vực có cơn địa chấn được gọi là "earthquake eyes" (mắt động đất).
"Cấp năng lượng —— cấp bốn, cấp năm...!Cấp bảy!" Sắc mặt của chuyên viên phụ trách giám sát thiết bị sắc mặt trắng bệch, ngón tay không ngừng run rẩy.

Hai tiểu đạo sĩ phái Chính Nhất mà Giải Nguyên Chân từng dẫn đến Phúc Kiến, đứng trong lều cắm trại với vẻ mặt kiên quyết, mỗi người cầm một thanh kiếm gỗ đào trong tay.
Sau khi Giải Nguyên Chân tiến vào phó bản thì chỉ có hai người họ là người trẻ duy nhất trong phủ Thiên Sư có thể giải quyết việc vặt vãnh với cục kiểm sát.
Họ phải bảo vệ các chuyên viên thông tin không có khả năng đặc biệt của cục kiểm sát, mà còn phải điều phối nhiều người chạy về phía Tây Nam.
Lúc này, ầm ầm, ầm ầm —— tiếng sấm rền cuồn cuộn nổi trong núi, mây đen đ è xuống Thập Vạn Đại Sơn của Điền Nam.

Cây cối xung quanh doanh trại lại đột nhiên gãy đổ.

Bức tường ánh sáng phong tỏa của phó bản bốn sao dường như không thể chống chọi được với quỷ thần cấp thứ tai đang khôi phục, trước khi phó bản còn chưa kết thúc thì từng tầng gợn sóng ánh sáng không ổn định đã xuất hiện.
Chấn động không ổn định trên tường phong tỏa ánh sáng ngày càng nhiều, càng ngày càng rõ ràng, tâm trạng mọi người cũng ngày càng căng thẳng và nặng nề.
Ai cũng không biết cấp quỷ thần thứ tai của phó bản bốn sao một khi sống lại ở hiện thực thì sẽ có bao nhiêu kh ủng bố, nhưng ít nhất họ cũng phải bảo vệ đường dây an toàn, ngăn chặn làn sóng tác động đầu tiên.
Dân chúng trong vùng chiếu phó bản không thể làm gì được, nhưng ngoài khu phó bản, đa số người dân ở khu vực xung quanh đã tạm thời sơ tán.

Tuy nhiên, khi dao động năng lượng tăng lên, khu vực nguy hiểm chỉ định tiếp tục bị sơ tán.

Người và phương tiện giao thông chen chúc trên đường cao tốc trên núi.

Ngay khi tiếng sấm vừa nổ, núi vừa vang lên, trong xe buýt liền phát ra từng đợt sợ hãi thét chói tai.
Trong tiếng núi ầm ầm, tường sáng bắt đầu lóe lên, giống như màn hình khóa sắp bị đánh nát.
Điều đáng sợ hơn nữa là bướm ma, dơi máu và quỷ quái cấp một hai khác đều lan rộng khắp khu vực phó bản, dường như đã cảm nhận được mùi máu tụ tập của người sống.

Chúng thành đàn thành bầy xuất hiện trên tuyến phong tỏa phó bản, bắt đầu liên tục va vào tường ánh sáng, cảnh tượng vô cùng khủng khiếp và kinh hoàng.
Hàng ngàn hàng vạn bướm ma màu nâu đen nhào vào tường ánh sáng, đôi mắt nhỏ màu đỏ nhìn chằm chằm người sống bên ngoài.
Tiếng vỗ cánh của lũ dơi máu tụ lại thành một đợt thủy triều.
Các chuyên viên cục kiểm sát đổ đầy mồ hôi, mà trưởng cục Vương Hạ Hà đang chạy tới Tây Nam với các chuyên viên, ông chộp lấy bộ đàm ra lệnh cho các chuyên viên phía sau: "Dây an toàn lui về phía sau một ngàn mét!"
"Sơ tán xa hơn!!! Đảm bảo đưa mọi người rời đi an toàn!"
Ngay khi Vương Hạ Hà khàn giọng rống to, chuyên viên cục kiểm sát hét lên một tiếng "tổ trưởng Vương", tường sáng khu vực phong tỏa phó bản vỡ tan trong tiếng sấm.
Cùng lúc đó, tiếng nhắc nhở lạnh lẽo của hệ thống Quỷ Thoại nổ vang.
[Phó bản bốn sao "Sơn Vương Điền Nam" vượt ải thành công!]
Núi lay đất lắc, chuyên viên cục kiểm sát bước về phía trước, đàn bướm ma trào ra từ sau tường sáng rồi lại dừng lại cùng một lúc.

Mọi người đồng thời ngẩng đầu lên, không biết sẽ nhìn thấy gì.

Đó là Sơn Vương khôi phục, hay là...
Ngay sau đó, tiếng chuông đồng vang lên, ánh sáng vỡ tan đầy trời, bướm ma và dơi máu hóa thành những mảnh vụn.
Phong tỏa dỡ bỏ, mọi người trông thấy thần linh trấn giữ núi non:
—— trong vô số ánh sáng, có một bóng rắn khổng lồ không thấy giới hạn nằm trên dãy núi.

Con rắn khổng lồ ngẩng đầu lên, từ vảy của nó phát ra hàng nghìn tia sáng.

Bất cứ nơi nào ánh sáng đi qua, bầy quỷ quái dày đặc như bướm ma và dơi máu đều bị đông cứng tan thành tro bụi rồi rơi xuống dãy núi.

Bóng ảnh của Ba Xà chỉ xuất hiện trong chốc lát, xóa đi bầy quỷ quái cấp thấp nhiều nhất trong một lần.
Sau đó, bóng ảnh của con rắn trong bóng sáng của ngọn cờ chìm xuống như quặng mỏ.
Nó hòa tan từng chút một, dung nhập vào các dãy núi lớn ở Điền Nam.
Ngay khi bóng ảnh của Ba Xà vừa tan vào dãy núi dốc về phía nam Điền Nam thì các trận động đất trên núi ở Điền Nam lập tức dừng lại, đá lăn và cây cối không còn rơi xuống từ sườn núi nữa.
Trên bản đồ, các chấm đỏ tượng trưng cho quỷ quái khôi phục bị xóa đi một mảng lớn.

Chỉ còn lại những chấm đỏ cấp cao hơn có thể gọi là cấp độ "tinh anh".

Mà lúc này bóng ảnh của đại xà đã biến mất, nhưng trên dãy núi mà vừa nãy đại xà đã nằm vẫn còn những lá cờ núi sáng ngời.
Những ngọn cờ núi di chuyển, nhanh chóng dời từ nơi cao đến nơi thấp như một đội ngũ đoàn ngựa thồ mạnh mẽ và nhiệt tình, lao từ đỉnh núi đến thung lũng sông, lao tới tất cả những nơi cần họ.
***
Một thị trấn nhỏ ở Điền Nam nằm dưới chân núi là một trong những vùng chiếu phó bản "Sơn Vương Điền Nam".

Thị trấn nhỏ vốn dựa vào du lịch để kiếm sống và giữ lại nhiều tòa nhà làng dân tộc thiểu số cổ kính.

Từ sau khi bị rút vào vùng chiếu phó bản, người trong thị trấn đều hoảng loạn, đóng cửa không ra, nhưng điều kinh khủng quỷ quái là, dù có đóng cửa không ra thì vẫn sẽ chết sau khi phó bản vừa kết thúc.
Mạng người khó thoát khỏi số trời!
Bướm ma dày đặc và dơi máu xếp chồng lên nhau trên cửa sổ.

Một đôi mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm vào người một nhà trong phòng đang sợ hãi tột độ.
Người lớn ôm đứa bé, đứa bé bên cạnh cha mẹ.

Cả nhà chen chúc trong một căn phòng, chờ đợi thời khắc phán quyết số phận.
Điều khiến quận nhỏ này trở nên tuyệt vọng hơn những nơi khác là trong quá trình đẩy tiến độ của phó bản [Sơn Vương Điền Nam], có quá nhiều điều quỷ quái liên quan đến Sơn Vương đã khôi phục ở một số khu vực Điền Nam.

Bọn họ ở gần núi, quỷ quái xuất hiện ở đây không chỉ là dơi máu và bướm ma mà còn là một "Sơn Quái" khổng lồ xuất hiện ở trung tâm thị trấn, tìm được người sống trong các ngôi làng rồi rình mò từng nhà.
Cư dân thị trấn trốn trong nhà không thấy rõ toàn cảnh của nó, nhưng hàng đêm đều có thể nghe thấy tiếng ầm ầm của nó đi tới đi lui trong thị trấn.
Theo đánh giá của chuyên viên chi nhánh cục kiểm sát thì nó là một quỷ quái đã đạt đến cấp huyết sát.

Đừng thấy quỷ quái cấp huyết sát trong phó bản chỉ tính là "quỷ quái tinh anh" một chút, nhưng trong hiện thực cũng đủ sức gây ra một thảm họa đầy máu me ở một huyện thành nhỏ.
Người bình thường và chuyên gia dưới cấp C đều không có cách nào đối phó với bọn chúng.
Theo tiến độ không ngừng gia tăng của phó bản, mọi người còn thỉnh thoảng trông thấy một bàn tay xanh đen rỉ mủ bám vào tường, cào ra hàng loạt vết nứt khiến người ta đập nhanh.
Ngay giây phút phó bản tiến độ vượt qua 99%, bướm ma và dơi máu bao phủ ở trong thị trấn phát ra âm thanh khiến người ta sởn gai ốc —— bọn chúng bắt đầu tấn công kính và cửa sổ, không thể chờ đợi được để uống no máu tươi người sống.

Giữa tiếng kính va đập, mấy đứa nhỏ trong phòng bị người lớn che miệng, phát ra những tiếng nức nở mơ hồ.
"Rắc" một tiếng, một vết nứt xuất hiện trên kính.
Mọi người trong phòng đều chấn động, ngay cả người lớn cũng không giấu được tiếng khóc thút thít của mình.
Mắt thấy dơi và bướm ma sắp chen vào trong phòng thì một luồng ánh sáng chói mắt lướt qua, lũ dơi và bầy bướm biến thành từng đám bồ hóng như bị mặt trời đốt cháy.
Đứa trẻ đối diện cửa sổ mở to đôi mắt tròn xoe.
Người lớn cũng mở to mắt, một niềm hy vọng không kiềm chế được mà trào ra từ tận đáy lòng —— đây là dấu hiệu phó bản vượt ải thành công, quỷ quái bị trấn áp? Người lớn thoát chết trong gang tấc, bàn tay bất giác buông lỏng ra, trẻ con không hiểu chuyện nắm lấy tay bọn họ hét to:
"Mẹ, con dơi! Con dơi không còn nữa!"
"Suỵt! Suỵt suỵt!" Người lớn hoàn hồn, vội bịt miệng đứa bé lại: "Cẩn thận dẫn Sơn Quái tới đây!"
Vừa dứt lời, trên tường vang lên tiếng ầm ầm, gạch rơi xuống, một móng vuốt màu đen và thối rữa chui vào từ trong vết nứt, mủ chảy ra từ móng vuốt.


Người một nhà vừa rồi còn ngạc nhiên mừng rỡ liền hét lên, ôm con chạy về phía đầu bên kia của ngôi nhà.

Móng quỷ chộp lấy vách tường, rầm một tiếng, nửa bức tường còn lại cũng bị phá hủy.
Ngay sau đó, một móng vuốt to màu xanh đen chảy đầy mủ thối vươn ra tóm lấy một đứa trẻ ở giữa một gia đình.
Đứa bé la hét, người lớn của đứa bé lấy hết can đảm để ngăn đứa bé lại phía sau.

Mùi hôi thối lạnh lẽo bốc thẳng tới, đúng lúc móng vuốt to sắp bắt được người sống.
Bọn họ nghe thấy tiếng chuông của lừa la.
Đinh linh linh —— đinh linh linh ——
Trong tiếng chuông lừa la, bỗng dưng vang lên từng tiếng roi vang dội.

Một bóng mờ của đoàn ngựa thồ không có người xuất hiện ở trong thị trấn.

Quỷ quái lang thang bên người phòng người sống lại giống như đã bị quất bằng roi vô hình, rút ​​hết sức lực rồi teo tóp chỉ còn mảnh da.
Trong tiếng vó ngựa đi vòng quanh nhà, bọn chúng tự động cuộn tròn rơi về phía đoàn ngựa thồ, trở thành từng "hàng da thuộc bằng quỷ" trên lưng lừa la.
Đội ngũ lừa la vận chuyển từng tấm da quỷ, ngậm lá cờ tiếp tục chạy đến địa điểm tiếp theo.
Vô số cờ núi tung bay trong dãy núi Điền Nam, trên lưng lừa la không có bóng dáng của trai tráng Vân Nam.

Thế nhưng bộ dáng đội ngũ lừa la bôn ba vẫn như có ai đó đang vung roi hò hét, đồng hành cùng chúng nó.

Chúng nó là sơn binh do tân thần linh tọa trấn phái đến.
** ***
Trong phòng livestream, hình ảnh vẫn đang chậm rãi hiện ra.
Khác với đoạn kết của phó bản "hương hỏa Mân Nam", lần này hình ảnh xuất hiện đầu tiên sau khi kết thúc phó bản không phải màn nối tiếp cảnh lũ quỷ quái hoành hành trong phó bản.
Mà là quá khứ của đoàn ngựa thồ họ Thốn.
Trong tiếng lừa la, lá cờ viết bằng lối chữ Lệ xuất hiện trên đường vòng quanh núi ở Điền Nam, hơn một ngàn thớt lừa la hành quân ngày đêm chở hàng trên tuyến Vân Nam - Tây Tạng.

Đoàn ngựa thồ treo một lá cờ bắt mắt, Thốn Đạo Hưng trẻ tuổi một chút đi theo sau người cha đang cắn túi thuốc lá, cưỡi ngựa đuổi theo cha mình học cách làm một "người chỉ huy đoàn ngựa thồ".
Đó là làm thế nào để đối phó với "rắc rối" với đoàn ngựa thồ khác, làm thế nào nhìn đám mây phán đoán thời tiết, làm thế nào để tính toán nơi để đến tối nay dựa trên tình trạng của lừa la.
Có rất nhiều thứ, nhưng điều đầu tiên và quan trọng nhất chính là khi ra ngoài gặp phải chuyện có thể giúp thì phải giúp một tay.
"Đoàn ngựa thồ chúng ta là người đi núi.

Đáng tiếc khi đi núi thì phải ngủ trong rừng núi hoang vu, nhưng nếu may mắn chúng ta có thể tìm được một ngôi làng được người ở đó mời nghỉ ngơi một đêm."
"Nếu người xứ khác bằng lòng cho khách lạ ở lại thì đó là vì người ta có tấm lòng nhân hậu! Một khi nhận lòng tốt của ai đó, thì chúng ta phải báo đáp lòng tốt của người ta."
"Vì vậy đi núi vận chuyển hàng hóa, nếu gặp ai đó có thể giúp đỡ thì nên giúp một tay..."
Trên con đường núi quanh co, thủ lĩnh đoàn ngựa thồ già đang luyên thuyên dạy "thủ lĩnh" tương lai của đoàn ngựa thồ.

Chỉ khi làm như vậy thì con đường (*) của đoàn ngựa thồ mới có thể thịnh vượng, hàng hóa kinh doanh mới có thể đổ về, nghề nghiệp của đoàn ngựa thồ mới tồn tại được lâu dài.

Người cha già đã dạy đạo lý trăm năm của đoàn ngựa thồ cho con mình là Thốn Đạo Hưng, Thốn Đạo Hưng lại dạy đạo lý này cho con trai mình là Thốn Dịch.
(*) Gốc là đạo, có nghĩa là con đường cũng có nghĩa là đạo đức.
Cờ hiệu của đoàn họ Thốn treo trong rừng rậm vùng núi hẻo lánh.
Quả thực đoàn họ Thốn có rất nhiều "quy tắc".
Ngoài việc vận chuyển hàng hóa thì khi đi đường núi, gặp phải góc bẩn thỉu, nếu có thể diệt trừ thứ ẩn giấu bên trong thì họ sẽ thuận tay diệt trừ.
Sau khi diệt trừ thì treo một lá cờ vàng có chữ "Thốn".
Sau này người qua đường nhìn thấy thì sẽ biết đây là nơi đã được đoàn họ Thốn dọn dẹp sạch sẽ, nếu thực sự không tìm được chỗ nghỉ ngơi qua đêm thì có thể chọn nghỉ ngơi tại đây.
Nếu trừ không hết thì một lá cờ máu được treo sẽ viết chữ một "Thốn" trên đó.
Đó là để cho thế hệ tương lai biết đồ vật ở đây quá mạnh, nếu đoàn họ Thốn gặp phải thì cũng không thể làm gì được, nếu từ xa trông thấy cờ hiệu máu của đoàn họ Thốn thì nhanh chóng tránh khỏi! Đừng dừng lại!

Hai loại cờ một vàng một đỏ treo giữa núi rừng.

Dần dà, rất nhiều đội ngũ đoàn ngựa thồ khác cũng theo bước chân đoàn họ Thốn tập trung về núi.
Bọn họ đi qua con đường mà đoàn họ Thốn đã thăm dò, dọc theo con đường sống được đánh dấu bằng cờ vàng, vận chuyển hàng hóa suốt cả đông qua hè lại.
Đội ngũ đoàn ngựa thồ càng tụ tập thì con đường cổ Vân Nam - Tây Tạng càng thịnh vượng.
Cờ hiệu của đoàn họ Thốn từ Điền Nam trải rộng đến Điền Bắc, từ Điền Bắc còn có thể kéo dài đến Tứ Xuyên - Tây Tạng.

Tuy đoàn ngựa thồ tới lui rất nhiều, nhưng khi thương gia Điền Nam muốn vận chuyển hàng hóa đều sẽ ưu tiên chọn đoàn họ Thốn.

Bởi vì bọn họ biết đoàn họ Thốn còn sẵn sàng giúp đỡ cả dân tị nạn đi ngang qua đường, nên bọn họ có thể yên tâm giao hàng hóa cho họ.
Trên tuyến đường đoàn ngựa thồ, dù là dân tộc Miêu hay Di cũng đều bằng lòng cung cấp chỗ nghỉ ngơi qua đường cho họ.

Vì dù là dân tộc Miêu hay Di đều biết, bình thường muốn đến làng hay vùng nào đó thì có thể yên tâm đi theo đoàn ngựa thồ, khỏi phải lo khi nào gặp phải thổ phỉ và quỷ quái.
Nếu nhóm thanh niên của dân tộc Di hoặc Miêu đi ra ngoài một mình thì trưởng bối lớn tuổi sẽ tựa vào khung cửa dặn dò.
"Đi đường núi cẩn thận một chút! Ban đêm chớ có đi lung tung, thấy chỗ nào kỳ quặc cứ nhanh chóng tránh đi."
"Nếu trên đường núi không tìm được quán trọ thì tìm chỗ cờ vàng của đoàn họ Thốn để nghỉ ngơi."
Hình ảnh trong phòng livestream xuất hiện đến đây thì chữ máu đỏ sậm rốt cục nổi lên.
[Trung Nguyên hỗn loạn, hoàng đế không thể nào chú ý bốn phương, tham vọng của thổ ty biên giới nổi lên khắp nơi.

Thổ ty Thập Ngũ Mãnh mời đoàn họ Thốn, vận chuyển trái tim "Ba Xà hư thối" tới trấn Cốt Thiêu...!Sơn Vương nấu Ba Xà, đoàn họ Thốn muốn cố gắng cứu vãn tình hình nhưng không có kết quả, hơn một trăm người táng thân thân trong lò núi.

Hắc bà lấy xương vật tế trốn sang sông Hắc Giang.

Hai mẹ con mãi mãi không bao giờ gặp nhau, xương của họ bị chôn vùi bên sông Hắc Giang.]
[Từ đó, Điền Nam sinh ra Sơn Vương "Sơn Chủ quỷ Mạt Man"]
Ngay khi từ "máu" xuất hiện, khung cảnh đã thay đổi.
Cảnh tượng tiếng chuông của lừa la vang lên khi vận chuyển hàng hóa trên núi trước đó của đoàn họ Thốn đột nhiên biến mất, chỉ còn lại những đám mây đen nhanh chóng che phủ màn hình thành từng mảng lớn.
Trong bếp lò, các trai tráng đoàn ngựa Thồ lềnh bềnh trong thịt đen thối rữa, gương mặt và cơ thể họ nhanh chóng hòa tan.
Dưới tình huống không có người chơi tham dự, đoàn họ Thốn cũng quyết định hy sinh mạng sống của mình để đánh thức thần trí của Ba Xà.

Chỉ là không có ai trợ giúp, khi các trai tráng đoàn ngựa thồ đang mời "tổ tiên họ Thốn" thì đã bị Sơn Quỷ tập kích giế t chết, dìm chết ở núi lò Thoán Bặc.

Bọn Thốn Đạo Hưng Thốn Dịch chết không nhắm mắt trong núi lò Thoán Bặc rồi bị đốt cháy hoà tan thành thức ăn trong miệng Sơn Vương.
Mà trấn Cốt Thiêu, hắc bà lấy chim xương chở mình là người duy nhất trốn thoát đã rơi từ trên cao xuống.
Khi rơi xuống hắc bà tê liệt hai chân bị dây xích bắc qua sông cắt làm đôi.
Một nửa cơ thể bị kẹt lại, nửa còn lại chìm xuống sông Hắc Giang.
Hai mẹ con cách nhau một đường, mãi mãi không gặp được nhau thật sự.
...
Sau khi quỷ núi xanh đen nuốt chửng thành công Ba Xà, nó vọt ra khỏi mặt đất, cả Thập Ngũ Mãnh Điền Nam tràn ngập sương mù đen dữ dội, khiến nơi đây trông giống như địa ngục trần gian.

Vô số người trở thành người trong mâm của Sơn Vương.

Thổ ty Thập Ngũ Mãnh đầy tham vọng đã chết trong làng...!Trong bối cảnh phó bản những cảnh tượng bi thảm tuyệt vọng nhanh chóng lướt qua trên màn ảnh, tông màu u ám ảm đạm lộ ra màu máu kh ủng bố.
[Phó bản bốn sao: Sơn Vương Điền Nam.]
[Quỷ quái bị trấn giải: Sơn Chủ quỷ Mạt Man, quỷ kính đồng thau.]
[Thần linh được chuyển hóa: Ba Xà hư thối, một trăm ba mươi bảy oan hồn họ Thốn, hắc bà.]
[Xếp hạng vượt ải: A+!]
Lại là một đánh giá [A+] hiếm thấy, người vượt ải vẫn là [Vệ Ách] một người vô cùng quen thuộc lại lạnh lùng.

Dường như hai chữ đơn giản đó, chính là hy vọng đảo ngược cái chết trong thảm họa.
Ngay khi hình ảnh kết thúc.
Trên quốc lộ vùng núi Điền Nam, đám đông vốn đang hoảng loạn bỗng bật khóc vì vui mừng.

Cờ đi núi của đoàn họ Thốn sáng rực cắm trên sườn núi, tiếng chuông của lừa la vang lên, những tảng đá và cây đổ vốn bị ảnh hưởng bởi chấn động núi đã được cố định trên sườn đồi một cách kỳ lạ.
Giống như một ngọn cờ núi đã cố định một ngọn núi!
Thứ bị cố định còn có xe chạy nạn suýt chút nữa đã va chạm —— đoàn họ Thốn vốn là đoàn ngựa thồ, họ lui tới trên con đường cổ, có nhiều kinh nghiệm đối phó với các "đoàn ngựa thồ" cổ đại khác.

Sau khi họ chuyển hóa thành thần linh bảo hộ một vùng, dường như còn chức năng đảm bảo giao thông, tránh tai nạn trên đường.
Trong từng đợt xe dừng lại, có không ít người trèo ra khỏi xe, có người hô to "đoàn họ Thốn", có người đang hô Vệ Ách.
Trong niềm hân hoan, cảnh cuối cùng trong phòng livestream dừng lại ở cuối con đường Trà Mã Cổ Đạo Vân Nam - Tây Tạng, lá cờ vàng của họ Thốn đã ố vàng và bạc màu treo trên cây cao trong rừng.

Trong phó bản, những ngọn đuốc của đoàn ngựa thồ đang uốn lượn dọc theo con đường Trà Mã Cổ Đạo.
Trong hiện thực là đèn xe đang nhấp nháy trên quốc lộ hiện đại.
Truyền kỳ đoàn ngựa thồ họ Thốn làm người chân thành nhiệt tình chết dưới âm mưu của thổ ty, xương cốt của họ trôi nổi trong bếp lò núi, nhưng những cột cờ vàng bị gió, mưa và cát nhuộm màu vẫn còn ở bên đường núi Điền Nam, đời đời kiếp kiếp dành ra một nơi che chở cho người đi đường sau này.
** ** ** **
Cờ đi núi xuất hiện trên từng con đường núi, Vương Hạ Hà đóng quân bên ngoài tuyến phong tỏa, các đạo sĩ Chính Nhất chợt hiểu vì sao còn chưa có ai đi mời thì đã thành thần bảo hộ Điền Nam.
—— quỷ quái trong phó bản, sau khi phó bản kết thúc vốn cần được người mời, chỉ sau khi kết ký kết khế ước mới có thể chuyển quỷ thành thần.
Nếu như chuyển hóa không thuận lợi, quỷ quái sẽ tiếp tục ô nhiễm một vùng, nhưng không biết Vệ Ách dùng cách nào đó đánh thức ý thức của đoàn họ Thốn đã dung hợp vào thân thể Ba Xà.

Hơn nữa cấp độ của phó bản càng cao thì càng cần người chơi có mối quan hệ lớn nhất trong phó bản đi mời quỷ quái, mới có thể đảm bảo quá trình "chuyển hóa" diễn ra suôn sẻ.
Phó bản vừa mới kết thúc, thần bảo hộ của Điền Nam liền trực tiếp xuất hiện.
Đoàn họ Thốn và Ba Xà dung hợp, mà quỷ thần mới sinh sau khi dung hợp trực tiếp trở thành thần bảo hộ một vùng.
Đây là thần bảo hộ chuyển hóa nhanh nhất trong lịch sử.
Trong Thập Vạn Đại Sơn ở Điền Nam cổ đại, người thực sự đi tới đi lui mang lại hòa bình không phải Sơn Chủ được thổ ty cung phụng, cũng không phải Ba Xà được vật tế tôn thờ.

Mà là đoàn ngựa thồ họ Thốn đông qua hè lại treo cờ để đảm bảo giúp đỡ người khác.

Người dân địa phương gọi họ là những người bảo vệ núi.
"...!Con nghe thấy tiếng chuông lừa la vang lên ba tiếng trong núi thì đừng lo sợ.

Đó là dấu hiệu của đoàn họ Thốn, đó là người Điền Nam của chúng ta." Trong phòng livestream, giữa âm thanh cuối cùng kết thúc do hệ thống phát ra, ông lão đến từ Điền Nam cổ xưa đã dạy thế hệ trẻ sắp ra đi ngoài như thế này.
Cụ ông vỗ nhịp nhẹ nhàng hát:
"Chuông đồng vang lên, lừa la tới, anh chị em của chúng ta cũng tới rồi."
"Họ chở núi, chở nước, chở quần áo và trâm cài của chúng ta."
"Họ đã tới, từng đóa hoa tươi chốn rừng núi liền nở rộ."
Trong làn điệu dân gian xưa cũ bị chôn vùi của Điền Nam lại vang lên ở dãy núi lần nữa.
Vó ngựa giẫm lên tro của bướm ma và dơi, tiếng lừa la vang vọng khắp Điền Nam.

Nhiều thế hệ người đi núi, nhiều Sơn Thần tọa trấn trên Trà Mã Cổ Đạo.

Người dân Điền Nam dành tặng cho các trai tráng đoàn ngựa thồ thô lỗ và kiêu ngạo lại là một bài hát đơn giản và êm dịu nhất.
Hệ thống thần bảo hộ của cục kiểm sát lại cập nhật một lần nữa.
Đầu tiên là pháp thân của thần bảo hộ:
(*) Pháp thân, là thể tính thật sự của Phật, đồng nghĩa với Chân như, là thể của vũ trụ.

Pháp thân là thể mà Phật và chúng sinh đều có chung.

Pháp thân cũng chính là Pháp, là quy luật vận hành trong vũ trụ, là giáo pháp do đức Phật truyền dạy.

Phật xuất hiện trên Trái Đất, với nhân trạng, với mục đích cứu độ con người.
Đó là một con rắn khổng lồ nửa người không trọn vẹn quấn quanh dãy núi.

Trong trái tim của con rắn khổng lồ có rất nhiều đầu người, vẻ mặt họ kiên nghị, ngũ quan mạnh mẽ uy nghiêm.

Pháp thân thật của họ bị dung nhập vào thân rắn.

Thân rắn khổng lồ, không thể giống như Thập Tam Nguyên Quân Mân An tự do xuất hiện khắp Điền Nam.
Song lừa la của họ đã thực hiện được ý muốn của họ, cùng với bóng mờ pháp thân của mình mà người phàm không thể nhìn thấy, đi trên con đường mới của Điền Nam, xua đuổi tà ma và bảo vệ quê hương.
Pháp thân của thần bảo hộ dần xuất hiện.
Kể từ đó, thông qua Vệ Ách, Điền Nam lại có thêm một thần bảo hộ đặc biệt, gọi là —— Sơn Thần Cảm Nghĩa Hiển Hữu Trấn Điền Nam!
(*) Sơn Thần quả cảm chính nghĩa hiển linh phù hộ tọa trấn Điền Nam.
Tác giả có lời muốn nói:
Hiển Hữu | Cảm Nghĩa | Điền Nam Trấn Sơn Thần.
Tham khảo một số biên niên sử các quận Vân Nam và Tây Tạng để biết danh hiệu các vị thần dân gian địa phương.

Hiển Hữu (hiển linh phù hộ) là danh hiệu phong hào thường thấy của một vị thần, miêu tả sức mạnh thiêng liêng của thần thánh.

Cảm Nghĩa, cụ thể đề cập đến tính cách của vị thần coi trọng "sự chính nghĩa", còn lại là vị trí quản lý và chức năng của các vị thần.

Cái này xem như ngắn rồi, khi phong hào của dân gian còn có tiền tố dài hơn, tôi đã từng thấy qua một tiền tố phong hào là "Linh Hữu Thông Tế Chiêu Hiển Hiệu Thuận Quảng Lợi Phổ Vận Hộ Quốc Phu Trạch Tuy Cương Phu Nhân Bảo Khang Tán Dực Tuyên Thành Linh Cảm Phụ Hóa Tương Du Phổ Tĩnh Đức Tí Tích Hữu Quốc Tế" trọn vẹn 40 chữ cái..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi