BOSS TRỞ THÀNH CHỒNG

Tiêu Lăng mỉm cười nhìn Tô Tố, ánh mắt sâu thẳm như xen lẫn sự ấm áp của mặt trời, sáng ngời mà ấm áp, anh mở rộng cánh tay ra cười với Tô Tố.

“ Người này... thật sự đáng ghét quá...” vành mắt Tô Tố đỏ lên, nhanh chóng nhào vào lòng anh, cô dùng sức hơi mạnh, ôm chặt Tiêu Lăng trực tiếp đụng vào xe, eo của Tiêu Lăng va vào khiến anh đau điếng, nhưng cánh tay lại giữ chặt lại, anh mỉm cười trêu đùa cô, “ xem ra thật sự nhớ anh quá rồi, nhiệt tình như vậy.”

“ Đồ khốn khiếp”

“ Phải phải phải, anh khốn khiếp”

“ Lần sau không được tìm người giám sát em...”

Giám sát? anh tìm người giám sát cô hồi nào, Tiêu Lăng chớp mắt, cười mỉm chi nhìn Tiêu Khả, trong ánh mắt lại có thêm mấy phần dò hỏi, mấy phần nguy hiểm. Tiêu Khả đứng bên cạnh liền bị dọa đến mồ hôi đầm đìa, cười mỉa xua tay với anh.

Được thôi, thằng nhóc thối quả thật không bảo cô giám sát Tô Tố, là bản thân cô muốn lập công mà thôi, thằng nhóc thối cho cô một công việc tốt như vậy, cô cũng là muốn có qua có lại thôi, đâu ngờ rằng nó lại không nể tình chứ. Hừ hừ, sớm biết như vậy thì cô chụp lại cảnh diễn của Tô Tố và Mộ Bạch gửi cho nó, thằng nhóc thối đó sẽ không chê cô lo việc bao đồng nữa.

Những học sinh ra vào xung quanh nhìn thấy xe xịn, không nhịn được nhìn thêm mấy lần. Cũng may nhờ Tiêu Khả trùm áo khoác lên đầu Tô Tố, nếu không lúc này lại bị bao vây nữa rồi, Tiêu Lăng nhận thấy ánh mắt của mọi người, lạnh lùng quét qua những người đó, những học sinh đó sao chịu được ánh mắt lạnh thấu xương của anh, liền vội vàng chạy ra xa.

Tiêu Lăng hài lòng mà ôm chặt lấy Tô Tố, lúc cúi đầu ánh mắt đâu còn sự lạnh nhạt đó nữa, toàn là sự dịu dàng, “ có nhớ anh không?”

Tô Tố hừ hừ hai tiếng không trả lời.

Cô còn chưa tha thứ cho anh đâu.

Tiêu Lăng đợi nửa ngày vẫn chưa có câu trả lời, bưng mặt nhỏ của cô lên, nghiêm túc nói rằng, “ anh nhớ em”

Anh nhớ em...

Ầm

Ầm ầm

Mặt Tố Tố bỗng chốc đỏ lên, tim cũng đập không ngừng, cô ngẩn đầu lên nhìn Tiêu Lăng, lúc này mới phát hiện sắc mặt anh có chút ảm đạm, dưới mắt là quầng thâm rõ rệt, cô nhớ lại lời Tiêu Khả nói lúc nãy, liền cảm thấy rất đau lòng. Cô đẩy Tiêu Lăng ra, “ anh mới đi công tác về?”

“ Ừm”

“ Mới đi công tác về sao không về nhà nghỉ ngơi thật tốt để điều chỉnh chênh lệch múi giờ, nếu anh muốn đến đón em, bảo tài xế đến đón là được rồi. Sao lại tự mình tới đây, anh nhìn anh xem, già hơn bình thường hai tuổi không chừng già hơn nữa, tiếp tục như vậy sẽ già trước tuổi đó, đến lúc đó xem em còn lấy anh không.”

“ Bảo tài xế đến, anh sẽ không nhận được cái ôm nhiệt tình của em rồi, không có lợi.”

Tô Tố chu mỏ, không nói chuyện.

Nhưng mà... già?

Tiêu Lăng cau mày lại, anh sờ mặt của mình, “ sắc mặt khó coi đến vậy sao?”

Tô Tố gật đầu khẳng định.

Đâu chỉ là khó coi, quả thật là quá khó coi, đi công tác không biết đều phải làm gì mà khiến người thành ra bộ dạng này.

Tiêu Khả nãy giờ được coi như là người vô hình đứng kế bên cuối cùng chịu không nổi nữa, cô bước lên trước, đi đến chỗ hai người họ, “ hai người vừa phải thôi nha, thân mật trước mặt người độc thân như tôi không sợ bị trời đánh à, muốn thân mật thì về nhà tìm chỗ không có người mà thân mật, bây giờ về nhà ngay.”

Suy cho cùng Tô Tố cũng da mặt mỏng, bị nói đến đỏ mặt ngại ngùng mà cúi đầu xuống, Tiêu Lăng thấy vậy liền lườm cô ấy một cái.

“ Mau lên xe”

“ Không được, đang mệt không được lái xe, em lái cho.” Tô Tố đẩy Tiêu Lăng qua bên ghế phó lái, mình thì ngồi lên ghế lái.

Hai người đưa Tiêu Khả về nhà trước, sau đó mới về mái ấm nhỏ của họ.

“ Ngày mai khi nào đi ghi hình chương trình?”

“ Tám giờ tối bắt đầu, phải ghi hình hai tiếng đồng hồ, mười giờ mới kết thúc, nhưng mà phải tới sớm mấy tiếng để diễn tập.” Tô Tố khoác lên cánh tay của Tiêu Lăng bước vào nhà, “ anh đừng nói nhiều như vậy nữa, mau đi tắm rửa rồi ngủ một giấc ngon đi, đợi bọn nhỏ tan học rồi buổi tối cùng nhau đi ăn cơm.”

“ Được”

...

Ngày thứ hai sau khi ăn xong cơm trưa thì đến studio diễn tập, lần này tổng cộng có năm người, chỉ có một mình Tô Tố là nữ chính, còn lại là Mộ Bạch và ba diễn viên trẻ đóng vai bạn cùng phòng của Hà Nại.

Buổi ghi hình Tinh Thiên Địa Vui Vẻ tổng cộng phân làm bốn khâu.

Khâu thứ nhất là tiết mục nhảy mở màn.

Khâu thứ hai là chơi trò chơi, trò chơi phân làm hai đến ba trò.

Khâu thứ ba chính là khán giả hiện trường đặt ba câu hỏi, chọn tùy ý bất kì một vị khách mời trên sân khấu để trả lời.

Khâu thứ tư là điện thoại của mỗi vị khách mời tham gia trò chơi đều bị giữ ở chỗ đạo diễn, lúc đó bỏ vào trong một cái thùng nhỏ, lấy được điện thoại của ai, thì lấy điện thoại của người đó ra, sau đó đạo diễn sẽ mở danh bạ ra, kiếm được tên của ai thì vị khách mời đó phải gọi điện thoại cho người trong danh bạ đó, sau đó bảo đối phương nói ra ba câu mà MC chỉ định.

Trong đó khâu thứ ba và khâu thứ tư là khâu được khán giả yêu thích nhất.

Bởi vì có một số câu hỏi của các khán giả hiện trường hỏi tương đối sắc bén, như vị nữ khách mời của kì lần trước, cô ấy là ngôi sao hạng A trong giới, tới Tinh Thiên Địa Vui Vẻ để tuyên truền điện ảnh, cô ấy rất đẹp, nhưng lúc ra mắt có không ít người bêu xấu cô ấy, lấy hình cũ của cô so sánh với hình bây giờ, nói cô ấy đã từng phẫu thuật thẩm mỹ vân vân.

Kết quả lúc khán giả đặt câu hỏi liền trực tiếp hỏi cô ấy rốt cuộc cô có phẫu thuật thẩm mỹ không, dọa đến đạo diễn toát mồ hôi hột, sợ sẽ đắc tội với ngôi sao hạng A này.

Nhưng Tô Tố hiểu rõ những chương trình truyền hình này, câu hỏi càng sắc bén, tỉ lệ rating sẽ càng cao.

Nếu như là câu hỏi khó mà trả lời, hậu kỳ sẽ cắt đoạn đó đi, Tô Tố xem xong nhịn không được đau đầu lên, cô là nữ khách mời duy nhất, e rằng sẽ bị hỏi những vấn đề sắc bén.

Trời ơi...

Tô Tố còn chưa kịp buồn phiền nữa, Tiểu Hy đã đến phòng nghỉ tìm cô rồi.

“ Tố Tố”

“ Tiểu Hy”

Hai người hai mươi mấy ngày không gặp, ôm chặt vào nhau.

“ Tiểu Hy, chương trình hai kì trước của cậu tớ có dành thời gian xem qua rồi, biểu hiện không tệ, hèn gì lãnh đạo của các cậu lại cho cậu gánh vác trọng trách lớn như vậy, quả thật chọn đúng người rồi, Tiểu Hy, cậu có biết cậu đã có cả một hội fanclub rồi không, fan của cậu còn tự xưng mình là fan Hy nữa đó.” Tô Tố lắc lắc chiếc điện thoại, cười hì hì, “ mình cũng là thành viên trong fan Hy đấy.”

Tiểu Hy bị khen đến mặt có chút đỏ, cô ôm lấy cánh tay của Tô Tố ngồi xuống sô-pha trong phòng nghỉ, ngại ngùng nói rằng, “ bản thân mình cũng không ngờ lại có thành tích tốt như vậy, nhưng mà cậu đừng nói mình nữa, Nhất Tiếu Nại Hà của cậu cũng phát sóng rồi, mỗi tập tớ đều coi, thật sự diễn rất hay, tớ thấy fan trên weibo của cậu sắp đến tám triệu rồi kìa, lợi hại quá,tớ đoán rằng đợi sau khi phim chiếu xong, dù thế nào cậu cũng sẽ có hơn mười triệu fan. Tớ cũng là fan của cậu đó, tên fanclub của cậu nghe hay hơn mình nhiều, Tiểu Thụ Miêu, tớ cũng là thành viên trong Tiểu Thụ Miêu đấy.”

“ Hai chúng ta có được xem như là nịnh bợ nhau không” hai người nhìn vào nhau, liền cười ha hả lên.

“ Được rồi được rồi, không giỡn nữa, tớ đến đây để nói với cậu về chuyện lát lên sân khấu, chỗ này tớ có một vài câu hỏi có thể khán giả sẽ hỏi đến, cậu nhìn xem có câu hỏi nào không trả lời được không, điều nào không thể trả lời cậu nói cho tớ biết, nếu khán giả hỏi đến, mình sẽ giúp cậu chuyển đề tài.”

Tô Tố lấy tờ giấy đó từ trên cô ấy, vừa nhìn con mắt đã xém rớt ra.

Trong đó có một câu hỏi vô cùng mạnh mẽ sắc bén.

“ Cô đóng phim với Mộ Bạch, có khi nào phim giả tình thật không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi