BOSS TRỞ THÀNH CHỒNG

“Bạch Linh……em trai con……”

“Tôi nói lại lần nữa, tôi với các người không có một chút quan hệ nào, tôi không có ba mẹ cũng không có chị em với các người”

Lão phu nhân bắt đầu khóc lóc kể lể, “Linh nhi, sao con có thể nói như vậy, dù nói như thế nào chúng ta cũng đã nuôi con suốt 13 năm a, dù trong nhà khó khăn như thế nào cũng chưa từng để con phải chịu đói chịu khổ a……bây giờ con giàu sang phú quý rồi thì không nhận ba mẹ nữa sao?”

Toàn thân Bạch Linh run lên, mặt trắng bệch.

“Mạc lão gia......”

“Các ngươi im hết cho ta”, Mạc lão gia dù đánh chết cũng không tin Bạch Linh có thể đối xử như vậy với ba mẹ của mình, ông là một người trọng sĩ diện, ngay cả cháu gái mà ông thương yêu nhất vì làm ông mất mặt mà sẵn sàng đem gả cho một người đàn ông không ra gì, huống chi là Bạch Linh không có chút máu mủ gì với ông, lại dám ở trước mặt bàn dân thiên hạ mà làm ông mất hết mặt mũi, thật không thể tha thứ, đã vậy Bạch Linh còn gạt ông, nói mình là cô nhi để được ông thương hại, điều này càng không thể chấp nhận.

Mạc lão gia vịn tay cầm từ từ đi lên khán đài, cướp lấy micro của mục sư mà nói, “Hôm nay thật khiến các vị chê cười, tôi tuyên bố, lễ đính hôn hôm nay hủy bỏ, cũng mong các vị bằng hữu hôm nay thông cảm, nếu có gì chiếu cố không tới xin đừng trách.”

Lễ đính hôn bị hủy bỏ?

Bạch Linh ngước đầu nhìn Mạc lão gia, không dám tin những gì đang diễn ra, “Ông nội”

“Đừng gọi ta là ông nội, Mạc gia chúng tôi không có loại cháu dâu như ngươi, từ nay Mạc gia chúng ta cũng không còn bất kỳ quan hệ gì với ngươi, sau này có chuyện gì thì tự mình giải quyết đi.”

“Không”, Bạch Linh hoảng loạn, cô không dễ dàng gì mà có được buổi lễ đính hôn này, không thể nói hủy bỏ là hủy bỏ, cô nắm lấy tay Mạc Tầm, nước mắt đầm đìa, “Tầm, anh xin xin ông nội đi, chúng ta đã ở bên nhau 7 năm, không thể cứ vậy mà xa nhau được. Tầm, anh còn nhớ đã hứa sẽ cho em buổi lễ đính hôn hạnh phúc nhất không, anh xin xin ông nội đi, anh nói sẽ để em đường đường chính chính trở thành người phụ nữ của anh mà......”

Cô giống như chỉ còn hi vọng sống cuối cùng, ta bấu chặt đến nỗi nổi đầy gân xanh, khuôn mặt trắng bệch đầy hoảng loạn, “Em đã vì buổi lễ này mà chuẩn bị hơn 1 tháng rồi, tối nào cũng nôn tới ngủ không được……còn nữa, Tầm, em đã mang thai rồi, đúng đúng đúng, em đã mang thai con của chúng ta rồi.”

Mạc Tầm sững sờ, “Cái gì?”

“Em đã mang thai con của anh, đã gần hai tháng rồi, hai hôm trước đi bệnh viện em mới biết.” Bạch Linh xoa xoa bụng của mình, khóc nức nở, “Em vốn sau buổi lễ đính hôn này sẽ cho anh một sự bất ngờ, Tầm, đây là đứa con đầu tiên của chúng ta, cũng có thể là cuối cùng a, anh có nhớ bác sĩ có nỏi sức khỏe của em không dễ dàng gì mà có con không, đứa con này không dễ dàng gì mà có được, anh cũng đâu muốn con chúng ta vừa ra đời đã không có ba phải không.”

Đám người bên dưới xôn xao, đúng là tin giật gân a.

Mạc Tầm sững sốt một hồi lâu.

Tin này đối với anh thật sự quá bất ngờ.

Anh một mực cho rằng Bạch Linh không thể có con, không ngờ lại có ngày hôm này, tại sao đây là tin tốt mà khi biết tin anh lại cảm thấy nặng nề đến vậy. Mạc Tầm theo bản năng nhìn về phía Tô Tố, lúc này cô đang khép nép trong vòng tay của Tiêu Lăng, cười cười nói nói chuyện gì đó, Mạc Tầm cảm thấy có chút nhói lòng, không biết phải diễn tả như thế nào.

“Linh à…….”

“Tầm, đây là con của chúng ta……”

“Anh biết.” Nhìn bộ dạng đầm đìa nước mắt của Bạch Linh, anh lại càng thêm đau lòng, anh đang làm cái gì đầy, Bạch Linh là người phụ nữ mà anh yêu thương nhất, trong bụng lại đang mang đứa con của anh, anh hít một hơi thật sâu, lấy bình tĩnh đỡ Bạch Linh đứng lên, “Ông nội, Linh nhi đã mang thai......”

Mạc lão gia thần sắc không rõ.

“Mang thai, sao lại trùng hợp như vậy?”

Bạch Linh nhận ra Mạc lão gia đang nghi ngờ cô, liền giơ tay lên thề, “Ông nội, con đúng là đang mang thai, con kiểm tra ở bệnh viện của chúng ta, nếu ông không tin có thể gọi điện hỏi bác sĩ của khoa phụ khoa, con sao dám lấy chuyện này ra để gạt ông.”

Mạc lão gia lập tức có chút do dự.

Mạc gia trước đến nay khó khăn lắm mới có được một cậu con trai, Mạc Tầm năm nay cũng đã 29 tuổi vậy mà vẫn chưa có con, ông không thể không cảm thấy lo lắng, chưa kể Mạc Tầm trước giờ lại không quan tâm vấn đề này, nhiều năm nay không hề tiếp xúc mới phụ nữ, bây giờ khó khăn lắm mới có được một đứa con, Mạc lão gia trầm mặc, quyết định cũng có chút khó khăn.

Nếu không đính con, đứa con này sẽ là con rơi.

Nhưng nếu tiếp tục đính hôn, cơn giận này ông nuốt không nổi.

Nhất thời ông không thể đưa ra quyết định, trong sảnh lớn hiện tại đang chứa 200 300 người, vậy mà yên lặng tới nỗi có thể nghe được cả tiếng cây kim rơi xuống đất.

Ngay tại lúc này ——

Tiêu Lăng đột nhiên khẽ cười một tiếng.

Không khí đang yên tĩnh, bỗng nhiên có tiếng cười vang lên bất ngờ, mọi người đều quay lại nhìn.

Tiêu Lăng không nhìn ai, cười giống như đang tự cười với chính mình, chỉ là âm thanh có chút lớn, mọi người đều nghe rất rõ ràng, “Đúng là đặc sắc vô cùng.”

Chỉ vài chữ ngắn ngủi, cũng đủ làm Mạc lão gia nghẹn tới không còn chút mặt mũi nào.

Khuôn mặt Mạc lão gia lập tức để lộ sự xấu hổ.

Nghĩ tới việc Mạc gia vì Bạch Linh mà bị biến thành trò hề, ông đã giận tới run cầm cập. Vậy mà bây giờ, nhìn sơ qua toàn những khách mời đang hưng phấn chờ xem kịch hay, phóng viên thì háo hứng chờ săn tin, trong lòng lại càng cảm thấy tức giận.

Ông lại quay sang nhìn vợ chồng nhà họ Bạch.

Ánh mắt của Mạc lão gia dần dần tĩnh lặnh.

Ông hiểu rõ hạng người ngày, máu lạnh vô tình, lại có tham vọng, thích trèo cao. Nếu như nhận người thân xong, tìm được chỗ dựa tốt, sẽ như chuột sa hủ nếp, càng ngày càng được nước làm tới. Ông thà chấp nhận việc Bạch Linh là cô nhi còn hơn có quan hệ qua lại với hạng người này.

Nếu như tiếp tục tổ chức lễ đính hôn, sau này Mạc gia sẽ trở thành trò cười trong giới thượng lưu.

Vừa nghĩ đến đó, ông đã hạ quyết tâm, nhìn Bạch Linh và Mạc Tầm, “Mạc Tầm, sau này ông nội sẽ tìm cho cháu một người vợ môn đăng hộ đối, còn về Bạch Linh……đứa con trong bụng tùy ngươi quyết định, nếu ngươi muốn giữ thì cứ việc, nhưng dù là trai hay gái ta cũng nhất quyết không nhận là chắt, buổi lễ đính hôn hôm nay tới đây nhất định phải kết thúc, con và Bạch Linh sau này cũng đừng nên tiếp tục nữa.”

“Ông nội.” Mạc Tầm từ chối, “Con sẽ chỉ lấy người con gái này làm vợ thôi.”

Đây là đang uy hiếp Mạc lão gia?

Mạc lão gia khuôn mặt càng lạnh lùng hơn, nhìn Mạc Tầm bằng ánh mắt mỉa mai, “Mạc Tầm, con đừng tưởng ta chỉ có mình con là cháu trai, chuyện trước đây ta có thể bỏ qua, hô nay con nhất định phải cắt đứt quan hệ với Bạch Linh, Mạc gia chúng ta không muốn có bất cứ quan hệ gì với hạng phụ nữ miệng mồm độc địa, tâm tư bất chính giống như vậy.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi