BOSS TRỞ THÀNH CHỒNG

Từ sau khi cuộc đối thoại của Tần mẫu và Tần Nham tối hôm đó, Lưu Tuyền cảm giác rõ ràng được sự bài trừ của Tần mẫu đối với cô!

Ngày thứ hai lúc cô quét dọn phòng, nhìn thấy đèn bàn trong phòng Tần mẫu vỡ thành những mảnh vụn, tức thì trong lòng cũng không biết mùi vị gì.

Cô thở dài, quét dọn sạch sẽ những mảnh vụn trong phòng.

Tần mẫu lại bắt đầu gây hứng kiếm chuyện.

“Ai da, Tiểu Tuyền, quét dọn này của con có phải không sạch sẽ không, những mảnh vụn thủy tinh này lỡ như chân dẫm phải đâm trúng thì phải làm sao, hay là đợi một lát con lau lại phòng một lần, dùng khăn lông chà sạch sàn nhà, như vậy sẽ không còn mảnh vụn nữa.”

“Được!”

Lưu Tuyền im lặng lau phòng thêm một lần.

Tần mẫu lại bắt đầu tạo phiền phức, “Mẹ nhìn thấy trong biệt thự cũng khá dơ đấy, vừa đúng lúc con có thời gian, hay là nên lau một lần toàn căn biệt thự?”

Lưu Tuyền tức đến cười ra.

Biệt thự nhà họ ở diện tích không lớn, tổng cộng cũng chỉ có ba tầng, nhưng mỗi một tầng diện tích chiếm cũng đến 200 mét vuông, ba tầng cộng lại chính là 600 mét vuông, để cô một người đi quét dọn? Cô cho dù quét dọn hai ngày cũng quét dọn không hết.

Đây rõ ràng là cố ý kiếm chuyện!

Lưu Tuyền là người cũng có tính khí, trước đó phục tùng nghe lời Tần mẫu đó là tưởng rằng Tần mẫu đối xử tốt với cô, nhưng bây giờ……vẫn còn muốn cô nghe lời như thế à?

Mơ đi nhe!

Lưu Tuyền trực tiếp quăng đi cái khăn lau trên tay!

Sắc mặt Tần mẫu lúc đó liền thay đổi, “Lưu Tuyền, con là ý gì thế!”

“Mẹ, chúng ta đừng có giả vờ nữa!” Lưu Tuyền đứng dậy, ánh mắt sắc nhọn nhìn vào Tần mẫu cười lạnh một tiếng, “Mỗi ngày diễn kịch như thế với con không cảm thấy mệt sao? Hôm nay đã là 20 tháng chạp rồi, lập tức đã phải qua tết, mẹ nhất định phải khiến chúng ta qua tết không vui sao!”

Sắc mặt Tần mẫu tức thì trầm lắng xuống, “Lưu Tuyền, con nói chuyện với trưởng bối như thế à?”

“Đối với những người mỗi ngày đều đeo mặt nạ với con, con có thể nói chuyện như thế đã không tệ lắm rồi!” Lưu Tuyền lạnh lạnh nhìn vào Tần mẫu, “Đừng giả vờ nữa, con đúng thật muốn thay mẹ mệt đến hoảng sợ rồi, không thích con thì nói thẳng không thích con được rồi, chúng ta không cần cứ công khai bí mật nói móc nhau như thế!”

“Mẹ đối xử với con vẫn không tốt sao!” Tần mẫu tức đến dẫm đất.

“Tốt?” Lưu Tuyền cười châm biếm.

Bà ta vẫn đang diễn kịch.

Cô trực tiếp làm thủng lớp giấy đó, “Tối hôm đó lời nói của mẹ và Tần Phi Ngữ con đều nghe được rồi!”

Tức thì, sắc mặt của Tần mẫu sắc màu lấp lánh, đó gọi là đẹp mặt.

Thoạt nhiên, sau ngượng ngùng là giận dữ, cuối cùng, sắc mặt của Tần mẫu cuối cùng đã trở nên đáng sợ, “Nếu như cô đã nghe thấy, vậy tôi không cần phải giấu giếm nữa, Lưu Tuyền tôi cảnh cáo cô, đây là nhà của tôi, tôi tuyệt đối không thể cho cô láo xược bướng bỉnh như thế đâu!”

Rốt cuộc là ai đang láo xược?

Lưu Tuyền dứt khoát không nể mặt, “Vậy chúng ta cứ dựa vào bản lĩnh của bản thân, nhìn xem rốt cuộc ai mới có thể đứng vững chân trong cái nhà này!”

Lưu Tuyền cô chuyện gì mà chưa trải qua.

Năm đó lúc cô còn nhỏ đã biết diễn kịch với ba và mẹ kế, Lưu Năng và mẹ kế tại sao hận cô như vậy? Tại vì mẹ của cô chính là bị hai con tiện nhân này ép đến nhảy lầu tự tử, cô đến bây giờ cũng không thể quên được một vũng máu tươi và huyết tương nứt ra đó trên sàn nhà. Cho nên cô mới để hận trong lòng, lúc mẹ kế mang thai, cô giả vờ thành bộ dạng ngoan ngoan hiểu chuyện để lấy lòng bà ta, khiến mẹ kế không có sự phòng bị gì với cô.

Lúc mẹ kế sắp sinh con, cô nhân lúc bà ta không chú ý, từ cửa cầu thang một chân đá bà ta xuống lầu.

Mẹ kế chảy rất nhiều máu, sau đó trực tiếp đưa vào bệnh viện, xém tí một xác hai mạng.

Đứa trẻ đương nhiên là không giữ lại được!

Lúc nạo thai ra đã có hình dáng đầy đủ, trẻ sơ sinh nam 7 tháng tuổi!

Lưu Năng nhớ con trai nhớ đến hóa điên xém tí đã đánh chết cô!

Cho nên……

Lưu Tuyền cô mà dự định muốn diễn kịch, đúng thật không phải ai cũng nhìn ra được.

Lưu Tuyền không lo ngại sắc mặt xanh đen của Tần mẫu, cười lạnh từ trong phòng bước ra ngoài.

Tần mẫu ở sau lưng tức đến tròng mắt đỏ lên.

Tiện nhân!

Quả nhiên là một tiện nhân có thủ đoạn!

Tần mẫu tức đến lập tức gọi điện thoại cho Tần Nham, âm thanh mang theo tiếng khóc, “Tần Nham! Tần Nham con mau về nhà xem xem, mẹ con sắp bị con tiện nhân Lưu Tuyền kia tức chết rồi, con mau về đây!”

Chưa đến nửa tiếng Tần Nham đã về đến nhà.

Tần mẫu đang nhìn chằm chằm vào trước cửa chờ đợi Tần Nham, nhìn thấy Tần Nham về nhà, lập tức kéo tay anh bắt đầu tố giác, “Con trai, con trai ơi, mẹ con sắp bị tức chết rồi!”

Tần Nham là từ một cuộc họp rút thân trở về đấy, thời gian rất là gấp gáp.

Nhìn thấy Tần mẫu nói được đi được, không có bất ổn gì, lập tức nhẹ nhõm lòng, “Rốt cuộc là chuyện gì thế!”

“Là Lưu Tuyền, con tiện nhân Lưu Tuyền kia đúng là bỉ ổi vô liêm sỹ, cái đèn bàn tối hôm qua của mẹ ở tủ đầu giường bị làm vỡ, nhờ cô ta giúp mẹ dọn dẹp lại, cô ta không ngờ lại giở sắc mặt với mẹ, mẹ nhờ cô ta quét dọn căn biệt thự, cô ta cũng không nghe! Tần Nham là Tần Nham ơi, miệng con cứ nói rằng vợ con chu đáo hiểu chuyện, mẹ thấy là căn bản không là gì hết, con nói cô ta đi, không đi làm, cũng không làm việc nhà, cần người vợ như thế làm gì!”

Vừa nói, Tần mẫu lại bắt đầu ôm lồng ngực, “Tức chết mẹ rồi, đúng là tức chết mẹ rồi!”

Tần Nham cũng không tin lời mẹ lắm.

Hôm qua mẹ anh mới nói với anh là không thích Lưu Tuyền, hôm nay liền xảy ra chuyện như thế này.

Anh không thể không nghi ngờ, có phải là mẹ anh cố ý không!

Tần Nham nhìn một mắt vào phòng khách, trong phòng hiển nhiên đã bị quét dọn qua, sạch sẽ đấy.

Nhưng nhìn bộ dạng tức giận không hề nhẹ của mẹ, Tần Nham không dám hạ phán đoán, anh hỏi Tần mẫu, “Tiểu Tuyền đâu?”

“Ở trong phòng của tụi con!” Tần mầu cắn răng chắc chắn nói, “Con tiện nhân này, mẹ nói nó hai câu thôi sau đó cô ta lập tức đá cửa về phòng rồi, đúng là muốn tức chết bà già này rồi, số mẹ khổ thế……”

Tần Nham xoa đôi mày, “Mẹ, mẹ đừng nói nữa, cô đi hỏi Tiểu Tuyền rốt cuộc chuyện này là thế nào!”

Tần mẫu chỉ muốn tạo phiền phức Lưu Tuyền trước mặt Tần Nham, lập tức nói rằng, “Mẹ đi cùng với con.”

Hai người cùng nhau đi lên lầu, cửa phòng của Lưu Tuyền và Tần Nham đóng chặt, trong phòng không có khóa lại, Tần Nham vặn tay vịn cửa, rất dễ dàng mở cửa phòng ra.

Thoạt nhiên, nhìn thấy tình hình trong phòng, Tần Nham lập tức ngoảnh đầu nhìn Tần mẫu.

Tần mẫu cũng đứng cả hình.

Trong phòng, Lưu Tuyền mặc một bộ đồ rất giản di, ống tay của áo trên vén đến khuỷu tay, đang cầm một miếng khăn lau, nửa dứt khoát ở dưới đất chà từng tí từng tí mặt đất, vì để duy trì căn phòng thông gió, cửa sổ mở ra, gió lạnh từ cửa sổ thổi vào, lạnh đến người sắc mặt trắng ngắt.

Nghe được động tĩnh, Lưu Tuyền ngẩng đầu, nhìn thấy Tần Nham và Tần mẫu ở trước cửa, vẻ mặt kinh ngạc, “Tần Nham? Anh không phải đi làm rồi à, tại sao trở về nhanh thế? Mẹ cũng đến rồi à! Hai người đừng vào đây, máy sưởi trong phòng con tắt rồi, có chút lạnh, hai người xuống phòng khách dưới lầu đợi đi, con rất nhanh sẽ quét dọn xong.”

Tần Nham hít một hơi thở sâu, ngoảnh đầu bất mãn nhìn một mắt vào Tần mẫu.

Không phải nói Lưu Tuyền không chịu làm việc nhà sao?

Đây là phải là kiểu dạng không chịu làm việc nhà sao?

Tần Nham bước nhanh vào trong, Lưu Tuyền không biết đã quét dọn bao lâu thời gian rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bị lạnh đến trắng bệch, tại vì dùng là nước lạnh, hai tay của cô đã đỏ cả lên.

“Tần Nham, anh đừng vào đây……”

“Ai bảo em quét dọn như thế?”

“Không có……”Lưu Tuyền cúi đầu, y như là đứa trẻ mới làm chuyện có lỗi, nhỏ giọng nói, “Em nghĩ là sắp sửa phải qua tết rồi, cho nên quét dọn nhà cửa sạch sẽ tí……”

Ở lúc này còn biện hộ cho mẫu thân!

Trong lòng Tần Nham không biết nên vui hay là nên buồn, vui vì vợ biết suy nghĩ, buồn là vì vợ đã biết suy nghĩ như thế rồi, tại sao mẫu thân nhìn đâu vẫn cứ không ưa người ta!

Tần Nham kéo cô từ dưới đất lên, đôi tay cô đã lạnh băng vào đến xương sống, Tần Nham vội vàng đóng hết cửa sổ trong phòng, mở lò sưởi ra!

“Sau này không được làm những chuyện này nữa!”

“Hả?”

“Việc nhà trong gia đình quá nhiều rồi, em một mình làm làm đến chừng nào, đợi qua tết xong anh từ bên ngoài tìm một người giúp việc đến phụ trách dọn dẹp vệ sinh!”

Lưu Tuyền ngây người nhìn vào Tần Nham, “Vậy em sao?”

“Em đâu phải là người giúp việc!” Tần Nham có chút giận dỗi, có chút mạnh miệng nói, “Anh cưới em về không phải để em làm những chuyện này! Lưu Tuyền, em là vợ của anh, không phải người giúp việc trong nhà! Sau này em phải giống như các bà vợ nhà giàu vậy, không có chuyện làm hẹn bạn bè đi spa, hay là đi dạo mua sắm, chỉ cần lúc anh muốn nhìn thấy em em ở nhà là được rồi.”

Lưu Tuyền trong lòng hơi ấm áp.

Sắc mặt bên Tần mẫu khó coi đến như là bị người khác đánh hai nắm đấm vậy, bà siết chặt nắm đấm, sắc mặt khó coi đến dọa người.

Tại sao lại như thế!

Đáng chết thật, tại sao lại như thế!

Lưu Tuyền không phải không nể mặt bà sao, quyết định cùng bà đấu đến cùng sao!

Tại sao sau khi bà và Tần Nham bước vào nhìn thấy lại là cảnh tượng như thế!

Tần mẫu lập tức phản ứng, “Tần Nham, cô ta là giả vờ là! Cô khẳng định là giả vờ đấy! Cô ta vừa nãy không phải như thế đâu, cô ta còn quát lớn với mẹ, căn bản là không có bộ dạng ngoan ngoãn như bây giờ vậy đâu! Con đừng tin cô ta!”

Lưu Tuyền ngây ra, vẻ mặt lạ lùng, “Mẹ, mẹ sao thế?”

“Tôi làm sao hả? Con tiện nhân này còn dám hỏi tôi làm sao hả, bộ dạng láo xược của cô đi đâu rồi, Lưu Tuyền, cô có thể đừng giả tạo như thế nữa được không, tôi nhìn thôi cũng cảm thấy ghê tởm!”

Lưu Tuyền không nói năng, cắn môi với vẻ mặt hoang mang ấm ức.

Tần mẫu nhìn càng nhìn lại càng tức, bà vừa định nói thêm gì, bên Tần Nham đã không còn kiên nhẫn nữa, “Được rồi! Mẹ, mẹ có thể đừng có gây sự vô cớ nữa được không! Mẹ có biết là con rất bận không!”

“Con trai, thật ra không phải……cái mà con vừa nhìn thấy đâu.”

Lời chưa nói xong, đã bị Tần Nham không nương tình cắt ngang nữa, “Đủ rồi! Đừng nói nữa, mắt của con biết xem, cũng có năng lực phân biệt thị phi! Mẹ, nếu như mẹ đúng thật nhìn Tiểu Tuyền không ưa, vậy chúng con không phiền mẹ nữa, đợi qua tết xong chúng con sẽ từ nhà chuyển ra ngoài ở!”

Tần mẫu không dám tin trố to mắt.

Cái gì!

“Không được, mẹ không đồng ý, mẹ tuyệt đối không đồng ý!”

“Không đồng ý vậy mẹ dừng lại chút đi!” Tần Nham cầm lấy cặp văn phòng, “Công ty con vẫn còn việc, con đi trước đây!”

Vừa nói, anh lại không lo lắng ngoảnh lại nhìn vào Lưu Tuyền, “Không được dọn dẹp nữa, nghe chưa hả!”

“Oh!”

Tần Nham lúc này mới yên tâm rời khỏi.

Nghe thấy tiếng động cơ khởi động của xe hơi, Tần mẫu mới có phản ứng, tức giận liếc nhìn Lưu Tuyền, mẳng mỏ, “Lưu Tuyền cô là con tiện nhân!”

Sắc mặt của Lưu Tuyền cũng thay đổi.

Sắc mặt cô không còn nét mặt ngoan ngoãn vừa nãy, cô lạnh hứ một tiếng lại một lần quăng miếng khăn lau trên tay, sắc mặt vô cảm nhìn vào Tần mẫu, “Mẹ biết diễn kịch, không có nghĩa là con không biết! Đừng coi tất cả mọi người cũng đều là kẻ ngốc!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi