BUG NGÀNH GIẢI TRÍ

Edit by Dưa & Beta by Hy

-

Cô ấy bắt đầu hối hận, mỗi ngày đều chìm đắm trong đau khổ. Những bức ảnh, bức thư tình của cô ấy và Trần Lâm trong quá khứ cứ liên tục nhảy ra khiến cô ấy đau đớn đến chết.

Sau đó, chuyện cô ấy yêu thầm Trần Lâm bị vợ anh ấy biết được, hai người tranh cãi một trận. Hôm sau, Trần Lâm tới tìm cô ấy nói rõ, ánh mắt nhìn cô ấy như người xa lạ, giọng nói đầy tức giận.

Trần Lâm đi rồi, Tiếu Anh ngồi trên sô pha nhớ đến việc hồi nhỏ của hai người, khóc đến hôn mê bất tỉnh.

Lúc cô ấy tỉnh lại, xung quanh đã thay đổi. Ngôi nhà ở trung tâm thành phố đã biến thành một căn hộ ba phòng bình thường, hết thảy những thứ kia đều chỉ là giấc mơ của cô ấy.

Lúc đi vào, Tống Giai thấy An Văn vẫn cầm kịch bản《 Có từng nhớ không? 》trên tay, hỏi: "Vừa ý cái này?"

"Câu chuyện này thật cảm động. Bản thân đề tài xuyên không đã rất mới mẻ độc đáo rồi, giờ còn đặt ra một đề tài đang nổi, nhắc đến hiện tượng người trẻ hiện tại đang bất mãn với cuộc sống hiện giờ. Em cảm thấy cũng không tồi." An Văn nói.

"Bộ điện ảnh này cũng không tồi nhưng chỉ là một bộ nhỏ, em chắc chắn muốn tham gia hả?" Tống Giai hỏi.

"Tuy chỉ là một bộ phim nhỏ nhưng đạo diễn Ngô sẽ không chọn bừa, ít nhất là kỹ thuật diễn cũng đủ đảm bảo." An Văn nói.

"Vậy được, chúng ta chọn cái này đi." Tống Giai nói.

Kết quả, ngày hôm sau, đoàn《 Hoa lạc Trường An 》lại gọi điện thông báo An Văn được nhận.

Nhận điện xong, Tống Giai còn choáng váng hồi lâu. An Văn ngồi đối diện còn đang chơi trò chơi, vừa chơi vừa mắng Hạ Cẩn là đồ gà (*)

(*) Đồ gà: Từ gốc là 菜鸡 [Cài jī] hay còn một từ có nghĩa tương đương khách là 菜鸟[càiniǎo], trước đây được dùng để chỉ những người không giỏi dùng máy tính, sau đó từ này được sử dụng phổ biến ngoài xã hội để chỉ những người dở tệ trong lĩnh vực gì đó. Trong trường hợp này, An Văn đang nói Hạ Cẩn chơi game dở.

Do chị ấy đi theo người mới có thực lực quá mạnh hay người mới có vận khí tốt hay sao.

Còn ba bốn tháng nữa,《Hoa lạc Trường An》mới xong giai đoạn chuẩn bị, thời gian này đủ để An Văn quay xong bộ《Có từng nhớ không?》.

Ngô Duyên không nghĩ bộ phim nhỏ này của mình sẽ hấp dẫn được diễn viên có sức nóng như An Văn. Hơn nữa, cô không chỉ đóng phim không cần thù lao mà lúc diễn thử còn cho thấy kỹ thuật diễn gây kinh ngạc.

Weibo của đoàn phim《 Có từng nhớ không? 》công bố diễn viên An Văn, không ngờ lại ngay lập tức lên hot search. Weibo official này vốn chỉ có mấy ngàn fan mà trong một ngày lại tăng lên 15 vạn fan.

Các cư dân mạng (*) vô cùng tò mò và chú ý người đẹp như An Văn, cũng thảo luận rất nhiều trên diễn đàn.

(*) Cư dân mạng: Từ gốc là 网友 nghĩa là võng hữu, võng[网] có nghĩa tiếng anh là "network" = mạng, mạng xã hội trong tiếng việt, hữu [友] nghĩa là bạn. Nói chung là bạn giao lưu trên mạng = cư dân mạng/netizen.

Vì để đuổi kịp hành trình mà An Văn gia nhập đoàn phim sớm. Vai chính Trần Lâm do nam diễn viên có thực lực - Tề Minh - diễn, là ngôi sao nhí quốc dân nổi tiếng từ khi còn nhỏ.

Vì lí do nào đó mà anh ta không thích An Văn cho lắm, trừ lúc diễn cùng thì gần như không nói chuyện với An Văn.

Tống Giai nhắc nhở An Văn rằng quan hệ giữa Tề Minh và Lục Mạn Nhi rất tốt. An Văn lại thấy không sao cả, diễn thì diễn, không nhất thiết phải làm bạn với nhau.

Có hôm, lúc quay cảnh Trần Lâm an ủi Tiếu Anh, Ngô Duyên cảm thấy tình cảm không đủ, bầu không khí cũng không ổn. Qua vài lần NG, rốt cuộc Ngô Duyên cũng không nhịn được, nói với Tề Minh: "Lục Lâm, cậu thích Tiếu Anh, lúc cậu nhìn cô ấy đau lòng, cậu cũng vô cùng thống khổ, biểu hiện lúc này của hai người rất khác. Thế nhưng, tình yêu đâu? Cậu muốn thể hiện tình yêu nhưng sao cậu cứ diễn như mình bị bạo lực thế? Cậu vì yêu mà đau, hiểu không hả? Làm lại lần nữa!"

An Văn cảm thấy Tề Minh đang cố ý chỉnh mình. Khóc vài lần, mắt cô đã bắt đầu đau. Nhưng chính bản thân Tề Minh cũng rất phiền. Anh ta thật sự ghét An Văn nên mỗi lần diễn đến phân cảnh tình yêu, trong lòng anh ta đều có sự kháng cự.

Cô gái trong lồng ngực như đang giận dữ, đôi mắt hồng hồng trợn trừng với anh ta, vừa lau nước mắt vừa hỏi anh ta: "Tề Minh, anh đang cố ý à?"

"Cô có ý gì?" Tề Minh hỏi.

"Tốt nhất là thế đi. Từ nhỏ, anh đã lấy kỹ thuật diễn mà nổi tiếng, lúc diễn đừng có không chuyên nghiệp giống một số người nào đó." An Văn đưa giấy thấm nước mắt cho Khương Thi Dư, hất mái tóc dài ra phía sau lưng, ngón tay trắng mảnh lắc lắc trước mặt anh ta.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi