BƯU HÃN DÂN QUÊ

Đi qua một dãy hành lang dài, xuyên qua cửa thuỳ hoa, nha hoàn mặc các loại y phục đủ màu tươi mới bưng mâm tới tới lui lui.

(cửa thuỳ hoa : một kiểu cửa trong kiến trúc nhà thời xưa, trên có mái, bốn góc buông bốn trụ lửng, đỉnh trụ chạm trổ sơn màu)

Thật đúng như suy nghĩ trong lòng Hắc Muội, tiền thính như là cảnhtượng tiệc sinh nhật, chính là ngồi ở thượng vị không phải là lão phunhân Bạch phủ, mà hẳn là nàng.

Bởi vì cha con Bạch gia vui sướng đối với Hắc Muội nói, “Chúc mừng Phùng tiểu thư hoa quý mười sáu!”

Hắc Muội thế này mới bừng tỉnh đại ngộ, hôm nay là sinh nhật nàng ,thoáng cái lại lớn một tuổi, chỉ là sinh nhật nàng, Bạch phủ như thế lao sư động chúng trong đầu nàng không khỏi hiện lên dấu chấm hỏi , vì thếkế tiếp trên bàn cơm mỗi tiếng nói cử động nàng đều phải vãnh tai nghe,rốt cuộc vì sao như vậy.

Bạch lão bản bất động thanh sắc, mặc dù nhóm nha hoàn phía sau đứngthẳng thỉnh thoảng lại chia thức ăn trên bàn cho ba người, nhưng hắn vẫn không ngừng gắp thức ăn cho Hắc Muội.

Hắc Muội thụ sủng nhược kinh, lại không hiểu ra sao .

Một lát sau, bên ngoài có người thông tri nói lão phu nhân tới .

Trên bàn cơm ba người đều sửng sốt, Hắc Muội không thể tin được lãophu nhân Bạch phủ lão thật sự tham dự , không phải nói lão phu nhân luôn luôn ở hậu viện tu dưỡng, cũng không quản chuyện nhà sao?

Mà Bạch Tề và Bạch Minh Tuệ nhìn không ra cảm xúc, vẻ mặt hai người đều là khó lường.

Rất nhanh một lão phu nhân một thân áo dài hồng nâu ngân hoa, khoácáo lông cừu được một phụ nhân trẻ tuổi khuôn mặt diễm lệ trẻ đỡ tiếnvào.

Hắc Muội theo hai cha con Bạch gia tức khắc đứng dậy quỳ lạy hành lễ.

Thời điểm ngẩng đầu lên Hắc Muội phát hiện Bạch lão phu nhân đangđánh giá chính mình, nàng hơi lộ ra ý cười ý bảo, nhân cơ hội cũng đánhgiá bà một phen.

Chỉ cảm thấy vị Bạch lão phu nhân này tuổi cũng không lớn, khuôn mặtmang theo chút ý tứ khôn khéo hàm xúc, nhìn kỹ ngũ quan giọng nói dángđiệu của bà không hề giống Bạch Tề và Bạch Minh Tuệ, khí chất cũng không cùng một loại.

Hắc Muội trong lòng đang cân nhắc , vị lão phu nhân này có lẽ không phải mẹ ruột Bạch lão bản.

Quả nhiên, Bạch lão bản đợi mọi người ngồi vào vị trí, khẽ nhúc nhích thần sắc đối với Hắc Muội giới thiệu nói, “Phùng tiểu thư, đây là kếmẫu của ta Thích thị.”

Một câu nói nét mặt Thích thị khẽ biến, đây là bỏ qua thân phận của bà để Hắc Muội không cần có điều cố kỵ.

Hắc Muội trong lòng hiểu được , trên mặt vẫn dáng vẻ cung kính, yên lặng xem xét.

“Tề Nhi, đây là vị Phùng tiểu thư kia.”

“Đúng vậy.”

“Tuổi không xê xích với Minh Tuệ lắm.”

“Vừa tròn mười sáu, so với Minh Tuệ tiểu thư lớn hơn hai tuổi.”

“Tuổi có phải khá nhỏ không, bất quá đừng lo, còn có Ngọc Lệ cùng Hồng di giúp đỡ lo lắng nhà cử.”

“Mẫu thân đừng xem thường Phùng tiểu thư, nàng mới mười ba đã bắt đầu quản gia , căn bản không cần ai phải giúp.”

“——- “

——–

Hai người thường xuyên qua lại nói chuyện, Minh Tuệ ở bên cạnh cũngkhông xen mồm, thỉnh thoảng tiếp đón Hắc Muội dùng bữa, nhưng lúc nàyHắc Muội chỗ nào nuốt trôi a.

Theo đối thoại của Thích thị và Bạch lão bản Hắc Muội rốt cuộc hiểura, tựa hồ là muốn nàng vào Bạch gia quản gia, chẳng lẽ là Bạch lão bảnmuốn mời nàng làm quản sự Bạch phủ.

Vậy cũng không đúng, quản sự bình thường không phải nam nhân cũng là nữ nhân đã thành thân, nàng vẫn chưa gả a.

Nói sau trong lời nói lão phu nhân ám chỉ nàng không xứng với Bạch phủ, không xứng với Bạch lão bản.

Một bữa cơm chúc mừng sinh nhật khiến Hắc Muội choáng váng hồ đồ ,trong lòng khó hiểu, nhưng vẫn đợi cho sau khi ăn xong, Thích thị rờiđi.

Chỉ còn lại hai cha con Bạch gia và nàng ở noãn các uống trà.

Chính giữa Noãn đặt một đỉnh lư hương, đang bay sương khói tinh tế, ba người ngồi vây quanh uống trà.

Hắc Muội há mồm muốn hỏi, Bạch tiểu thư làm cái thủ thế, người đại sảnh lập tức toàn bộ lui sạch sẽ.

“Bạch lão bản, Bạch tiểu thư, vừa rồi Bạch lão phu nhân là có ý gì? Ta thế nào nghe không hiểu!”

Bạch tiểu thư nhìn Hắc Muội cười cười, đối với cha nàng nói, “Cha,cha nói với Hắc Muội đi, xem như một lễ vật kinh hỉ mừng nàng mười sáutuổi.”

Hắc Muội nhìn Bạch lão bản trong lòng không yên chờ cái gọi là kinh hỉ.

“Hắc Muội, ta muốn cưới ngươi làm kế thất (vợ kế)!”Bạch Tề đôi mắt ôn hòa như ngọc, mang theo chờ mong Hắc Muội vui sướng.

Mà Bạch tiểu thư cũng một đôi mắt lóe sáng mỉm cười nhìn Hắc Muội, chờ mong nàng thụ sủng nhược kinh.

Hắc Muội trong lòng quá sợ hãi, nhưng đối với ánh mắt hai người tìmtòi nghiên cứu, lập tức chỉ có thể cố trấn tĩnh cúi người nghiêm túcnói, “Thật sự cám ơn Bạch gia xem trọng, ta một nha đầu quê mùa, có tàiđức gì có thể làm chủ mẫu Bạch phủ, các ngươi thật sự là xem trọng HắcMuội .”

Hai cha con Bạch cha thật không ngờ phản ứng Hắc Muội bình tĩnh thậm chí có chút kinh hoảng như vậy.

“Hắc Muội, ngươi đừng thiếu tự tin như thế, cha ta thích ngươi cũngkhông phải chuyện ngày một ngày hai, từ lần đầu tiên đến nhà ngươi chúng ta đã đối với ngươi thập phần vừa lòng .”Bạch tiểu thư còn nói thêm,“Gả đến Bạch phủ ta, ngươi chính là đương gia chủ sự , đợi sinh hạ nhitử cho cha ta, nhất định sẽ cho con ngươi kế thừa gia nghiệp —— “

Hắc Muội trong lòng thất kinh, nhất thời không biết nói như thế nào,ngoài việc buôn bán kiếm chút bạc, nàng thật tình không muốn cùng Bạchphủ có dính dáng gì, lần này thế nhưng bị cha con bọn họ giáp mặt làmmai nàng có thể nào không kinh hoảng.

Hơn nửa ngày mới trấn định lại, nha nha nói, “Bạch lão bản, Bạch tiểu thư, thật sự cám ơn các ngươi ưu ái, ta chưa bao giờ nghĩ tới sẽ vàoBạch phủ, hơn nữa nương ta qua đời, cha ta sẽ không tái giá, ta đã đốivới người ngoài tuyên bố kén rể kế thừa gia nghiệp.”

Nói thật, Hắc Muội thật sự rất cảm tạ cha con Bạch gia xem trongnàng, mặc dù là kế thất nhưng chủ mẫu Bạch gia không phải người bìnhthường có thể làm nổi .

“Cái này ngươi không cần lo lắng, cha ngươi đối với nương ngươi tìnhthâm không chịu tái giá, nhưng có thể tìm con nuôi cho nhà ngươi kế thừa gia nghiệp, chúng ta Bạch gia mặc dù không thể nói quyền to đại quý,nhưng chút chuyện ấy vẫn có thể làm được .”

Bạch Tề khẽ nhấp ngụm trà, trong vẻ mặt ôn hòa lộ ra bình tĩnh chóirọi, ngẫm lại nói tiếp, “Ngươi yên tâm, ngươi là người hiếu thuận , tasẽ không bức ngươi năm nay thành thân, ta sẽ chờ ngươi giữ đạo hiếu mộtnăm sẽ cưới ngươi vào cửa.”

Hắn một bộ nhất định phải được.

Hắc Muội lập tức có điểm nghèo từ , dù sao cũng ý tốt của người ta,trong lòng nàng mặc dù không muốn nhưng không thể cự tuyệt thẳng thừng,tỏ vẻ chính mình dường như chưa cân nhắc kỹ, nói sau tài lộ của nàng còn nằm trong tay Bạch lão bản.

“Phụ thân, có phải chúng ta thông báo quá đột ngột không, để Hắc Muội trở về cẩn thận suy nghĩ rồi nói sau!”Bạch Minh Tuệ nhìn vẻ mặt HắcMuội kinh ngạc không biết làm sao đành giảng hòa.

Hắc Muội giờ phút này chân chính cảm tạ Bạch tiểu thư , nàng hiện tại cần thời gian suy nghĩ cẩn thận, nghĩ một lý do hợp lý cự tuyệt Bạchlão bản nhưng lại không tổn hại quan hệ hai bên.

Cho nên, thực hiển nhiên, đêm nay ở Bạch phủ, nàng lại mất ngủ.

Nói người thiếu nữ nào không có hoài xuân, Hắc Muội cũng đã mười sáutuổi , tuy rằng nàng đối với tình yêu nam nữ còn mờ mịt, nhưng cũng làlúc thanh xuân ngây thơ.

Ngẫm lại Bạch lão bản, khuôn mặt tuấn lãng, cử chỉ tiêu sái, của cải phong phú .

Nếu bỏ quyết tâm tính kén rể mà nói, có thể gả cho hắn hẳn là rấtnhiều nữ nhân mong muốn đi, nhưng nàng vừa nghĩ đến cùng Bạch lão bảnngủ chung một giường liền cảm giác thế nào cũng không được tự nhiên,trong lòng bài xích , sao lại thế này chứ.

Ngày hôm sau hai mắt gấu mèo còn chưa hồi thần, Bạch lão bản ngọc thụ lâm phong đại giá quang lâm .

Có lẽ hiện tại Hắc Muội đã biết tâm tư của hắn, khắp nơi đều cảm thấy hắn đối với chính mình lộ ra vô cùng thân thiết, khiến cho nàng nhưđứng đống lửa, như ngồi đống than, lấy cớ muốn đi vệ sinh chuồn mất ,ngồi xổm trong hầm cầu cố gắng nghĩ đối sách.

Thật vất vả Bạch lão bản rời đi, không nghĩ tới Bạch Minh Tuệ lại tới nữa.

Nhìn nàng đưa rất nhiều quần áo trang sức tinh mỹ nàng thật tình đau đầu .

“Hắc Muội, ngươi có phải băn khoăn Thích thị không?”Bạch Minh Tuệhỏi, “Ngươi yên tâm, bà ấy tuy có lòng tham , nhưng tuyệt đối khôngthông minh như ngươi, huống chi còn có ta và phụ thân , bà ấy sẽ khôngchiếm được lợi ích gì, cha ta sẽ không cưới ả Ngọc Lệ kia .”

Hắc Muội lúc này mới hiểu được, người tối qua đỡ Thích thị là cháugái ở xa của bà, hơn nữa muốn gả vào Bạch phủ làm kế thất chưởng gia.

“Còn có mấy di nương, thông phòng, ngươi cũng đừng lo lắng, các nàngcho dù sinh con trai cũng sẽ không được kế thừa gia nghiệp .”

“Ta có thể, có thể hỏi các ngươi thế nào lại chọn ta không?”Hắc Muộitrong lòng kêu khổ thấu trời, nàng cái gì cũng không lo lắng, chỉ lolắng Bạch phủ không nên cưới nàng a.

Bạch Minh Tuệ thấy bộ dạng Hắc Muội ủ rũ ảo não, còn tưởng nàng không tự tin, hung hăng thổi phòng nàng một trận, “Ngươi mặc dù sinh ra ở nhà quê, nhưng cử chỉ hào phóng, kiến thức cũng rộng, quan trọng hơn là còn biết buôn bán—— “

Này nếu bình thường nói với Hắc Muội nàng tuyệt đối cao hứng đếnchoáng váng đầu , nhưng hiện tại không như vậy , bỗng nhiên thử hỏi, “Có phải bởi vì ta không hề có bối cảnh không ?”

Bạch tiểu thư sửng sốt, nhìn Hắc Muội, cuối cùng giơ tay khoác lêntrên tay nàng, thở dài, thập phần thành khẩn nói, “Hắc Muội, ta liền nói thật với ngươi. Ta cùng phụ thân chọn ngươi quả thật chúng ta có chútlo lắng về phương diện khác, nhà mẹ đẻ Thích thị là một thương gia lớnngoài thành, lúc trước thiếu chút nữa đoạt gia sản nhà chúng ta, cũngmay con trai bà bỗng nhiên bệnh chết.

Nếu không cha ta chưa chắc đã là gia chủ Bạch gia.

Mấy năm nay, bà ta vẫn chưa từ bỏ ý định, nhét đầy vào phòng cha tarất nhiều yêu mị hồ tử, hy vọng có thể sinh một đứa con trai kế thừa gia nghiệp, may mắn cha ta phòng được ngay, vẫn không có để các nàng đượccon nối dòng.

Hai năm nay vẫn là ta chưởng quản quý phủ, nhưng ngươi cũng biết tađã gần mười bốn , qua hai năm nữa phải xuất giá rời nhà , Bạch phủ không thể loạn. Nếu có ngươi thì khác, ngươi không chỉ biết buôn bán cùng cha ta cũng có giao tình, ngươi tới làm đương gia chủ mẫu là thích hợp nhất .”

Kỳ thực nàng còn muốn nói là khó được cha nàng thực sự thích HắcMuội, nhưng một đứa con gái thật sự ngượng ngùng nói ra tâm tư của chamình.

Đối mặt Bạch tiểu thư chân thành nói một phen Hắc Muội trầm mặc , mỗi nhà có quyển kinh khó đọc a, cho dù là Bạch gia giàu có như thế vẫn cóẩn ưu.

“Bạch tiểu thư, nói thật, ta thật sự chưa từng nghĩ tới sẽ gả vào một nhà giàu, ngươi cũng biết tính tình ta—— “Hắc Muội liều mạng muốn Bạchtiểu thư nhớ tới chuyện lần trước nàng cùng một nha hoàn thông phòng tên là Liễu Phượng Nhi ẩu đả.

“Ai, quy củ là chết người là sống, đến lúc đó ngươi làm đương gia chủ mẫu , quy củ còn không phải do ngươi định đoạt —— “

Hắc Muội còn muốn giải thích, Bạch Minh Tuệ vỗ vỗ tay nàng, “Ngươi cẩn thận suy nghĩ —— “

Đợi buổi chiều Bạch lão bản lại tới nữa, đối với hai cha con nhà này vừa đấm vừa xoa luân phiên đánh .

“Hắc Muội, ngươi có chỗ nào không hài lòng với ta sao?” Khuôn mặttuấn tú của Bạch lão bản cố ý tiến gần đến Hắc Muội, nhìn kỹ ngũ quancủa hắn thật sự là không thể soi mói , khuôn mặt của hắn cùng gia sảnmột dạng làm cho hắn thập phần tự tin.

“Không, thực sự không, Bạch lão bản —– “

“Vậy ngươi vì sao còn không đồng ý hử?”

“Bạch lão bản, ta nói thật, ngài có thể đừng tức giận không?”

“Ngươi nói.”

“Ngươi xem a, từ trước đến nay chúng ta hợp tác buôn bán rất tốt,ngươi lại chiếu cố ta, nhưng nói thật ta và Minh Tuệ tuổi không chênhlệch lắm, ta vẫn xem ngài là trưởng bối, đương nhiên cũng không phải lànói tuổi ngài lớn, nhưng ta thật tình xem ngài là trưởng bối, hiện tạingài nói muốn cưới ta, ta —– ta thật sự không thể nhận.”

Hắc Muội một hơi nói xong, nhìn kỹ phản ứng Bạch lão bản, đừng trởmặt a, nàng không muốn đường tài lộ của mình bị chặt đứt đâu.

Không nghĩ tới Bạch lão bản nhìn nàng nói nửa ngày bỗng nhiên cười ha ha, cười đến Hắc Muội kinh hoảng.

“Hắc Muội, ta quả nhiên không nhìn lầm, ngươi là người quang minhthẳng thắn thành khẩn, ngươi nói như vậy ta ngược lại yên tâm , ngươicũng yên tâm đi, ta sẽ không ép buộc ngươi, không phải còn một năm thờigian sao, chúng ta từ từ đến.”

Hắc Muội nghe hắn ý vị thâm trường nói ba chữ “Từ từ đến ” âm nổi dagà cả người, nàng thế nào có loại cảm giác cá nằm trên thớt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi