Lời này không phải dỗ trẻ con, mọi vết thương trên người Tống Hiểu lúc này đều ấm áp, không đau nữa.
...
Đã ăn cơm trưa, Đoàn Đoàn biết buổi tối sẽ được cùng Tố Tâm ở phòng nhỏ, xung phong nhận việc cùng Tố Tâm và Bạch Hiểu Niên dọn dẹp.
Gian phòng nhỏ cũng không bẩn như trong tưởng tượng của Tố Tâm, chỉ là phủ một lớp bụi mỏng, dọn dẹp rất nhanh.
Tố Tâm lột ga giường và vỏ chăn xuống đặt ở cửa ra vào, Đoàn Đoàn ở trên ghế salon nhảy xuống, cộc cộc cộc chạy đến cửa gian phòng, chổng mông giang hai cánh tay ôm lấy ga giường, mũi bị bụi kích thích hắt xì hơi một cái.
Ga giường cùng vỏ chăn xếp thành một đống, hơi lớn hơn so với Đoàn Đoàn, Tố Tâm quay đầu lại, thấy Đoàn Đoàn một nửa ôm một nửa kéo hướng về máy giặt, siêu siêu vẹo vẹo đi không chắc chắn.
Tố Tâm chạy theo Đoàn Đoàn giúp nhóc ôm lấy, mắt nhóc sáng rực khi nhìn thấy Tố Tâm giúp. Nhóc nghĩ mẹ chính là rất quan tâm nhóc, sợ nhóc ngã.
Tố Tâm hắng giọng một cái, khóe mắt mỉm cười: "Đợi dì Hiểu Niên sắp xếp xong giường nhỏ, chúng ta có thể đi ngủ rồi!"
"Gọi chị gái!" Bạch Hiểu Niên nói to.
Đoàn Đoàn lập tức trợn to mắt lắc đầu biểu thị chính mình không muốn: "Không phải!"
Đem ga giường vỏ chăn bẩn nhét vào máy giặt, Tố Tâm để Đoàn Đoàn đứng ở trên ghế nhỏ, rửa sạch tay cùng khuôn mặt của nhóc, mẹ nói sẽ ngủ cùng Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn rất vui sướng.
Thừa dịp Tố Tâm đang tự rửa mặt, Đoàn Đoàn từ trong vali nhỏ Lục Tân Bắc đưa tới một con gấu nhỏ, ôm lấy đứng ở cửa phòng rửa tay đợi Tố Tâm.
...
Đoàn Đoàn nằm ở trên giường nhỏ, sát bên cạnh Tố Tâm, ngủ vô cùng nhanh.
Cửa phòng nhỏ khép hờ, Tố Tâm mơ hồ có thể nghe được Bạch Hiểu Niên cùng Tống Hiểu nói chuyện.
Bạch Hiểu Niên ở nhà bếp dọn dẹp bát đĩa buổi trưa, Tống Hiểu không xen tay vào được, đứng ở cửa phòng bếp nói chuyện với Bạch Hiểu Niên: "Có phải cậu và Tố Tố rất thất vọng vì mình không, mình đã không thể bảo vệ được ước định của ba chúng ta.!"
Bạch Hiểu Niên không hé răng, tiếng nước chảy dừng lại, cô mới mở miệng: "Tối hôm qua cậu say rồi ngủ sau đó mình cùng Tâm có nói qua, chúng ta đều là người bình thường! Không có bối cảnh không có hậu trường, chỉ có thể miễn cưỡng được tính là trẻ trung, cũng tạm tính là xinh đẹp, nhưng những thứ này theo thời gian sẽ mau chóng rời đi.."
"Đài phát thanh không lâu xảy ra một chuyện, đại mỹ nhân lừng danh Ngô Thiến Ảnh cùng trưởng bộ phận phát thanh làm chuyện ấy ở trong phòng làm việc, bị vợ Lý Chí Quốc tóm gọm, bị đánh đặc biệt thảm, sự tình được lan truyền khắp nơi, cuộc đời, sự nghiệp của Ngô Thiến Ảnh xem như là phá huỷ..."
Nghe được Ngô Thiến Ảnh tiếp nhận quy tắc ngầm bị phát hiện rồi bị ăn đánh, Tống Hiểu lại nghĩ tới mình.
Đã trải qua một lần, cho nên Bạch Hiểu Niên thống hận tiểu tam như nào Tố Tâm cùng Tống Hiểu đều biết, nhưng Bạch Hiểu Niên đau hơn chính là gặp phải một tên cặn bã, loại chuyện này chính là một cây làm chẳng nên non, một tay vỗ không lên tiếng.
"Mình là cảm thấy Ngô Thiến Ảnh biết rõ người ta có vợ còn nhào tới, cách làm đáng thẹn, nhưng nếu như cô ta có hậu trường, có quan hệ, hoặc là Tổng giám đốc đài truyền hình chính là bố của cô ta. Cô ta lại cần phải hướng về Lý Chí Quốc, loại trung niên bụng mỡ lại hói để thoả hiệp hay sao! mình cũng không tin cô ta không thích trai đẹp, chỉ là hoàn cảnh bắt buộc... Không thể làm gì khác."