CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

"Tố Tố, công việc mặc dù quan trọng, nhưng chuyện kết hôn chính là đại sự cả đời, là chuyện cả đời chỉ có một lần, con nhất định phải coi là chuyện to tát! Biết không!"

"Biết rồi mẹ!" trong lòng Tố Tâm chua xót.

"Vậy con và Kiến Văn mau chóng thu xếp thời gian trở về!" Lương Mộ Lan căn dặn.

Lời từ chối Lương Mộ Lan trong điện thoại Tố Tâm không nói ra được, cúp điện thoại nhưng trong lòng cô thì đủ loại cảm giác.

Lương Mộ Lan coi Tố Tâm như là con ruột của mình, hơn nữa còn chuẩn bị mời họ hàng thân thích đến tham gia hôn lễ, Tố Tâm rất vui mừng...

Chỉ là, Lương Mộ Lan làm như vậy... trong lòng Tố Nhiên sẽ là một cái tư vị gì!

Tố Tâm nắm điện thoại di động, thấp thỏm trong lòng.

Điện thoại chấn động, Tố Tâm đang co rúc ở bên trong sô pha, cô liếc nhìn màn hình điện thoại di động, chính là điện thoại của Tố Nhiên.

Tố Tâm chần chờ chốc lát mới ấn nghe: "Alo..."

"Mẹ dự định cho cô xuất giá từ Tố gia cô biết không!" Tố Nhiên hỏi.

Tố Tâm có thể nghe được âm thanh Tố Nhiên lật sách ở đầu bên kia điện thoại, cô cụp mắt: "Ừ, vừa nãy mẹ gọi điện thoại, cô yên tâm tôi sẽ nói khéo với mẹ."

"Mẹ hỏi qua ý tứ của tôi, là tôi đồng ý, cô yên tâm tiếp nhận..." ngữ khí của Tố Nhiên rất bình thản, cũng không hề tức giận hoặc là trào phúng, toàn bộ giọng nói đều rất bình thản.

Tố Tâm rất là bất ngờ.

Giọng nói của Tố Nhiên dường như rất không nhịn được làm dáng, cô ta nói: "Hiện tại mẹ chính là cái dạng kia, không có cách nào giúp cô chuẩn bị hôn lễ, dù sao mẹ ở nhà nhàn rỗi không chuyện gì, cho bà ấy ít chuyện làm cũng tốt, tiết kiệm một ngày ở nhà phiền tôi!"

Tố Nhiên một câu mẹ hai câu mẹ, một cái là Kỷ Vận, một cái là Lương Mộ Lan.

Tố Nhiê không có giống như trước kia, đem Lương Mộ Lan gọi là mẹ của tôi để phân rõ rạch ròi mà hiện tại cô ta đều gọi hai người kia là mẹ, danh xưng này đã khiến cho khóe môi Tố Tâm nở một nụ cười, câu nói đó khiến cho trong lòng Tố Tâm rất ấm áp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi