CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Tố Tâm ngồi ở vị trí kế bên tài xế gấp gáp trở về Phủ Thiên Loan.

Thời điểm này, Đoàn Đoàn cũng sắp về đến nhà!

Buổi tối, Phó Kiến Văn cũng sẽ trở về...

Tố Tâm muốn mau trở về, về để chuẩn bị kỹ càng bữa tối, cùng Đoàn Đoàn cùng nhau nghênh tiếp Phó Kiến Văn trở về.

Yết hầu Tố Tâm nghẹn ngào, tương tư về Phó Kiến Văn giống như là nóng sôi trào, không ngừng trào ra bên ngoài.

Tố Tâm cảm thấy mình thật không có tiền đồ, lại có thể vì tưởng niệm một người mà muốn rơi nước mắt.

Lúc Phó Kiến Văn đi cùng mấy người kia, cô đều không có khóc, nhưng lúc này lại cảm thấy khó nhịn nghẹn ngào...

Vưu Nại Nại an tĩnh lái xe, điện thoại kêu liên tục trong túi tiền, là Đường Tranh gọi điện thoại tới.

Lúc bọn họ vào quá cà phê, bởi vì chỗ ngồi của Tố Tâm cùng Lý Mục Dương quá dễ thấy, cho nên Đường Tranh cùng Lục Tân Nam không có trực tiếp đi qua.

Lục Tân Nam cùng Đường Tranh vốn cho là Tố Tâm nói chuyện xong cùng với Lý Mục Dương, lên xe đi một đoạn sau đó sẽ dừng lại, không nghĩ tới Vưu Nại Nại lái xe đi khá xa rồi nhưng vẫn không có ý dừng lại.

Điện thoại của Tố Tâm để yên lặng ở trong túi xách không gọi được, Đường Tranh chỉ có thể đem điện thoại gọi tới nơi này của Vưu Nại Nại.

Nhưng Vưu Nại Nại thấy tâm tình của Tố Tâm không thật là tốt, cho nên cứng rắn không có nghe điện thoại.

Xe tiến vào đường hầm dài, ánh đèn ấm áp trong đường hầm làm cho bên trong xe đặc biệt sáng sủa, xuyên thấu qua kính chắn gió rơi vào trên người Tố Tâm, Tố Tâm nhìn mình được ánh đèn nhuộm thành đủ màu sắc, cảm giác ấm áp hơn.

Nhớ tới Đường Tranh cùng Lục Tân Nam, Tố Tâm lấy điện thoại di động ra, trên màn hình điện thoại đã hiện hơn mười cuộc gọi bị nhỡ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi