CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Vưu Nại Nại vừa nhìn đã biết đây là cặp tóc của con gái mình, cô nhận lấy: “Có phải Tiểu Đường Quả lại bị ở lại nhà trẻ rồi hay không!”

Đoàn Đoàn suy nghĩ một chút, gật đầu, không có nói cho Vưu Nại Nại biết lúc Tiểu Đường Quả một mình giao đấu với anh chị lớp lớn hơn ở nhà trẻ đã đem chiếc kẹp tóc này lấy xuống đặt ở nơi này của Đoàn Đoàn.

“Cảm ơn Đoàn Đoàn!” Vưu Nại Nại đưa tay muốn xoa đầu nhỏ của Đoàn Đoàn một cái, lại bị Đoàn Đoàn né tránh.

Vưu Nại Nại cũng không có để ý, vì cô đã nghe Tiểu Đường Quả nói rồi, Đoàn Đoàn không thích người khác sờ đầu của nhóc, cô giáo ở nhà trẻ cũng không được!

Vưu Nại Nại nở nụ cười ôn nhu với Đoàn Đoàn, thấy Đường Tranh, tư thế chuẩn bị muốn ngồi, Vưu Nại Nại hỏi Đoàn Đoàn: “Nhà vệ sinh của khách nhà cháu ở nơi nào!”

Đoàn Đoàn chỉ tay về hướng kia!

“Cảm ơn Đoàn Đoàn!” Vưu Nại Nại đứng dậy, ánh mắt trước sau như chưa từng nhìn về phía Đường Tranh, lông mi dài tỉ mỉ cúi thấp xuống che lại đáy mắt vẻ mặt, rồi cứ như vậy đi về phía phòng vệ sinh.

Đường Tranh: “...”

Anh ta là con cọp lớn hay sao mà mấy ngày hôm nay Vưu Nại Nại liều mạng ẩn núp anh ta!

Rõ ràng buổi tối ngày hôm ấy còn rất tốt, lúc hai người triền miên Vưu Nại Nại cũng một mặt hưởng thụ, đến cùng là anh ta làm cái gì không đúng mà lại khiến cho Vưu Nại Nại tránh anh ta như tránh tà!

Đường Tranh thất thố ngồi ở phòng khách, nhìn qua vị trí của phòng rửa tay, trong lòng tức nghẹn.

Đoàn Đoàn ngửa đầu nhìn qua đáy mắt một mảnh mê man của Đường Tranh, suy nghĩ một liền cầm đồ ăn vặt mà Vưu Nại Nại cho mình đặt ở trên bàn trà lên, tay nâng thật cao đưa cho Đường Tranh.

Nhìn xem động tác của Đoàn Đoàn, khoé môi Đường Tranh cười khổ: “Chú không ăn, Đoàn Đoàn ăn đi!”

Đường Tranh thấy Vưu Nại Nại chậm chạp không có đi ra khỏi phòng rửa tay, biết Vưu Nại Nại là cố ý tránh mình, Đường Tranh thở dài tiến vào nhà bếp, cùng nhau hỗ trợ chuẩn bị bữa tối.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi