CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Tiếng đóng cửa vang lên, Lục Tân Nam ngồi ở trên ghế sa lon, trong đầu tất cả đều là hình bóng của Bạch Hiểu Niên.

Lục Tân Nam cắn chặt hàm răng, cầm điện thoại di động lên, thuần thục tìm tới số điện thoại của Bạch Hiểu Niên, nhưng lại chậm chạp không có gọi đi...

Rất lâu, Lục Tân Nam hít sâu một hơi sau đó mới bấm gọi cho Bạch Hiểu Niên.

Đã là rạng sáng, Bạch Hiểu Niên nhận điện thoại cũng không nhanh.

“Alo...”

Nghe được giọng nói mang theo buồn ngủ của Bạch Hiểu Niên từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, trong lòng Lục Tân Nam đột nhiên mềm nhũn, anh ta mở miệng: “Nếu như... Kết hôn... em cảm thấy quá nhanh, chúng ta có thể chậm lại!”

..

Sáng sớm ngày thứ hai, Tố Tâm mệt mỏi không thể nào mở được mắt ra, thân thể cùng đại não còn chưa tỉnh táo, trong thân thể đã có một loại nào đó sôi trào mãnh liệt, cảm giác tê tê dại dại theo lòng bàn chân như dòng điện chạy qua cột sống, xông thẳng lên đại não, khiến cho Tố Tâm không nhịn được cuộn tròn ngón chân, khép hai chân lại, khó nhịn cọ...

Cô không nhịn được, khóe môi tràn ra tiếng rên khẽ, cảm thấy có đồ vật gì ở trên người mình, nó vừa đụng vào liền đốt lên ngọn đuốc trong cơ thể.

Hô hấp ồ ồ liền vang lên ở bên tai của cô, cô nỗ lực muốn mở mắt ra, làm thế nào đều không mở ra được...

Nụ hôn tinh tế dày đặc hôn khắp toàn thân của cô, khiến cho cô không có sức chống cự, khóe môi khẽ mấp máy nhưng hết thảy âm điệu đều hóa thành chuỗi âm thanh ám muội chọc người.

Thẳng đến khi vật quen thuộc như độc dược chui vào trong cơ thể của mình, Tố Tâm mới ở có thể mạnh mẽ tỉnh lại, khóe môi tất cả đều là âm thanh rên rỉ.

“Đừng...” Tố Tâm siết chặt ga giường dưới thân, trời đã sắp sáng, Đoàn Đoàn còn phải đi nhà trẻ, cô còn phải chuẩn bị bữa ăn sáng cho Đoàn Đoàn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi