CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Bạch Hiểu Niên cùng Tố Tâm, hai người ngồi song song hoá trang ở trước gương, cúi đầu xem tài liệu, đột nhiên nghe được chuyên gia trang điểm thất kinh hô một tiếng: "Azz... Chị Tố, cổ của chị làm sao vậy?"

Bạch Hiểu Niên ngước mắt nhìn về phía trong gương, nhìn thấy phần gáy phía dưới của Tố Tâm như ẩn như hiện một dấu vết màu đỏ, cô quay đầu tầm mắt nhìn về phía cổ Tố Tâm, cười nói câu: "A... Ta tối hôm qua chơi mấm cổ còn chưa lành sao!"

Tố Tâm nghĩ đến nụ hôn của Phó Kiến Văn, trên cổ lưu lại dấu ấn, đột nhiên mặt bị phỏng doạ người.

Tố Tâm nắm nắm đấm thật chặt, nhẫn nhịn mặt đỏ đáp một tiếng: "ừ."

Thời đại này nói là muỗi đốt còn ai sẽ tin chứ, lừa gạt đứa trẻ còn có thể miễn cưỡng, nhưng lừa gạt người hơn hai mươi tuổi thì ai tin đây!

Dù vậy nhưng Tố Tâm vẫn hết sức giải thích, không giải thích, ai biết được hai người chuyên gia trang điểm này ra ngoài đến truyền thành cái dạng gì.

Hai chuyên gia trang điểm nghe nói như thế, một bộ trợn mắt há mồm.

"Hai người đây là cái ánh mắt gì! Cô ấy không cong... Nữ ham muốn nam là chuyện bình thường!" Bạch Hiểu Niên một bộ nín cười nói, "Hơn nữa cũng không phải như hai người nghĩ đâu, bạn bè chúng tôi lâu ngày gặp nhau, chơi lời nói thật lòng hay đại mạo hiểm cho nên mới mấm vào cổ một cái, bất quá cái cổ của Tố Tâm xúc cảm tốt thật! Nhớ dùng phấn che đậy cho cô ấy thật kĩ... Chớ để nhân dân toàn quốc nhìn thấy, còn tưởng rằng người dẫn chương trình tối hôm qua làm cái gì đi..."

Tố Tâm buông thõng con mắt cúi đầu xem tài liệu trong tay, trong đầu rất hậm hực với người đàn ông kia.

Con mắt nhìn xem tài liệu, nhưng trước mắt lại là hình ảnh tối hôm qua Phó Kiến Văn đem cô đặt ở trên giường lớn nhiệt liệt hôn môi, còn có trong nhà vệ sinh... Phó Kiến Văn lôi kéo tay của cô...

Tim đập rất nhanh, Tố Tâm không nhịn được đỏ mặt, cô cúi đầu, tay cầm tài liệu run lên, làm bộ đánh rơi tài liệu: "Thật ngại quá, dừng lại một chút, tôi muốn nhặt tài liệu." Tố Tâm cúi người xuống nhặt.

Nghe Bạch Hiểu Niên nói như thế, hai chuyên gia trang điểm bỗng nhiên tỉnh ngộ, cười nhẹ nói Tố Tâm da mặt thật mỏng.

Hóa trang xong hai chuyên gia trang điểm vừa đi ra ngoài, Bạch Hiểu Niên lập tức đem bài viết đặt ở bàn trước gương, lôi kéo ghế tiến đến trước mặt Tố Tâm, gỡ bỏ cổ áo sơ mi của Tố Tâm ra, đánh giá, đúng là dấu hôn.

"Chủ động thật thà, hay là tra tấn bức cung!"

Tố Tâm bên tai chợt đỏ, đem tài liệu đặt tại trên đùi, kéo cổ áo che lại.

"Phó Kiến Văn!" Bạch Hiểu Niên vừa nói đã đoán đúng rồi, "Tối hôm qua hai người các cậu... Lại lên giường!"

Tố Tâm cũng không có giấu giấu diếm diếm: "Thiếu một chút."

"Thiếu chút nào nha! Bị Đoàn Đoàn quấy nhiễu!" Bạch Hiểu Niên đáy mắt có ý cười.

Nghĩ đến tối ngày hôm qua bị Đường Tranh phá vỡ sự tình, Tố Tâm lại có chút đứng ngồi không yên, cô đem chuyện tối ngày hôm qua cùng Bạch Hiểu Niên nói một lần, nhưng không có nói chuyện Phó Kiến Văn hôn mình ở nhà vệ sinh, chỉ nói Phó Kiến Văn lên lầu mượn nhà vệ sinh, lúc đi còn đưa vòng tay cho cô.

"Vậy cậu đối với Phó Kiến Văn như thế nào! Chính là có cảm giác gì!" Bạch Hiểu Niên hỏi.

Đã là bạn thân nhiều năm, Tố Tâm cũng không giấu diếm cảm thụ của mình: "Mình không biết, trong lòng rất loạn, rõ ràng... Phó Kiến Văn nói mình kết hôn cùng anh ta cũng không tính là nói không giữ lời, đáng lý ra mình phải cùng anh ta phân rõ giới hạn, nhưng luôn cảm thấy càng ngày càng dây dưa không rõ."

"Hiii..." Bạch Hiểu Niên cười, đem cái ghế của Tố Tâm quay sang để Tố Tâm đối mặt với mình, "mình đầu tiên phải chúc mừng cậu, cậu đại khái bởi vì Hứa Khai mà rơi vào cái hố sâu là Phó Kiến Văn, bây giờ đã thích Phó Kiến Văn rồi."

Mọi người hãy like và bỏ phiếu cho sữa nha

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi