CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Tay Tố Tâm đã nổi lên một tầng mồ hôi nhỏ, thậm chí không mở nổi miệng chào hỏi Lục Tân Nam và Bạch Cẩn Du.

Lục Tân Nam ánh mắt nhàn nhạt đảo qua Tố Tâm, đối với Vương Tuyền nổi lên một vệt ý cười nói: "Gần một năm không gặp, không biết Vương thiếu gia bây giờ làm ở công ty nào rồi..."

"Bị mẹ tôi ném vào đài truyền hình rồi, nói để cho tôi tự mình rèn luyện!" Vương Tuyền cười lại, nói.

"Vị này chính là..." Lục Tân Nam cố ý nhìn về phía Tố Tâm.

"Bạn gái của tôi, cùng làm ở đài truyền hình, trước đó làm người dẫn chương trình tin tức buổi sáng, bây giờ đang ở làm chương trình chủ nhật ước hẹn,... Nếu anh có thời gian có thể đón xem!" Vương Tuyền nói xong cố ý đem tay khoác lên trên eo Tố Tâm, làm ra tư thái vô cùng thân thiết.

Trên cánh tay Tố Tâm đã nổi lên một tầng da gà, chỉ cảm thấy căm ghét, cau mày đẩy Vương Tuyền ra: "Tôi không phải..."

"Vương thiếu gia thật đúng là có phúc lớn!" Lục Tân Nam không nhìn Tố Tâm, cười khanh khách cùng Vương Tuyền hàn huyên.

Giờ khắc này trong lòng Tố Tâm một mảng hoảng loạn, trên má đã nóng bỏng rát, mím môi không nói.

Vương Tuyền bị Tố Tâm đẩy một cái mất hết mặt mũi, mất hứng, đổi thành nắm cổ tay cô.

Nhìn ra Tố Tâm giãy giụa, Bạch Cẩn Du muốn muốn giải vây cho cô, lại bị Lục Tân Nam không chút biến sắc ngăn cản.

"Tôi còn muốn mang theo Tố Tâm đi qua gặp mẹ tôi một chút, khi khác cùng Lục tổng nói chuyện sau..." Vương Tuyền nói xong, một lần nữa ôm eo của Tố Tâm, dùng sức bóp lấy, như là cảnh cáo.

Nhìn xem bóng lưng của Vương Tuyền và Tố Tâm rời đi, Bạch Cẩn Du chau mày hỏi Lục Tân Nam: "Cậu đây là ý gì! Giả bộ cùng Tố Tâm không quen biết! Đây chính là người của Lão Phó..."

"Tố Tâm đúng là rất có mắt nhìn người, Tố gia xảy ra chuyện nên tìm kẻ nào phù hợp để hiến thân! Cậu nói xem giờ này Lão Phó còn bận việc cái rắm..." Lục Tân Nam ngửa đầu uống rượu trong chén, một mắt nhìn sang, liền thấy em trai mình đang hùng hục đi sau lưng Bạch Hiểu Niên vào trong.

...

Mẹ của Vương Tuyền chính là một người phụ nữ có ngũ quan nghiêm túc vô cùng nữ tính, được chăm sóc kĩ càng cho nên dáng người vẫn rất đẹp.

Bà nhìn từ trên xuống dưới một lượt đánh giá Tố Tâm một mắt, lại nhìn thấy ý cười đầy trên mặt con trai, gật đầu tâm tình không tệ nói: "Con đã là bạn gái của Vương Tuyêtn, vậy chuyện này cô sẽ nói phía trên lưu tâm một chút, cô biết ba của con được mời đi trong lòng con gấp gáp, như vậy đi... Lát nữa tiệc rượu kết thúc, chúng ta đến nhà cô trò chuyện một chút, Vương Tuyền sẽ chăm sóc con."

Tố Tâm gật đầu, nói cám ơn với mẹ của Vương Tuyền.

Có người đi tới nói chuyện cùng mẹ của Vương Tuyền, Tố Tâm thức thời lui sang một bên, muốn tìm phòng vệ sinh rửa tay, lại lại lo lắng đi loạn đụng phải Phó Kiến Văn.

Đang lúc trong lòng Tố Tâm cảm thấy xoắn xuýt bất an, Vương Tuyền nghiêng người cúi đầu nói nhỏ ở bên tai Tố Tâm: "Mẹ tôi nguyện ý giúp cô, chính là nghĩ đến cô chính là bạn gái của tôi, nếu như cô cứ một mực giữ khoảng cách với tôi như vậy, mẹ tôi nhìn ra làm sao bây giờ!"

Tố Tâm chau mày.

"Không bằng hai chúng ta đi ra bên ngoài, cô đừng sợ... Bên ngoài cũng đều là người, tôi sẽ không làm gì cô đâu, chủ yếu đừng làm cho mẹ tôi thấy dáng vẻ xa lạ của chúng ta, mẹ tôi có thể làm đến vị trí phó cục trưởng chi cục thuế, con mắt rất tinh tường!"

Tố Tâm do dự chốc lát, con mắt hướng ra ngoài cửa sổ liếc nhìn, trong sân xác thực cũng có người đang nói chuyện hàn huyên, bản năng cô cũng nóng lòng muốn trốn thoát khỏi nơi này, sợ gặp phải Phó Kiến Văn.

Gật đầu, Tố Tâm nhấc chân đi ra trước, không đợi Vương Tuyền dẫn đường.

Vương Tuyền hai tay bỏ túi, đi ở sau lưng nhìn xem bóng dáng cao ráo yểu điệu của Tố Tâm, hầu kết nhẹ nhàng nhấp nhô, nhấc chân đuổi tới.

Lúc Tố Tâm cùng Vương Tuyền đi ra, tiệc rượu vừa mới chuẩn bị bắt đầu, còn có rất nhiều người đứng ở bên ngoài người lục tục đi vào bên trong.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi