CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Nhớ tới lần trước Phó Kiến Văn có hỏi cô là rất thích mì tôm trứng sao? Tố Tâm suy nghĩ một chút liền thả cà chua trở lại, thấy trong tủ lạnh có cá, Tố Tâm lấy ra.

Cá, Tố Tâm định làm cá hấp bia.

Kiểm tra nhà bếp một hồi, cô định làm thêm thịt kho và thịt cừu nướng, đem gia vị cùng đồ nêm ướp đủ, chuẩn bị nấu ăn.

Phó Kiến Văn từ sân thượng đi vào, thấy dáng người cao ráo tinh tế của Tố Tâm đứng cạnh kệ bếp, tóc dài xoăn nhẹ buộc thành đuôi ngựa ở sau gáy, mặc một chiếc áo lụa màu hồng nhạt, ống tay kéo lên tới khuỷu tay, lộ ra cánh tay trắng nõn tinh tế, cổ tay nhỏ nhắn mang theo chiếc đồng hồ đeo tay, nổi bật lên da thịt nõn nà của cô.

Dưới ánh đèn ấm áp, Tố Tâm cúi đầu nghiêm túc xem điện thoại, mắt tiệp rung động, ngũ quan thanh tú xinh đẹp khiến người ta không rời nổi mắt.

Phó Kiến Văn đem điện thoại di động thay đổi tay cầm, động tác nhẹ nhàng chậm chạp đóng cửa, hướng về phía Tố Tâm đi tới.

"Nhìn cái gì vậy!"

Phó Kiến Văn không biết từ lúc nào đã đứng ở sau lưng Tố Tâm, tiếng nói khàn khàn thuần vang lên ở trên đỉnh đầu Tố Tâm.

Tố Tâm bận bịu quay đầu lại, thấy Phó Kiến Văn một tay bỏ túi, đứng ở sau lưng mình, nói: "Tôi xem youtube để nấu thêm vài món."

Cổ áo của Tố Tâm rộng mở, phần gáy ưu mỹ cùng xương quai xanh lồi lõm mê người.

Phó Kiến Văn liếc mắt nhìn theo: "Vậy sao!"

"Vâng!" Tố Tâm khóa màn hình điện thoại di động, ngước mắt nhìn Phó Kiến Văn.

Bốn mắt nhìn nhau, Phó Kiến Văn tròng mắt thâm thúy, khiến cho trái tim Tố Tâm nhảy lên ầm ầm.

Giữa hai người là bầu không khí trầm mặc, rồi lại vô cùng ám muội.

Tố Tâm hạ tầm mắt xuống, ánh mắt chiếu tới, chính là cổ áo sơ mi trắng phẳng phiu tỉ mỉ của Phó Kiến Văn, cúc áo mở rộng mấy cái, hầu kết nhẹ nhàng gợi cảm trơn trượt.

Hai người ở khoảng cách quá gần, giông như trước đó ở trên xe Phó Kiến Văn, xung quanh cô đều là mùi vị của anh, bây giờ Phó Kiến Văn lại đang đứng cạnh mình, khiến cho Tố Tâm không biết nên làm thế nào cho phải, cô cúi đầu hai tay nắm chặt điện thoại di động.

"Nhớ tôi sao!" Phó Kiến Văn giảm thấp tiếng nói hỏi.

Giọng nói từ tính dễ nghe của Phó Kiến Văn khiến cho hô hấp của Tố Tâm trở nên ngổn ngang, cô xấu hổ mở miệng, trong đầu mơ mơ hồ hồ, cảm thấy hô hấp không được đều nữa rồi, cố ý chuyển đề tài: "Cá hấp bia, còn có thịt kho, thịt cừu nướng, canh khoai tây, anh xem còn thích món gì nữa không! Người dọn dẹp dịch vụ mang tới rất nhiều đồ,..."

Đột nhiên bàn tay lớn của đàn ông nhẹ nhàng ôm chặt eo Tố Tâm, đem cô ôm vào trong lồng ngực, cằm đặt tại đỉnh đầu cô, lại hỏi: "Nhớ tôi không!"

Tố Tâm có thể cảm nhận được trong lúc nói chuyện, lồng ngực Phó Kiến Văn chấn động, hơi thở của anh mang cho cô cảm giác mãnh liệt, lời nói tất cả đều bị kẹt ở trong cuống họng, cô buông thõng con mắt, cố gắng ổn định tâm tình đang hoảng loạn của chính mình.

"Trả lời tôi!"

Không đợi được câu trả lời, Phó Kiến Văn thấp giọng giục.

Gò má Tố Tâm dán vào lồng ngực Phó Kiến Văn, bên tai là nhịp tim đập mạnh mẽ của anh, cô không mở miệng nổi, hai cánh tay buông xuống dọc theo người, bỗng dưng ôm lấy eo của Phó Kiến Văn.

Phó Kiến Văn đặt một nụ hôn lên trán Tố Tâm, một tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, cánh môi rơi vào mắt, mặt, mũi của cô...

Tố Tâm nhắm mắt lại, tiếp nhận, cánh tay đang ôm ở bên hông nhẹ nhàng ôm chặt hơn, trong lòng bàn tay xuất hiện một tầng mồ hôi.

P/s: Từ giờ đến tối sữa cho ra thêm 10 chương nữa nha, mọi người có muốn ăn thịt không nào??? Đầu tháng rồi hãy bỏ phiếu nhiều cho sữa để lọt top nha.iu mọi người nhiều

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi