CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Tố Tâm bóc cá ở trong khay ra, chuẩn bị ướp đồ.

Con mèo Anh lười biếng vùi mình ở bên trong ổ mèo ngoài ban công, vẫy vẫy đuôi, vươn dài người ra phơi nắng, đột nhiên ngửi được mùi cá, nó mở mắt ra, nghiêng đầu nhìn về hướng về nhà bếp, dừng lại vài giây, liền từ bên trong ổ mèo nhảy ra, bốn cái chân ngắn chạy về hướng nhà bếp, liên mồm kêu meoww meoww.

Tố Tâm đã đem cá bỏ ra ngoài, định cầm khay đựng cá đi ra ngoài vứt để tránh làm tanh nhà.

Mèo Mập thấy Tố Tâm mang theo túi ny lon cùng khay nhựa muốn đi ra bên ngoài, tưởng có thứ gì để ăn cho nên kiêu ngạo gì gì đó đều không cần, cấp thiết kêu meoww meoww, giơ hai chân trước lên ôm lấy chân phải của Tố Tâm...

Tố Tâm dùng chân đem Mèo Mập đẩy sang một bên.

Thấy Tố Tâm phải đi,Mèo Mập dùng thân thể mềm mại của mình cuốn lấy chân của Tố Tâm, dùng mặt mèo thâm tình cọ vào chân cô, đi qua đi lại giữa hai chân cô...

Tố Tâm đi phía trái nó đi phía trái, Tố Tâm đột nhiên đổi hướng, nó đột nhiên mất đi chỗ dựa, thân thể lảo đảo một chút, tiếp tục đi theo về hướng phải và tiếp tục cọ vào chân cô.

Đây là một con mèo rất biết thức thời, biết sợ Phó Kiến Văn, biết lấy lòng Tố Tâm để có đồ ăn ngon!

Kiêu ngạo gì gì đó, đứng trước đồ ăn ngon, đối với nó mà nói tất cả đều không cần!

Tố Tâm cũng nuôi qua mèo, trước đây những thứ đồ tươi sống, cô đều là không cho Ma Cô ăn...

Ăn sống vừa ảnh hưởng đến sức khoẻ của mèo, vừa để lại mùi tanh không dễ ngửi.

Tố Tâm đem theo túi ni lon đựng cá cùng rác nhét vào trong thùng rác phía bên ngoài, mèo mập tưởng đồ ăn ngon bị bỏ đi, vô vọng ngồi xổm ở cửa vào, đột nhiên nó như là nghĩ tới điều gì, nhếch đuôi lên quay người lại hướng về trong nhà bếp chạy chậm.

Tố Tâm trở về nhà bếp, thấy đúng lúc mèo mập đang ngồi xổm ở bên cạnh bồn rửa rau, ngoẹo cổ, thử thăm dò duỗi chân trước ra, muốn lấy cá mà vừa nãy Tố Tâm ngâm ở trong chậu.

Vừa thấy Tố Tâm trở về, nó lập tức thu móng vuốt về, lè lưỡi liếm liếm miệng mình, quay đầu một cái, từ trên kệ bếp nhảy xuống, thân hình mạnh mẽ nhanh chóng bỏ chạy.

Tố Tâm rửa tay, ướp cá, chuẩn bị cà rốt, ngô cùng xương ống để hầm canh cho Đoàn Đoàn, suy nghĩ một chút lại lấy thêm cho Mèo Mập một chút hạt, đổ vào bát thức ăn cho nó.

Làm xong mọi việc, Tố Tâm ngẩng mặt lên nhìn xem Đoàn Đoàn đang cong cái mông nhỏ ở trên ghế sô pha, vui vẻ tô tô vẽ vẽ, Tố Tâm lấy Laptop ra, lấy tư liệu buổi sáng lấy ở chỗ Liễu Minh Thần ra ngồi ở trong phòng ăn cẩn thận đọc, gặp phải chỗ không hiểu liền lên mạng tra một chút, thuận tiện trông nồi canh...

Ánh mặt trời từ từ lặn xuống, xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, chiếu vào trong biệt thự, cùng sàn nhà nhuộm một tầng ấm áp.

Toàn bộ biệt thự đều yên tĩnh, chỉ có tiếng nồi canh đang sôi ùng ục ùng ục vang lên, cùng âm thanh Tố Tâm dở tài liệu hoặc là đánh bàn phím.

Không gian hài hoà, đều khiến cho người ta cảm thấy thư thái.

Nghe được âm thanh của tiếng bước chân, tầm mắt Tố Tâm rời khỏi màn hình máy tính, nhìn về phía phòng khách.

Thấy Đoàn Đoàn đang bò xuống ghế, xỏ vào đôi dép, hai tay cầm thứ gì đó giấu ở sau lưng, không lên tiếng cũng không tiếp tục chạy về nhà bếp, nhóc đứng im một chỗ, tha thiết mong chờ nhìn qua Tố Tâm, ánh mắt tựa như giục Tố Tâm gọi nhóc lại chỗ cô....

Trước ánh mắt mong chờ của Đoàn Đoàn, Tố Tâm thả tài liệu trong tay xuống, vẫy vẫy tay với Đoàn Đoàn.

Đoàn Đoàn vui vẻ chạy chậm tới trước mặt Tố Tâm, không có trực tiếp đem bức vẽ lấy ra cho Tố Tâm xem, nhóc sợ vội vàng sẽ làm phiền Tố Tâm.

*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nha *

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi