CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Lục Tân Nam vào cửa trước, sau đó nháy mắt ra hiệu đối với Phó Kiến Văn: "Mới vừa lên lầu đúng dịp gặp được thư ký Tống, liền đi cùng nhau luôn..."

Ngày mai dự án khu nhà ở sinh hoạt bắt đầu phiên giao dịch, thời điểm này mà lão già Phó Thanh Tuyền kia cử thư ký Tống tự mình đến đây, hẳn không phải là dấu hiệu tốt lành gì.

"Thư ký Tống tới có việc gì sao!" Phó Kiến Văn đi tới phía ghế sô pha bên này, làm một cái tư thế mời ngồi, "Mời ngồi..."

"Cảm ơn Phó tổng!" thư kí Tống vẫn là một bộ cười ha hả như cũ, "Chủ tịch để cho tôi tới hỏi một chút, ở trên hạng mục của dự án nhà ở sinh hoạt, Sở thị chính là nhà đầu tư lớn thứ hai, chủ tịch sợ dự án nhà ở sinh hoạt này gặp sự cố, cho nên để tôi tới hỏi một chút."

Lục Tân Nam vừa nghe xong đã cười ra thành tiếng: "A... Chuyện này, thư ký Tống hỏi tôi là được rồi, cần gì đến phiền phức Phó tổng, Phó tổng bận bịu cả ngày! Cơm nước đều không có thời gian ăn, nào giống như chủ tịch, rảnh rỗi nên đi khắp nơi đều muốn tìm con dâu cho con trai của mình!"

Phó Kiến Văn không tiếp lời, ngồi xuống ở trên ghế sa lon, nhìn thư ký Tống một chút, sau đó lấy hộp thuốc lá, rút ra một điếu thuốc ngậm ở khóe môi, đè xuống cái bật lửa...

Ánh lửa chập chờn, con mắt Phó Kiến Văn thâm sâu khó lường, khiến cho thư ký Tống mơ hồ cảm thấy áp bức.

Tuy nói Phó Thiên Tứ chính là con trai ruột của Phó lão gia, nhưng thư ký Tống xem ra, trong xương tuỷ của Phó Kiến Văn mới giống người của Phó gia hơn, thậm chí so với Phó lão gia lại càng giống hơn, thủ đoạn cùng lòng dạ của Phó Kiến Văn, đến ngay cả Phó Thanh Tuyền khi còn trẻ cũng không sánh bằng.

Lời nói của Lục Tân Nam có ẩn giấu sự châm chọc, thư ký Tống không phải nghe không ra, nhưng ông ta cũng không muốn đắc tội Lục Tân Nam cùng Phó Kiến Văn, cho nên nhợt nhạt cười nói: "Nhận tiền lương của người, thay người làm việc, chủ tịch để cho tôi tới hỏi một chút, biết phó tổng bận bịu, vẫn là không nên đến rồi..."

"Trở về để chủ tịch yên tâm..." Phó Kiến Văn mở miệng nói.

Thư ký Tống gật gật đầu, từ trong túi áo âu phục lấy ra một tấm thiệp mời, cung kính đưa cho Phó Kiến Văn: "Phó tổng, đây là thiếp mời đính hôn của tiểu thiểu gia cùng thiên kim tiểu thư của Mục gia, hi vọng..."

Không đợi thư ký Tống nói xong, Phó Kiến Văn tiện tay đem cái bật lửa bỏ vào trên khay trà, âm thanh lanh lảnh vang lên khiến cho thư ký giật mình một cái.

Đầu ngón tay của Phó Kiến Văn bỏ điếu thuốc ra khỏi miệng, thở ra một làn khói, nhàn nhạt mở miệng: "Thư ký Tống, ông phải biết ở trong lòng lão phu nhân, Phó Thiên Tứ chính là cái gai trong mắt bà ấy, cái thiệp này, ông cảm thấy... Đưa cho tôi thích hợp sao!"

Ý tứ trong lời nói chính là, một cái lễ đính hôn của Phó Thiên Tứ, cần phải gióng trống khua chiêng như vậy sao sao! giám đem thiệp đến mời người của Phó lão phu nhân!

Ai cũng biết Phó Thanh Tuyền mong muốn Phó Thiên Tứ kết hôn với con gái nhà Mục gia là có ý đồ gì, mục đích còn không phải là vì mong muốn con trai của ông ta sau này sẽ bắt được gia sản lót đường sao, ai cũng không ngốc!

Căn cơ của Phó lão phu nhân ở thành phố A này cũng không kém so với Phó Thanh Tuyền là bao.

Khi còn trẻ Phó lão phu nhân rất khôn khéo rất thông minh, từ lúc còn trẻ đã cùng Phó Thanh Tuyền cùng nhau dốc sức khiến cho kẻ nào cũng phải kính nể ba phần! Bằng không... một cái lễ mừng thọ của bà thôi mà cũng thu hút rất nhiều các nhân vật có tiếng ở cái thành phố A này đến!

Thư ký Tống đem thiệp mời đặt ở trên khay trà, nói: "Lục tổng, tôi chỉ là một thư ký nhỏ, chủ tịch bảo tôi làm cái gì, thì tôi làm cái đó! Nếu là có cái gì không đúng, mong hai người bỏ qua cho!"

"Thư kí Tống!" Lục Tân Nam nhếch môi, dựa vào tay vịn sô pha, nhìn về phía thư ký Tống, "Thư kí Tống nếu chỉ là bắt nguồn từ tiền lương mà phải thay người khác làm việc, không bằng ông đến làm thư kí cho Phó tổng đi! Phó tổng sẽ trả lương cho ông cao gấp ba lần tiền lương mà lão già kia trả! Còn có, ông muốn được hưởng thêm phúc lợi gì, Phó tổng đều có thể cho ông, ông thấy thế nào!"

Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi