CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Thấy Phó Kiến Văn đỡ eo nhỏ của Tố Tâm, đang nhìn theo hướng tay của phục vụ

Tạ Tĩnh Tĩnh lấy cùi chỏ huých huých Kỷ Tự Bạch, tay nhỏ khoác khuỷu tay của Kỷ Tự Bạch, con mắt xinh đẹp trong suốt nhìn chằm chằm Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn, giọng nói ngọt ngào hỏi Kỷ Tự Bạch: "Tự Bạch, anh nói xem bà xã của Phó Kiến Văn xinh đẹp hay là em xinh đẹp!"

Kỷ Tự Bạch nhìn xem cặp mắt to đầy mong đợi của Tạ Tĩnh Tĩnh, lại ngẩng đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm

Không biết Phó Kiến Văn nghiêng đầu nói gì với Tố Tâm mà đột nhiên gương mặt thanh tú của Tố Tâm tỏ ra ngạc nhiên, tay nhỏ nhẹ nhàng che môi, cánh môi mấp máy, mặt mày đều là ý cười

Kỷ Tự Bạch thu hồi tầm mắt, đem thuốc lá trong tay thả lại vào trong hộp thuốc lá, gác lại cái bật lửa

Chuông điện thoại trong túi tiền vang lên, Kỷ Tự Bạch nghiêng về phía Tạ Tĩnh Tĩnh, chân dài ở dưới mặt bàn mở rộng ra, từ trong túi quần lấy điện thoại ra, trước khi ấn nghe nói một câu: "Nói em xấu xí khác gì nói anh mù!"

Tạ Tĩnh Tĩnh: ""

Nhìn Kỷ Tự Bạch đang nhận điện thoại, Tạ Tĩnh Tĩnh nắm chặt nắm đấm rồi giơ lên doạ Kỷ Tự Bạch, nghiến răng nghiến lợi trừng lên nhìn Kỷ Tự Bạch, tức giận quay đầu uống nước trái cây của mình

"Kẻ nào nói với cậu tối hôm nay chính là party độc thân!" Giọng nói từ tính của Kỷ Tự Bạch đã có chút tức giận

Tạ Tĩnh Tĩnh cắn ống hút duỗi tai ra nghe, nghe được đầu bên kia điện thoại Vưu Gia Hân mắng một câu cmn giòn tan, tâm tình của Tạ Tĩnh Tĩnh cũng đủ vui vẻ rồi

Kỷ Tự Bạch quay đầu nhìn về phía Tạ Tĩnh Tĩnh, cô vội vã thả cốc nước trái xuống, một mặt chờ đợi Kỷ Tự Bạch khen ngợi, cô nói: "Em mời anh ba cùng với chị ba, còn có Đường Tây cùng gọi tới rồi! Bằng không thì anh nghĩ tại sao chúng ta lại phải ngồi bàn lớn như này!"

Kỷ Tự Bạch: ""

Lười tính toán cùng với Tạ Tĩnh Tĩnh, Kỷ Tự Bạch tự nói với đầu bên kia điện thoại: "Cậu và Đường Tây đừng tới đây! Tối hôm nay không có cái gì gọi là tiệc độc thân hết! Đã đến cửa rồi cũng quay về cho mình!"

Đầu bên kia điện thoại Vưu Gia Hân thấp giọng nói cái gì đó, Kỷ Tự Bạch Mi càng cao giọng hơn, ngón tay dài nhỏ trắng nõn gõ gõ mặt bàn: "Ăn ngon! Có đôi giầy thối cậu có ăn không!"

Kỷ Tự Bạch cúp điện thoại, tầm mắt không tự chủ liếc về phía Tạ Tĩnh Tĩnh, ánh mắt mát lạnh khiến cho Tạ Tĩnh Tĩnh mơ hồ cảm thấy sợ hãi, cô cười hì hì khoác vào cánh tay Kỷ Tự Bạch, cầm lấy bàn tay của Kỷ Tự Bạch che ở trên khuôn mặt của mình, làm nũng: "Aizz daa! Em là vì biết anh chỉ có một người anh em tốt là Phó Kiến Văn, đây không phải là em đem Đường Tây cùng anh ba chị ba đến để quen biết một chút, sau này làm ăn cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau mà! Em biết trong lòng anh lo lắng cho Phó Kiến Văn, em cũng vì muốn chia sẻ cùng anh thôi mà! Em biết điều như vậy anh còn trừng em "

Tạ Tĩnh Tĩnh nói không sai, Kỷ Tự Bạch chỉ có Phó Kiến Văn là bạn tốt

Những năm này, Phó Kiến Văn không tiếp tục làm luật mà lại làm ăn, Kỷ Tự Bạch xác thực là không giúp được cái gì

Mắt thấy Phó Kiến Văn càng ngày càng nghiện thuốc lá, giấc ngủ cũng càng ngày càng ít, càng ngày càng ít lời, tròng mắt vẻ mặt càng ngày càng thâm sâu khó lường, toàn bộ từ trong xương tuỷ đều lộ ra vẻ già dặn trước tuổi, Kỷ Tự Bạch đều không biết mình nên làm gì mới tốt

Là đàn ông nói ra lời này có vẻ có chút yếu đuối, nhưng Kỷ Tự Bạch là thật lòng đau lòng cho Phó Kiến Văn

Kỷ Tự Bạch yêu Tạ Tĩnh Tĩnh, ai cũng đều cho rằng Kỷ Tự Bạch sẽ át vía Tạ Tĩnh Tĩnh, nhưng Tạ Tĩnh Tĩnh rất có khả năng bắt bí Kỷ Tự Bạch, biết Kỷ Tự Bạch thích mềm không thích cứng!

Cho nên Tạ Tĩnh Tĩnh đã luyện thành bản lĩnh làm nũng, làm nũng làm riết thành quen, bất cứ chuyện gì, chỉ cần làm nũng với Kỷ Tự Bạch, nhất định có thể qua cửa!

Nếu như làm nũng một lần không có tác dụng, vậy thì hai lần! Nhất định có thể thuyết phục được Kỷ Tự Bạch

*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nha iu iu *

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi