CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Chất phụ gia rất nhiều, Tố Tâm lại thả khoai chiên xuống, muốn tìm một cái gì đó ít chất phụ gia hơn cho Đoàn Đoàn.

Điện thoại của Tố Tâm trong túi sách rung lên, chính là Lương Mộ Lan.

"Mẹ..." Tố Tâm bắt máy, tiện tay đem một gói bánh bích quy nhập khẩu bỏ vào bên trong xe đẩy.

"Tố Tố, hôm nay mẹ cùng cha con nói về chuyện con kết hôn với Phó Kiến Văn. Cha con nói nếu đã làm đăng kí rồi thì đều là người một nhà, muốn các con thu xếp thời gian. Chúng ta tới biệt thự ở ngoại ô ăn một bữa cơm. Con hỏi Phó Kiến Văn xem, xem lúc nào thích hợp?"

Lương Mộ Lan thanh âm mang theo mấy phần thở dài.

Đáng lẽ ra phải gọi Tố Tâm dẫn Phó Kiến Văn đến biệt thự Tố gia ăn cơm, nhưng nghĩ đến cảm xúc của Tố Nhiên, chỉ có thể đem địa điểm định ở bên ngoài.

Tố Tâm tay nắm rong biển hơi chặt lại, Lương Mộ Lan hỏi dò.

Tố Tâm nghĩ đến vừa nãy trước khi chia tay Bạch Hiểu Niên lôi kéo cô ở bãi đậu xe nói...

Bạch Hiểu Niên nói, Hứa Khai ở thời khắc cuối cùng lúc Tố Tâm làm đăng kí kết hôn trở về. Có lẽ đây là sự sắp đặt của ông trời! Nếu như Tố Tâm thật sự yêu Hứa Khai như vậy, so với dũng khí cùng một người xa lạ kết hôn, tại sao không có dũng khí bạo dạn nói ra tình cảm của mình một lần, nói không chừng lại thành hiện thực.

Bạch Hiểu Niên còn nói, Phó Kiến Văn là người máu lạnh vô tình, tuyệt đối sẽ không tha thứ cho một người phụ nữ ở thời điểm đi làm đăng kí kết hôn, lại bởi vì một người đàn ông khác mà xoay người rời đi!

Cô để Tố Tâm vì hạnh phúc của bản thân mà suy nghĩ một chút, cho dù hiện tại Tố Tâm không kết hôn cùng Phó Kiến Văn, Hứa Khai cũng đã trở về rồi, Hạ gia cũng sẽ không ép Hạ Hàm Yên kết hôn cùng Phó Kiến Văn nữa.

"Con biết rồi mẹ, để con thương lượng với anh ấy một chút."

Tố Tâm chưa nói đăng kí kết hôn chưa làm được, sợ Lương Mộ Lan suy nghĩ nhiều.

Tố Tâm mang theo bao lớn bao nhỏ từ theo siêu thị đi ra, gió mát xen lẫn mưa phùn táp vào mặt cô.

Bên ngoài tí tách mưa nhỏ, dựa vào sắc trời, có thể nhìn ra mưa không lớn.

Cô đem tóc bị gió thổi loạn vén sau tai, dùng túi vuông nhỏ che cái đầu, một tay mang theo túi ny lon chạy trở về.

Tố Tâm ở dãy nhà phía sau siêu thị, chạy vài bước là đến.

Cho thức ăn vào tủ lạnh xong, đã chín giờ.

Không biết khi nào Phó Kiến Văn đưa Đoàn Đoàn lại đây, Tố Tâm không dám đi tắm, sợ Phó Kiến Văn đến nhấn chuông cửa không có ai mở.

Dùng khăn mặt xoa xoa mái tóc, Tố Tâm đun cho mình một cốc sữa bò nóng, dựa vào kệ bếp uống mấy ngụm.

Chín giờ rưỡi, Đoàn Đoàn còn chưa tới.

Tố Tâm ngồi xếp bằng ở trên ghế sa lon, ôm Laptop xem chương trình buổi sáng do chị Lâm dẫn.

Mười giờ, Tố Tâm cầm điện thoại di động lên nhìn thời gian, do dự không biết có nên gọi điện cho Phó Kiến Văn hay không...

"Phó Kiến Văn là người máu lạnh vô tình, tuyệt đối sẽ không tha thứ một người phụ nữ ở thời điểm đi làm đăng kí kết hôn, lại vì một người đàn ông khác xoay người rời đi!"

Lời nói của Bạch Hiểu Niên đột nhiên xuất hiện trong đầu Tố Tâm khiến cô hoảng hốt, trái tim đập nhanh lạ thường. Cô đưa tay đè xuống trái tim đang run rẩy của mình.

Nếu như cô đã không có ý định cùng Phó Kiến Văn kết hôn, hiện tại gọi điện thoại tới, Phó Kiến Văn sẽ nghĩ gì!

Mười giờ rưỡi, Tố Tâm đứng ở trước bồn rửa mặt, tâm loạn như ma, cô vốc nước lạnh lên trên mặt, nhưng nước không làm cho tâm tình của cô bớt nóng nảy hơn.

Trong phòng khách, chuông điện thoại di động của Tố Tâm vang lên, Tố Tâm đang bận bịu chà xát gương mặt của mình bỏ xuống, chạy ra lấy điện thoại.

Trên màn hình hiện tên Bạch Hiểu Niên.

Tố Tâm không hiểu được tại sao, trong lòng lại có một cảm giác hụt hẫng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi