CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Tiếng nói chọc người của Phó Kiến Văn vang lên, lôi Tố Tâm trở lại hiện tại

Hoàn hồn, chỉ thấy ngũ quan đẹp đẽ của Phó Kiến Văn chậm rãi áp sát, theo bản năng Tố Tâm nghiêng thân thể của mình ra sau, đáy lòng đầy lo lắng

Mắt thấy Phó Kiến Văn muốn hôn lên, tay nhỏ của Tố Tâm đã nhanh chóng giơ lên chặn lại Phó Kiến Văn

Tố Tâm nhẫn nhịn mặt đỏ, cắn răng nói: "Đừng tưởng rằng anh bán đi nhan sắc, em cũng sẽ bị nam sắc mê hoặc mà mặc quần áo! Có đánh chết em cũng sẽ tuyệt đối! Tuyệt đối! không mặc vào!"

Lời này Tố Tâm nói đặc biệt không có sức lực, lông mi vì khẩn trương mà liên tiếp run rẩy

Cô biết bản thân mình kỳ thực không có cốt khí, ngoài miệng hiên ngang lẫm liệt nói sẽ không bị sắc đẹp của Phó Kiến Văn mê hoặc, nhưng đáy lòng thì rõ ràng đã bắt đầu dao động

Phó Kiến Văn người đàn ông này, vẫn luôn biết lỗ tai là nơi nhạy cảm nhất của Tố Tâm

Phó Kiến Văn chú ý thấy gương mặt của Tố Tâm càng ngày càng đỏ, anh mỉm cười Nhìn xuống lòng bàn tay của cô, lòng bàn tay cũng run rẩy

Anh cúi xuống, cầm bàn tay của cô lên, hôn vào lòng bàn tay cô, làm cho Tố Tâm nhanh chóng rút tay của mình về, cô cảm thấy bàn tay nơi được Phó Kiến Văn hôn qua, theo máu nhột đến tận vào trong lòng

Phó Kiến Văn nhìn qua Tố Tâm, hầu kết nhẹ nhàng trượt, hai tay chống ở hai bên người cô đã trượt đến bên eo nhỏ nhắn của cô, đem cô kéo về hướng mình

Tố Tâm sợ hết hồn, hai tay chống ở hai bả vai vững trãi của anh

Mùi vị hormone lẫn vào với mùi thơm của cơ thể anh chui vào xoang mũi Tố Tâm, xâm lấn trái tim cùng phổi của cô, làm cho hô hấp của cô thác loạn

Hai thân thể của hai con người đột nhiên như dính vào cùng nhau, trái tim Tố Tâm nhảy rất nhanh, đại não phảng phất như báo trước chuyện gì sắp xảy ra, nên đã tự động mất đi năng lực suy tính, chỉ cảm thấy từng trận trống không

Đây là Phó Kiến Văn cố ý, Tố Tâm biết

Chóp mũi khẽ chạm, Phó Kiến Văn muốn hôn lại chậm chạp không có rơi xuống

Cánh môi Tố Tâm khẽ nhếch, chờ đợi môi của Phó Kiến Văn, giống như là một con cá nhỏ, muốn có thật nhiều khí oxi

Môi mỏng của Phó Kiến Văn cứ vờn đi vờn lại Tố Tâm, nhưng lại không có hôn xuống

Nhiều lần đều là như thế này, làm cho Tố Tâm đã không nhịn được phối hợp đưa cánh môi lên, Phó Kiến Văn cũng chỉ là chạm qua, cũng không thật sự hôn xuống, rồi lại triền miên mập mờ khiến người ta run sợ!

Phó Kiến Văn giống như là cố ý chêu đùa Tố Tâm!

"Mặc vào Có được hay không!" Phó Kiến Văn mở miệng, giọng nói khàn khàn trầm ấm

Bàn tay của Tố Tâm đang đỡ ở bả vai Phó Kiến Văn bỗng dưng nắm chặt, biểu lộ giãy giụa

Môi mỏng của Phó Kiến Văn chạm xuống miệng nhỏ của Tố Tâm, Tố Tâm muốn đón nhận nhưng Phó Kiến Văn lại lui đi, anh tiếp tục mở miệng năn nỉ: "Mặc vào cho anh xem, được không! bà xã "

Xấu xa, Phó Kiến Văn xấu xa!

Tố Tâm bị mấy câu nói cùng hành động như vậy của Phó Kiến Văn làm cho dằn vặt, hormone trong cơ thể tăng nhanh tới nỗi càng ngày càng muốn Phó Kiến Văn một cách mãnh liệt, nhưng Phó Kiến Văn lại nhất định không thoả mãn cô

Tố Tâm muốn Phó Kiến Văn, muốn anh bá đạo nồng nhiệt hôn cô!

Hai tay của Tố Tâm vòng lại quanh phần gáy của Phó Kiến Văn, muốn hôn lại bị Phó Kiến Văn né tránh, Phó Kiến Văn lại tiếp tục năn nỉ: "Bảo bối ngoan, mặc vào Em muốn anh đều cho em!"

Tố Tâm mím môi, khuôn mặt đầy oan ức, đáy mắt ngập nước, tình cảm mê ly

"Mặc vào, sẽ bị anh Giết chết ở trên giường!" Trong lòng Tố Tâm là thật sự sợ

Ngày đó ở trong phòng đọc sách, Tố Tâm đã suýt bị Phó Kiến Văn hại chết một lần, lần này mặc vào thứ quần áo kích thích kia, Tố Tâm nhất định sẽ bị ăn ngay cả một mảnh vụn đều không còn

*Ăn hay không ăn, không ăn hay ăn nói một lờihihi Hẹn mọi người ngày mai tiếp tục nha, chúc mọi người ngủ ngon ạ *

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi