CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Bạch Hiểu Niên cười nói với Tố Tâm: "Mình muốn xin in4 của vị cậu trẻ này của chồng cậu!"

"Cậu không ghi hận cậu ta đụng phải xe của cậu sao!" Tố Tâm hỏi

"Lúc đó thì cũng có tức, nhưng bây giờ khác rồihihi!" Bạch Hiểu Niên như là hóa thành mấy em gái trẻ đam mê Phó Thiên Tứ, vừa gật đầu vừa nói, còn cười hi hi ha ha

"Đi!" Tố Tâm nhìn chằm chằm Phó Thiên Tứ một chút, sau đó lôi kéo Bạch Hiểu Niên đi ra khỏi phòng ghi hình

"Mình đã xem tiết mục của Phó Thiên Tứ ở vòng loại hôm thứ sáu rồi, đúng là phát hoả luôn!" Bạch Hiểu Niên vừa đi cùng Tố Tâm về hướng cửa thang máy vừa nói

Tố Tâm cũng chính thức bó tay với người bạn này của mình, đã già như vậy rồi mà tâm hồn còn không chịu lớn

Hai người vừa mới đi tới thang máy, Tố Tâm liền nghe đến sau lưng có người gọi

"Tố Tâm! Bạch Hiểu Niên!"

Quay đầu lại, là Phó Thiên Tứ, trong tay cậu ta còn cầm đàn ghi-ta

Tố Tâm xoay người, nhìn xem Phó Thiên Tứ đang chạy về hướng hai người, chỉ nghe Bạch Hiểu Niên nói: "Ai nha, không phải đến gây phiền phức đấy chứ! Nếu là tới gây phiền phức mình liền đi chỗ khác!"

Phó Thiên Tứ chạy đến trước mặt Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên, từ trong túi quần móc ra một cục tiền đưa cho Tố Tâm, cố ý banh gương mặt nói: "Đây là tiền lần trước chị cho tôi, tôi không động đến một xu nào hết, coi như chúng ta không ai nợ ai!"

Mọi chuyện lần trước đã nói rõ, Tố Tâm cũng không muốn nói nhiều, cô đưa tay cầm lấy tiền Nhưng Phó Thiên Tứ lại nhìn về phía Bạch Hiểu Niên

"Ai nha, không phải cậu lại định tiếp tục làm hỏng xe của tôi đấy chứ, kiếp trước tôi với cậu có thù oán gì sao?"

Phó Thiên Tứ nghiêm mặt nhìn Bạch Hiểu Niên, thính tai đã ửng hồng: "Tiểu Tứ tôi đây chính là nhìn thấy xe của chị không vừa mắt đấy làm sao nào!"

Nói xong, Phó Thiên Tứ phải đi, nhưng mới vừa đi được hai bước đã lại quay trở về, cậu ta nhìn qua Tố Tâm, nói một câu: "Tôi không biết mục đích của chị đối với Đoàn Đoàn là gì, nhưng tôi phát hiện Đoàn Đoàn thật sự rất thích chị, bất luận về sau chị và Phó Kiến Văn có kết quả ra sao, tôi đều hi vọng chị không nên tổn thương Đoàn Đoàn!"

Biểu hiện của Phó Thiên Tứ rõ ràng là không quá để ý đến Đoàn Đoàn, nhưng bây giờ lại nói ra mấy lời này, khiến cho Tố Tâm hết sức bất ngờ

Nói xong, Phó Thiên Tứ quay đầu rời đi, vừa đi vừa siết chặt cây đàn ghi-ta trong tay

Bạch Hiểu Niên bị Phó Thiên Tứ làm cho tức cười: "Tên cậu trẻ này của Đoàn Đoàn, còn biết quan tâm Đoàn Đoàn kìa! Nhưng chuyện cậu và Phó Kiến Văn kết hôn, Phó Thiên Tứ còn chưa biết sao!"

"Ừ! Tạm thời vẫn không nói cho quá nhiều người biết!" Tố Tâm cười yếu ớt

"Đã làm đăng kí kết hôn lâu như vậy rồi còn không nói Không phải Là Phó Kiến Văn dự định giấu chuyện kết hôn này đi chứ!"

Thang máy vừa đến, Tố Tâm đi vào trước, thấy bên trong thang máy không có ai liền nói với Bạch Hiểu Niên: "Không phải Phó Kiến Văn dự định giấu chuyện kết hôn, mà là mình muốn giấu!"

Tố Tâm vừa dứt lời, Bạch Hiểu Niên còn không kịp nói cái gì, thì điện thoại trong túi xách của Tố Tâm đã rung lên

"Là số lạ!" Bạch Hiểu Niên rướn cổ lên liếc nhìn

Tố Tâm ấn nghe, cô đem điện thoại đặt ở bên tai, lễ phép mở miệng nói: "Xin chào, cho hỏi ai vậy ạ "

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi