CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Đã đến nhà hàng mà bà ngoại Phó Kiến Văn hẹn, Tố Tâm báo số phòng với người phục vụ, người phục vụ lễ phép dẫn cô đi tới

Lúc Tố Tâm đi vào, bà ngoại của Phó Kiến Văn đã đến, trợ lý của bà ngoại đang cầm máy tính trong tay nói cái gì đó, nghe được người phục vụ gõ cửa dẫn Tố Tâm đi vào, hai người đều ngẩng đầu

"Cháu đến rồi, ngồi trước đi " bà ngoại của Phó Kiến Văn gật đầu đối với Tố Tâm, mời cô vào ngồi ở vị trí đối diện, cử chỉ gọn gàng

Tố Tâm mỉm cười gật đầu, sau khi ngồi xuống đem túi xách đặt ở một bên

Bởi vì đối phương là bà ngoại của Phó Kiến Văn, cho nên Tố Tâm ngồi rất nghiêm chỉnh không dám thất lễ

Phó lão phu nhân nói chuyện về công việc với trợ lý xong, giơ tay ra hiệu trợ lý đi ra ngoài trước, tự mình nhấc ấm trà lên, rót trà cho Tố Tâm

Tố Tâm vô cùng cung kính, hai tay nắm lấy chén trà nói cám ơn

"Lần này đột nhiên gọi cháu ra, rất đường đột " Phó lão phu nhân cười với Tố Tâm, "Nếm thử trà này, là ta bảo trợ lý đem từ trong nhà tới, trà bên ngoài dù tốt những cũng không quá quen thuộc"

Tố Tâm gật gật đầu, phỏng đoán lời này của Phó lão phu nhân là có ý gì

Chính lúc Tố Tâm chuẩn bị mở miệng để hỏi xem khẩu vị của Phó lão phu nhân như nào để gọi món ăn, thì trợ lý của bà đã đi vào, trong tay mang theo điện thoại còn đang đổ chuông của bà, khom người nói nhỏ ở bên cạnh bà: "Chính là Phó lão gia "

Phó lão phu nhân không biến sắc, con mắt bén nhọn quét qua màn hình điện thoại di động: "Cô nhận đi, nói với ông ta chuyện lớn bằng trời cũng phải chờ ta cơm nước xong lại nói"

"Được!"

Sau khi trợ lý của Phó lão phu nhân rời đi, bà đem Menu đưa cho Tố Tâm: "Ta đã gọi vài món ăn, bởi vì không biết khẩu vị của cháu, cho nên đã gọi theo khẩu vị của ta, cháu nhìn lại một chút xem thích ăn cái gì có thể gọi "

Phó lão phu nhân gọi người phục vụ tới, Tố Tâm nhìn xem món ăn mà bà đã chọn, sau đó gọi thêm một tô canh, tiện tay đóng Menu lại, nói với Phó lão phu nhân: "Chúng ta ăn trước mấy món, không đủ lại gọi thêm, được không ạ!"

Thấy Tố Tâm không lãng phí, Phó lão phu nhân gật gật đầu

Mặc dù Tố Tâm là người chủ trì, nhưng thực chất cũng không biết ăn nói như ở trong tiết mục

Thêm nữa, mọi chuyện liên quan đến bà ngoại Phó Kiến Văn Tố Tâm cũng không biết nhiều, cho nên Tố Tâm căn bản không biết nên nói chuyện gì cùng bà cho tốt

Trong lúc người phục vụ mang món ăn tới, chuông điện thoại của Phó lão phu nhân vẫn một mực vang lên, là chuyện công việc, Phó lão phu nhân nói chuyện công việc rất dứt khoát chặt chẽ, Tố Tâm chỉ ở một bên nghe, cô cảm thấy bầu không khí có chút lúng túng, cô nâng chén trà lên uống không ngừng để che giấu sự lo lắng

Phó lão phu nhân tuy rằng lớn tuổi, nhưng công việc vẫn rất rõ ràng, truyền đạt chỉ thị cũng rất xác thực

Tố Tâm buông thõng con mắt, nhìn xem màu sắc trong trẻo của bát cháo, cảm giác cả đời mình đều không thể biến thành một người như Phó lão phu nhân được

Rốt cuộc cũng cúp điện thoại, Phó lão phu nhân đem điện thoại di động đặt ở một bên, nhìn về phía Tố Tâm một mực ngoan ngoãn ngồi ở một bên, mỉm cười: "Xin lỗi Công việc tương đối nhiều!"

Tố Tâm cười cười, lắc đầu

Phó lão phu nhân nói tiếp: "Hôm nay gọi cháu tới, trừ ăn cơm, còn có chuyện muốn nói cùng cháu, nếu có đường đột mạo phạm, hi vọng Tố tiểu thông cảm cho "

Ba chữ Tố tiểu thư, khiến lòng Tố Tâm "Lộp bộp" một tiếng

Lời này của Phó lão phu nhân đã thành công kéo ra khoảng cách giữa Tố Tâm và bà

Dựa theo đạo lý mà nói, hiện tại Tố Tâm đã kết hôn cùng Phó Kiến Văn, Phó lão phu nhân có thể gọi tên cô, hay thân thiết một ít Gọi cô là Tố Tố cũng không sao

Nhưng Lại là Tố tiểu thư

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi